Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 196
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:26
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nghe thím và đồng chí Tiểu Phương , hình như Minh cũng khá lắm?"
"Ừm, khá là ." An Tri Hạ gật đầu nghiêm túc, nhờ gương mặt buồn ngủ che giấu ý bên trong, cô đưa tay điểm : "Người cũng cao lớn tuấn, lịch sự bá đạo, thái độ trượng nghĩa, thật sự là..."
Đột nhiên cô Phòng Viên kẹp cổ , cũng giống chỉ lướt qua ngừng , đàn ông mang theo vị chua nồng cùng ý nghĩ đen tối, tiến công chiếm đóng thành trì, dẫn dắt phụ nữ cùng trầm luân.
Lúc lâu đó, mới buông cô , cúi đầu xuống giống với cô, thở định : "Hạ Hạ, ở mặt một đàn ông khen đàn ông khác , là hành vi cực kỳ nguy hiểm."
An Tri Hạ chịu nổi thở nóng rực của , mặt đỏ bừng lên, ánh mắt đảo loạn lên, lắp bắp: "Em thì ..."
Người đàn ông sáp gần sát chút, dường như dính lên cô, xa : "Em cứ tùy tiện , dù nếu thích thì sẽ chặn . Nào, nhanh cho thêm lý do ức h.i.ế.p em."
"Anh cũng chỉ bắt nạt em." An Tri Hạ kiêng dè gì đặt tay lên phần thịt ở bên eo , nhân lúc cả đang kích động thì véo mạnh một cái. đàn ông dù cho đau đến mức hít ngụm khí vẫn chịu buông . Ngược cô tiếp tục như nữa, đẩy , rầu rĩ hỏi: "Bọn ngày mai thật ?"
"Không nỡ ?" Anh hỏi .
An Tri Hạ ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt dịu dàng lấp lánh đầy vẻ luyến tiếc.
Phòng Viên nhích lên phía ôm cả cô trong lòng: "Anh cũng nỡ rời xa em, nửa năm, nhiều nhất là nửa năm nữa, đợi đến khi mùa nho chín đến, sẽ tới kinh đô. Nhớ nhớ đó, cũng nhớ trả lời thư nữa, ?"
"Được." Cô bất giác cọ cọ cổ của .
An Tri Hạ ở kiếp tuy là lượng fans lên đến trăm triệu nhưng là một thiếu thốn tình cảm và cảm giác an . Cô của đây từng cho ai một cơ hội đến gần , giờ đây cô cũng còn ở thế giới rực rỡ sáng lạn nữa, nghĩ những năm tháng chất phác đó, cách giữa với cũng coi là gần .
Hóa cô lòng tham đáy với một niềm hoài bão như thế.
"Đừng cọ nữa." Phòng Viên giọng khó chịu, bất lực : "Không là sẽ biến thành sói cho em xem đấy."
"Anh." An Tri Hạ nhanh chóng lùi xa, "Anh thể kiềm chế một chút ?"
"Với em thì kiềm chế nổi." Anh vò vò đầu cô: "Không chọc em nữa, nhanh ngủ . Anh ngoài xử lý chút chuyện. Tính cũng muộn mới về , cơm tối cần đợi ."
Nhìn An Tri Hạ đóng cửa sổ , dựa bức tường bình tĩnh một lúc mới thở một hỗn loạn rời .
An Tri Hạ chiếc giường tim đập liên hồi, còn thoát khỏi khung cảnh hai mật . Cô chau mày , miệng thì nhẩm nhẩm mấy miệng chê nhưng cơ thể thành thật, nghĩ đến một chồng bài thi và những bộ sách ôn tập toán lý hóa trong phòng trai, cô nhẩm từng chút từng chút một nhưng đến khi xong vẫn thể ép cái suy nghĩ trong đầu xuống .
Là do cô mẫn cảm quá ? Kỳ Vân Lan trọng sinh là sự sắp đặt của tiểu thuyết, còn việc cô trọng sinh thì đều là ngoài ý và hoang tưởng, đủ để đổi tam quan của khác. Bây giờ khả năng là xuất hiện thêm một đại lão đến từ tương lai, nhưng cùng một thế giới?
Nếu như theo định luật bảo năng lượng, việc trọng sinh ngoài ý của cô chắc chắn sẽ kéo theo một nữa nghịch chuyển gian.
Cô dùng sức gõ mạnh đầu , bỏ , cô cũng thể tự lộ phận của tìm hỏi đáp án. Dù gì cô cũng cảm nhận rõ ràng lòng thành của , như là đủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-196.html.]
Buổi chiều khi ngủ dậy, chú Phương ý định về nhà.
Mắt Phương Hồng Diệp đỏ lên : "Cha, , hai mới tới đây hai ngày, còn chơi hẳn hoi nữa, thể ở thêm mấy ngày ?"
Anh em nhà họ An cũng khuyên nhủ.
"Các con cần nữa, hôm nay là 13 . Ngày mai chúng thì đến ngày 16 thì tổ chức xuân canh. Nếu cha tự đến xem thì trong lòng sẽ khúc mắc suốt." Chú Phương lắc tay : "Chúng đích đến kinh đô chuyến thấy các con yên sống cuộc sống ở đây thì cũng yên tâm . Sau ba đứa các con chung sống hòa hợp, chuyện gì thì bàn bạc với , đừng hành động theo cảm tính.
Người tiền, quyền ở kinh đô nhiều, chúng chỉ là dân bình thường, thi thoảng tránh khỏi phiền phức cũng , ?"
Cả ba gật đầu lời, trong phòng, kể cả trẻ em cũng cảm nhận nỗi buồn của sự chia ly.
"Được ." Thím Phương lau khóe mặt : "Muốn chúng đến cũng dễ mà, đợi đến khi nào Tri Hạ kết hôn Hồng Diệp hoặc Tri Hạ con, chúng chắc chắn sẽ đến, khi còn ở một thời gian nữa!"
Nói như thế, tâm tình của mới dần lên, nhịn mặc sức tưởng tượng về tương lai.
Ba đứa trẻ nhà họ Phòng lượt sát bên An Tri Hạ, nhỏ giọng xuống chuyện. Đơn giản chỉ là thi thoảng thư, sẽ nhớ đến cô, cũng sẽ học tập thật , đợi đến kỳ nghỉ thì sẽ cùng cha đến thăm cô.
An Tri Hạ buồn gật đầu đồng ý.
Phòng Viên đúng thật là về muộn, hình như lúc về cũng là rạng sáng, dám đ.á.n.h thức An Tri Hạ, chỉ bên ngoài cửa sổ lớn phòng An Tri Hạ một lúc mới thấp giọng chúc câu ngủ ngon.
An Tri Hạ mở mắt , đầu chiếc bóng in lên cửa sổ lặng lẽ chúc câu ngủ ngon.
Cô dường như hiểu phần tình cảm giữa trai và chị dâu, còn nhưng bản nhung nhớ. Lúc bên cạnh, bằng cách nào đó lòng cô sẽ bình tĩnh, yên , tất cả sự xốc nổi đều lắng xuống. Giống như những đứa trẻ mạnh dạn bước bước lớn về phía , bởi vì chúng rằng chúng bố dõi theo ở phía nên càng thêm dũng khí đến cả trời đất cũng sợ.
Sau khi tiễn hai nhà , An Tri Thu đưa em gái mới đưa vợ mới cưới của báo cáo, khi căn dặn một lượt mới yên tâm đạp xe .
Những nhân viên bán hàng ở hợp tác xã đều bởi vì khoản lương khổng lồ đề nên thái độ đều hơn, khuôn mặt tươi như đang nở hoa quầy hàng, miệng cũng như ngâm trong mật, mức doanh thu tăng lên trông thấy. Vị trí của hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong thuộc nơi hẻo lánh, sợ phục vụ theo nổi, cũng chỉ mấy nơi xung quanh là phát lương thấp đến nỗi bình quân chỉ để cho dân đủ mua mấy đồ vụn vặt, sắm sửa thêm chút gia vị.
An Tri Hạ lật xem sổ sách ghi chép mua bán trong siêu thị, thiên thời địa lợi nhân hòa, nếu như giải quyết vấn đề địa lợi và nhân hòa, trừ khi đủ loại phương pháp liên tục nảy nếu tất cả sự cố gắng bỏ giống như bỏ đá xuống giếng, chỉ lăn tăn vài gợn sóng phẳng lặng như thường.
Cô dựa kệ hàng vẽ vẽ, cũng may là việc mà từ lúc trọng sinh đến giờ, tuy là lớn hơn một chút nhưng phù hợp với tư duy, cái gì quá sức. Nếu giải quyết vấn đề ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong thì cô thể dùng cách kinh doanh việc che lấp đường lớn, để tìm lối tắt.
Không nghĩ manh mối nào, dù gì một tháng nữa thì tất cả những doanh thu của hợp tác xã cũng đưa , lúc đó cô mới tiến hành bước tiếp theo, An Tri Hạ tiếp tục tiết mục suy nghĩ.
"Tiểu An." Chủ nhiệm Hoàng khuôn mặt đầy kích động tới, hướng về phía An Tri Hạ vẫy tay chào : "Để Tiểu Mao hộ cháu, cháu qua đây, bác với cháu cái ."
An Tri Hạ cảm ơn Mao Hiểu Hoan, theo chủ nhiệm phòng việc phía .
Chillllllll girl !