Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:34
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ nhướng mày : "Không cách nào khác, cũng là cô gái yếu đuối dễ bắt nạt lắm chứ, nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì thành bùa đòi mạng mất. ước lượng móng vuốt của để các thấy rõ, đỡ nước giếng phạm nước sông."
Cô trò chọc đúng chỗ đau của nhà họ Phòng và nhà họ Bạch, tuy rằng lúc chọc đến nỗi bọn họ hổ, giận dữ thôi, hận thể lột sạch cô . qua , hơn nữa "hợp tác", bọn họ chỉ thể đổ do tính tình cô nóng nảy, chịu ủy khuất, bọn họ sẽ coi cô như kẻ thù.
Rốt cuộc thì kẻ thù sẽ bao giờ hợp tác với bọn họ.
"Hơn nữa, kẻ thù nào là vĩnh viễn, chỉ lợi ích tồn tại mãi mãi." An Tri Hạ nâng cái ly trong tay, bắt đầu tô vẽ khung cảnh cho bọn họ tưởng tượng: "Đoàn trưởng Bạch, động tác của nhanh lên một chút. Chỉ khi thấy hiệu quả chân chính thì mới thể hợp tác cùng , giao tiết mục mới tay .
Tới kinh đô , cần chi tiêu nhiều thứ, khi đó tin tưởng đoàn trưởng Thư nên chỉ thể vùi đầu kịch bản. Kịch bản đó dày một xấp, chắc chắn thua kém là bao.
Hơn nữa, từng biểu diễn ở những đơn vị lớn tại kinh đô, tuy sức ảnh hưởng ở nhà máy còn nhỏ nhưng lên tivi đó, thu thành phim điện ảnh để khán giả cả nước đều xem , từ đó chỉ thị của ban lãnh đạo, tiếp thu tinh thần, cống hiến hết sức lực xây dựng Hạ Hoa lớn mạnh!
Còn nữa, thể lên tivi, phim điện ảnh, còn nhiều cơ hội quý giá khác..."
Bạch Lương Quế chút kích động, gây tiếng vang lớn ở kinh đô là một việc ghê gớm, giờ gây tiếng vang khắp cả nước, quả thật lợi hại. Ngẫm việc đoàn trưởng Thư, liên tục gật đầu: "Cô yên tâm, chúng là nhà họ Bạch dòng dõi thư hương, cực kỳ coi trọng lời hứa, nhanh cô sẽ nhận tin tức thôi."
Nói xong, lập tức trấn an nhà họ Bạch và nhà họ Phòng, sẽ hợp tác cùng An Tri Hạ. Tiền tài lợi ích treo mắt, lửa giận trong lòng khó nhịn chừng nào cũng nuốt xuống. Bọn họ chỉ thể an ủi rằng Hạ Hoa căm hận nước Uy như , bọn họ thể hợp tác kinh tế đây? ai thể bỏ qua tiền tài đây?
Dù thì ông cụ Bạch kinh nghiệm từng trải suốt vài thập niên, nhận vấn đề tương đối diện, hỏi : "Con điều tra rõ ràng con nhóc ? Miệng lưỡi con nhóc quá lợi hại, đừng tin những lời nó . Chỉ cần quan tâm đến bằng chứng rõ ràng là !"
"Đương nhiên, con việc mà cha còn yên tâm ? Không thấy thỏ thì thả chim ưng ." Bạch Lương Quế tiến đến bên cạnh ông cụ, tóm gọn tình huống cho ông : "Chỉ là một con nhóc tầm thường, học thì thông minh hơn bạn bè một chút, văn vở cũng tồi. Tuy rằng cô còn nhỏ tuổi nhưng cuộc sống khốn khổ khi ở cùng kế, còn một năm thanh niên trí thức nữa nên kịch bản cô nội hàm, đặc biệt khiến xúc động.
Khả năng cũng là do khi còn nhỏ quá khổ, nên hiện tại cô ăn mềm, tính tình nóng nảy, dễ hòa hợp với những xung quanh. Nếu cứ theo lời cô , tiền sẽ dễ dàng tay ?"
Ông cụ Bạch gật gật đầu, híp mắt : "Nếu là Thần Tài nhà thì chịu khó ngon ngọt một chút, cần đẩy cô gì."
Rõ ràng An Tri Hạ cảm giác nhà họ Bạch và nhà họ Phòng chút d.a.o động, ánh mắt như lưỡi d.a.o chĩa thẳng về phía cô. Cô bật về chỗ hai vợ chồng Lý Hán Khiêm: "Đi thôi, xem thử kinh đô nơi nào độc đáo, thú vị ?"
Mao Mạn Tịch tràn đầy sùng bái về phía cô: "Giải quyết xong ?"
"Không , chỉ một ít chuyện vặt vãnh, gì đáng ngại." Cô chỉ về phía một đám phụ nữ cho Bạch Quân Nhã: "Giờ xem chuyện vui là ."
Chillllllll girl !
Lý Hán Khiêm tò mò hỏi cô: "Đánh tát một cái, mà bọn họ còn cung kính, mang ơn cô?"
"Còn ?" An Tri Hạ : " thực lực hơn đó, đến chẳng ngợi khen? Đâu đến lượt mấy kẻ nhãi nhép nào đó để ý cơ chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-204.html.]
Hai phụ nữ kéo tay ngắm tranh, phía còn một đám nhàm chán nhiều chuyện.
"Nhóc con, năm ngoái hợp tác xã cung ứng tiếp thị Đông Phong tặng câu đối xuân. Câu đối xuân do cô ?"
" qua , nét chữ tinh tế, uyển chuyển giống một con nhóc như cô thể . Nếu bản lĩnh mười mấy năm thì khó !"
An Tri Hạ : "Lúc đó, trực tiếp tặng, còn thể là giả ? Thư pháp là chuyện một sớm một chiều là , mỗi ngày kiên trì luyện tập vài nét bút thì ai cũng thể mà. dự thi, chỉ là chiều lòng khách một chút mà thôi, chữ rõ ràng, mắt, ngụ ý lành, dán ở cửa cầu mong một năm bình an hoà thuận vui vẻ thôi."
"Cô gái nhỏ cần khiêm tốn như ." Một ông lão bên , nở nụ vuốt ve chòm râu: "Cô chữ của ông cụ Bạch chẳng gì, bằng cô thử một chút để chúng đ.á.n.h giá xem ?"
Vừa dứt lời, bọn họ đều kích động tiến lên: " , cô gái cũng chút kiến thức, nếu sẽ thể chữ như . Hơn nữa, cô còn là phụ trách kịch bản cho đoàn trưởng Thư, bây giờ cô để xem là thật giả."
"Thật giả ư?" An Tri Hạ chút hứng thú hỏi.
Một bà lão tích cực giảng giải cho cô hiểu: "Đương nhiên, đồng chí Bạch Nghĩa Bình trong giới thư pháp chút danh tiếng nhưng thể so sánh với đại văn hào , một đám ông già bà già ở đây còn đến tuổi mừng thọ nữa là.
Chính dẫn chúng đến nơi cổ vũ.
Hầy, đến cũng thật đáng tiếc, bọn họ náo loạn đập phá đồ đạc như nhỉ? Rất nhiều tác phẩm xuất sắc đều huỷ hoại, đó là tác phẩm tinh túy nhất đây! May mắn là ban lãnh đạo phản ứng cũng nhanh, cho thu dọn những đồ còn sót .
Không ông chủ nhà họ Bạch là phó hội trưởng hiệp hội thư pháp ? Vì ông cụ Bạch mà hỏi mượn nhiều món đồ quý giá tới đây để cùng chiêm ngưỡng, để thêm niềm vui, còn trộn lẫn nhiều tác phẩm với , che tên và con dấu để cùng đoán thử.
Phải đoán đúng tên tác giả, niên đại, bối cảnh sáng tác và ý nghĩa thì mới phần thưởng!"
"Phần thưởng là gì?" An Tri Hạ hỏi.
"Cô gái , chúng cần chú ý đến phần thưởng ?"
"Xem phần thưởng nhiều ít, đoán trúng thì ." Cô mỉm .
"Ôi trời, đồng chí nhỏ khẩu khí cũng lớn đấy, chẳng lẽ còn ẵm hết giải thưởng về nhà?" Mọi chỉ cảm thấy vô cùng buồn , chỉ chỉ mục thông báo dán ở chỗ giấy hồng: "Tự xem ."
Nhà họ Bạch từng là thương hộ, cho dù xã hội đổi trong niên đại qua thì bọn họ vẫn còn lưu ít thứ , thông qua Bạch Quân Nhã cũng kiếm ít vàng bạc châu báu từ tay nhà họ Phòng. Bởi vì của cải quá nhiều nên bọn họ tiếng với các vị lãnh đạo, thường ngày còn của cải mở đường nên ai dám tay với bọn họ.