Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 220
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:54:14
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ dừng chân, trong lòng cô đột nhiên dâng lên nỗi sợ.
Nếu như một ngày cô là An Tri Hạ thật sự, thì sẽ gì? Rốt cuộc An Tri Hạ mới thực sự là cùng vượt qua nỗi đau mất , chịu đựng những ngày tháng gian khổ tay kế, là em gái ruột sống nương tựa với mười tám năm.
ý tưởng nảy sinh biến mất, cô rạng rỡ: "Anh, chúng về nhà thôi!"
Ai thể nghĩ đến chuyện hoang đường như hồn nhập xác chứ? Cô ở trong thể của An Tri Hạ, cô chính là em gái ruột của An Tri Thu, đây là sự thật thể nào đổi.
"Cả hai cuối cùng cũng về ." Phương Hồng Diệp tiếng động vội chạy ngoài, thở phào nhẹ nhõm, tiến đến đón hai em cô, nhưng cửa lớn còn kịp đóng, cô chồng ôm chặt trong lòng. Cô ngẩn , cảm thấy tâm trạng biến động lớn của chồng , đỏ mặt vỗ vai , đó lo lắng nghi ngờ về phía An Tri Hạ.
An Tri Hạ mang vẻ mặt chua chát, xuống xe, đóng cửa , nhẹ nhàng thở dài: "Hai ôm tiếp , dù trai cũng còn còn yêu em nữa." Bình thường, mỗi khi tâm trạng trai , đều sẽ ôm cô an ủi, bây giờ đặc quyền thuộc về chị dâu.
Thật là chua, cô chính là quả chanh thành tinh* treo cây chanh!
*Nguyên văn là 柠檬精 (chanh tinh): là một từ thông dụng internet, dùng để chỉ những ghen tị với khác.
An Tri Thu dở dở kéo cô , cốc đầu cô một cái: "Ngày nào trêu ghẹo trai và chị dâu em là cả em khó chịu ? Đạp xe nửa ngày trời mệt , đói bụng ?"
Chillllllll girl !
An Tri Hạ hì hì chạy nhà rửa tay quần áo, trong căn phòng ấm áp, ăn uống no say đủ khiến cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
"Ghen tị với chị gì, , thư yêu em gửi đến ." Phương Hồng Diệp phòng lấy một bức thư , : "Còn gửi tới một bao tải đựng nhiều đồ vật, chị kéo phòng cho em ."
An Tri Hạ mặt quỷ với cô , lấy thư, nhưng miệng vẫn trêu chọc hai : "Không sớm muộn, cố tình đưa thư cho em ngay lúc , còn là chướng mắt em, đuổi em , , em , em để gian cho hai tâm sự suốt đêm đây."
Cho dù bây giờ An Tri Thu và Phương Hồng Diệp quen cô trêu chọc, nhưng cũng nhịn trợn mắt, mắng: "Em đừng lợi còn khoe khoang!"
Về phòng của , An Tri Hạ nét chữ rồng bay phượng múa thể hiện niềm vui sướng của bức thư, trong lòng cũng cảm thấy vui lây. Cô đặt bức thư sang một bên, bắt đầu mở chiếc bao tải phình to.
Có thể là khi ở thôn Hà Đường, bọn họ thường xuyên ăn cơm với nên Phòng Viên rõ cô thích ăn thịt, mà thôn Hà Đường còn dựa lưng núi lớn, trại chăn nuôi ở công xã cũng phát triển mạnh mẽ, lúc , hơn nửa bao tải là các sản phẩm từ thịt hút chân .
Gà quê mập mạp, thịt lợn đen dai ngon đậm đà, thịt cừu thơm ngon, thịt bò thích hợp để bít tết, đủ loại thịt thú săn phổ biến núi, còn cả cá tôm bắt ở sông mùa đông!
Trừ những thứ , nửa còn đều là da thỏ cùng màu xử lý.
Cho dù là ở hiện đại cũng ai hào phóng đến nỗi tặng cho cả bao thịt và da thỏ như , cô dở dở , trong lòng cảm thấy ngọt ngào. Bức thư hẳn là lén bọn nhỏ gửi cô, bởi vì đây là bức thư gửi khi tới thủ đô nên nội dung bức thư cũng xem như là đúng mực, bày tỏ nhiều tình cảm.
Đọc ba bốn , An Tri Hạ mới bàn, bắt đầu thư trả lời.
Cô chống cằm suy nghĩ hồi lâu, ngắn gọn những việc phát sinh gần đây, nhịn phàn nàn rằng bây giờ trong mắt trai chỉ chị dâu thôi, còn cô chỉ là cô gái nhỏ đáng thương trong nhà, thật sự đáng thương.
Lại nghĩ tới nào cũng gửi một bao đồ to qua cho cô, mà cô chỉ gửi cho đặc sản thủ đô qua bưu điện, cảm thấy bản vẻ thiếu thành ý. An Tri Hạ lục tìm phiếu định mức của , thấy phiếu len sợi, chợt nhớ tới Phòng Viên thấy áo lông trai, thường xuyên ám chỉ mặt cô cũng một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-220.html.]
Cái gì mà "Anh trai em thật là hạnh phúc, nhiều năm như mặc một chiếc áo lông mới..."
"Chiếc áo lông ấm ? Anh quên cảm giác đó như thế nào ..."
"Sau trai em vợ, thu xếp quần áo cho , em đừng tùy tiện nhúng tay , đỡ ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng son bọn họ..."
Anh dám , nhưng cô dám .
Ngày hôm , cô mang tất cả phiếu len sợi, phiếu lông cừu đổi hết, còn đổi thêm một ít với đồng nghiệp nữa. Về đến nhà, cô và Phương Hồng Diệp chia , mỗi tối dành một nửa thời gian để đan áo len và áo lông cừu.
Trong đầu An Tri Hạ ngừng suy nghĩ thiện chương trình, động tác tay cũng dừng , một khi ý tưởng thì lập tức lấy máy ghi âm ghi âm , đợi đến khi suy nghĩ rõ ràng thì giấy, hai việc cùng lúc, nhưng mà hiệu suất thậm chí còn cao hơn lúc .
Lúc ăn cơm trưa, cô cũng cùng Phương Hồng Diệp cầm kim móc đan len.
Lúc , đến phiên An Tri Thu vây quanh trêu chọc em gái: "Người yêu khác, ngay cả trai cũng thèm một cái, hầy, xem như phí công nuôi dưỡng cô em gái ."
An Tri Hạ một cái, tiếp tục vùi đầu việc.
"Diệp Nhi." An Tri Thu đến gần vợ, khen: "Em đan áo len thật là , trong nhà còn nhiều sợi len cừu ? Đan cho cha mỗi một cái ? Vừa lúc gửi chung qua đó chung với Hạ Hạ luôn, thời tiết ở nông thôn lạnh hơn chỗ chúng nhiều."
"Hạ Hạ mua áo len cho cha em ." Phương Hồng Diệp .
An Tri Thu sửng sốt, quan sát áo len tay Phương Hồng Diệp, lập tức ghen tị, : "Diệp Nhi, hẳn là em nên đan áo cho , chờ em gửi qua cho cha , bên đó cần áo len nữa ."
"Chẳng năm ngoái Hạ Hạ đan cho hai cái áo , đợi đến mùa thu em đan cho ." Phương Hồng Diệp vỗ vai , an ủi cho lệ.
An Tri Thu bỗng nhiên cảm thấy hai phụ nữ trong nhà còn yêu nữa, vùi đầu phòng bếp nghiên cứu các món ăn.
Mất cả tuần lễ, cuối cùng An Tri Hạ cũng đan xong áo len từ len và lông cừu cho bốn cha con nhà họ Phòng, cộng với áo len mua cho chú Phương và dì Phương, và cả một chút đặc sản ở kinh đô, các sản phẩm dinh dưỡng, và các loại kẹo, gửi hết qua thôn Hà Đường.
An Tri Hạ còn đang , cho nên vợ chồng Lý Hán Khiêm lập tức lái xe đến hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong, bắt cóc cô đến ngoại ô.
"Đây là bản vẽ trại chăn nuôi do các chuyên gia chỉnh sửa, cô xem thử chỗ nào cần bổ sung ?" Lý Hán Khiêm đưa cho An Tri Hạ một cuốn bản vẽ nặng trĩu.
Không gian xe qua lớn, nên An Tri Hạ chỉ mở kiểm tra một bên, bên cuộn để tiết kiệm gian. Cuộn bản vẽ bao gồm nhiều nội dung: Bố cục của nhà xưởng, mạch điện, đường dẫn nước, ống dẫn khí, hệ thống thông gió, hệ thống điều chỉnh nhiệt độ, hệ thống điều chỉnh ánh sáng, hệ thống khử trùng, bể tự hoại ....
Tất cả những gì cần lưu ý đều tính cả , cô xem kỹ ba , mới lắc đầu : "Một bình thường như vấn đề nào cả. Vẫn chờ đến khi đưa sử dụng, mới thể chỗ nào cần cải thiện."
" , chỉ thực tiễn mới là tiêu chuẩn khách quan duy nhất để khẳng định chân lý." Lý Hán Khiêm gật đầu đồng ý, đột nhiên chỉ nơi treo tấm vải đỏ cây phía , : "Đến nơi , đây là đất mà tổ chức cấp cho chúng dùng để xây dựng trại chăn nuôi!"