Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:54:20
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V8xsrupF2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ngờ, chỗ còn nguyên nhân của , khóe môi của An Tri Hạ nhếch lên mà khó thể kiềm chế . Cũng hết cách, cô chỉ là một con bình thường, thấy hãm hại hại, tâm trạng sảng khoái. Lại tiếng náo nhiệt bên , cô đến mức sắp nội thương.

Vui vẻ ngâm nga trở về nhà, cô thấy chị , mỗi cầm một cái cuốc đang xới đất lên.

Phương Hồng Diệp đ.ấ.m đấm chiếc eo chút mỏi, hỏi: "Giữa trưa ăn cơm ? Trong nồi còn đầu heo với cơm lấy từ nhà ăn đó."

ăn bánh mì kẹp thịt với ly sữa đậu nành, An Tri Hạ lắc đầu. Cô nhịn ôm chiếc bụng đang bắt đầu sôi lên, cùng hai bọn họ chuyện nhà họ Tiết: "Nhà bên đằng đông cũng thật là kỳ quặc, đồ ăn để đãi khách bỏ thêm một thứ kỳ cục gớm ghiếc , còn t.h.u.ố.c xổ. Kết quả, em dính, nhưng ba nhà bọn họ mượn việc chơi bài để uống đầy một bụng, rốt cuộc hành cả một ngày một đêm. Bây giờ, mùi trong viện , lẽ ba ngày cũng tản ."

An Tri Thu xong, thở một dài, gác chiếc cuốc, trong sân rửa tay sạch sẽ, kêu em gái và vợ nhà. Trên bàn cơm đang đặt một hộp gỗ hoa lê, lớn cỡ hai bàn tay. Hộp gỗ bên ngoài bóng loáng phảng phất sự trầm buồn, chủ nhân yêu quý vuốt ve bao nhiêu .

"Đây là đồ vật nhờ bà Khang chuyển giao cho hai chúng ." An Tri Thu xong, từ trong túi lấy một cái dây thép đưa về phía ổ khóa xoay chuyển vài , âm thanh răng rắc thanh thúy vang lên, khóa mở .

Người trong phòng nhịn mà ngừng thở An Tri Thu trịnh trọng mở chiếc hộp .

Vén lên tầng vải nhung màu rượu đỏ ở cùng, lộ bên là bảy phong thư ố vàng và nhàu nhĩ vì vương nước mắt. Đây là những bức thư mà cho cha ruột của bọn họ, từng gửi .

Tay An Tri Thu run rẩy vuốt ve những dòng chữ nhỏ như hoa trâm y đúc em gái , nức nở : "Đây đúng là nét chữ của , đây là bà !"

Thấy hai kích động quá mức, An Tri Hạ cầm lấy một bức thư, cẩn thận mở , nhẹ giọng thì thầm : "Thanh Lăng yêu dấu: hôm nay là 237 ngày khi rời , chúng hai đứa con xinh xắn đáng yêu. Cuối cùng, dù vui sướng vì hai đứa nhỏ, em vẫn nhịn mà nhớ đến , ở giường nhấc bút lên bức thư ..."

Mỗi năm, đến sinh nhật của bọn họ, An luôn sẽ một phong thư. Bắt đầu từ năm thứ ba, còn kèm theo bức ảnh chụp một nhà bốn bọn họ. Trong ảnh chụp, phụ nữ thanh tú vẫn luôn chất chứa nỗi niềm nhung nhớ sầu uất giữa đôi chân mày thể nào xua tan , ánh sáng từ đôi mắt từ từ tắt . Nếu phát sinh việc ngoài ý , thì bà lẽ cũng chuẩn tâm thế để rời bỏ hai em bọn họ bất kì lúc nào.

Trên bức thư phần lớn kể về những chuyện nhỏ nhặt trong quá trình lớn lên của hai em, cũng những kỷ niệm cũ cùng với nỗi niềm nhung nhớ ngày càng đậm sâu của bà đối với yêu thương, ngẫu nhiên còn kèm thêm vài câu áy náy và luyến tiếc với bọn họ.

Đáy hộp để một khối ngọc dương chi hình mèo, một cặp vòng ngọc dương chi, một khối đồng hồ quả quýt màu bạc dính máy, còn hai xấp tiền lẻ.

An Tri Hạ từng cảm thấy nội tâm của bản hiện thực tàn khốc rèn luyện vô cùng kiên cường, mà cô và hai một nội tâm yếu đuối đến mức yêu thì thể sống nổi, và một một cha hùng hi sinh chiến trường mà chỉ hai chữ Thanh Lăng yêu thương để gợi nhớ về mối quan hệ giữa bọn họ ?

"Anh, vui vẻ , mất mười mấy năm , cũng cưới vợ, trở thành trụ cột của gia đình. Em cũng thêm một cha hùng, thừa hưởng thêm rương châu báu , là nên vui vẻ và tự hào đúng ?" Mi mắt An Tri Hạ cong cong trêu chọc trai đang nhăn mày nhăn mặt.

Nói xong, cô cầm lấy một khối ngọc dương chi và chiếc đồng hồ quả quýt cất trong khăn của , cầm thêm một phần ba tiền. Đồ vật dư , cô đẩy đến mặt Phương Hồng Diệp: "Chị dâu, hai sắp xếp thời gian sớm con, trở thành cha , sẽ nhớ nữa."

"Ai, ai nhớ !" An Tri Thu trừng mắt cô, thấy em gái và vợ đang lo lắng , thở dài một : " , thật đối với bà , đó là kết quả nhất, quả thật là chúng liên lụy bao nhiêu năm của bà."

Từ trong hộp gỗ, lấy thêm vài đồng tiền mệnh giá lớn nhét tay em gái: "Hoặc là mỗi một nửa, hoặc là em cầm hết luôn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-226.html.]

An Tri Hạ lè lưỡi với , cầm lấy mấy bức thư chạy về phòng .

"Em gái nhỏ, em để cho một bức hả?"

"Để cho núp trong chăn hả? Xấu hổ lắm ?" An Tri Ha ha ha mở cửa trả lời đóng cửa .

Cất gọn những đồ vật nhận tủ, An Tri Hạ chút thổn thức, điều gì quan trọng hơn việc còn tồn tại ? Cô là thuộc thuyết vô thần, dù một sống chăng nữa, cô vẫn luôn tin tưởng rằng nhân sinh chỉ duy nhất một ! Chỉ vì một tình yêu hư vô mờ mịt mà sống c.h.ế.t, đây là hành vi cực kỳ vô trách nhiệm với bản nhà của .

Nhớ kết cục trong sách của hai em, câu dễ , quả thật, An là một hề xứng đáng! Không đáng để hai cô nhung nhớ mãi.

Tâm tình bực bội ngày càng lớn, cô nhẩm nhẩm thanh tâm chú mười mới đỡ.

"Chị, chị Tri Hạ trong đó ạ?" Giọng giòn tan của Phan Hỷ Vũ vang lên phía ngoài cửa.

Lúc An Tri Hạ mở cửa, mở cửa cho cô nhà.

Phan Hỷ Vũ vui vẻ nhảy nhót chạy , ôm choàng lấy cánh tay cô: "Chị, hôm nay là ngày em giúp chị giao bản thảo đó. Không ngờ tin, ngày mùng 7 tháng , ở sân khấu kịch lớn nhất cả kinh đô tổ chức đoàn đội biểu diễn đại nhạc hội mùa xuân, hơn nữa còn báo chí đến chụp hình, còn bên đài truyền hình đến để phát sóng tại chỗ, xem cả nước đều thể thấy phát sóng trực tiếp luôn đó!

Hơn nữa, mỗi đơn vị đều phát một lượng vé cửa và phiếu bầu nhất định.

Sau khi kết thúc buổi biểu diễn, khán giả ở thể điền ba tiết mục thích nhất phiếu bầu. Ba tiết mục đầu của những đoàn , những lãnh đạo khen gợi, cúp đoàn, tiền thưởng, lãnh đạo của đoàn cơ hội thăng chức, mà còn thể cơ hội nước ngoài biểu diễn để cạnh tranh cọ xát với bạn bè quốc tế nữa!"

Chillllllll girl !

"Thì nữa?" An Tri Hạ cảm giác quá hứng thú. Tiết mục của đều mua đứt một , khi bán , thì còn quan hệ gì với cô nữa.

"Đoàn trưởng Tưởng đề nghị chị biên đạo của cuộc biểu diễn đoàn đội . Cô thể biên kịch kịch bản sức ảnh hưởng, logic rõ ràng, chỗ thăng hoa cao trào, nhất định sẽ là một lãnh đạo thích hợp cho cuộc thi đoàn đội ." Phan Hỷ Vũ vui vẻ .

"Đoàn trưởng Tưởng? Đoàn trưởng đoàn biểu diễn Minh Mỹ đúng ?"

" ." Phan Hỷ Vũ thầm thì bên tai cô: "Đoàn trưởng Tưởng kín tiếng, ai cha của rể cô là tổng lãnh đạo biểu diễn văn nghệ kinh đô. Cho nên, tiếng uy lực. Thế nào, chị Tri Hạ, chị mà nhận công việc , thể nhóm lãnh đạo trúng, thể thuyên chuyển đến trung tâm thành phố, sẽ càng gian phát triển."

" vẫn cảm thấy một bán hàng bình thường vẫn khá , biểu diễn đoàn đội kinh đô là buổi biểu diễn quan trọng cỡ nào, giao cho một hề tiếng tăm gì như , vị lãnh đạo cũng đồng ý hả? Sợ rằng nhiều diễn viên phục . Ai mà chấp nhận một đứa con nít mười chín tuổi hậu thuẫn danh tiếng đè lên đầu, sẽ cảm thấy chẳng lẽ cả kinh đô còn ai khác nữa ." Ngẫm , An Tri Hạ đều cảm thấy khả năng, cho dù cô thực lực chăng nữa.

"Cái thì gì khó? Chị Tri Hạ, chị tổng phó đạo diễn chống đỡ, trong tay còn mấy tiết mục biểu diễn đơn chọn lựa xong. Chỉ cần vẻ chỉ điểm một vài chỗ là thể tạo thanh danh . Đây là một công việc vinh hoa đó nha, khác tranh bể đầu cũng thể đoạt đó!"

 

Loading...