Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:54:22
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4AsVul7anR
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô bé vẫn vòng quanh An Tri Hạ vài vòng, lẩm bẩm: "Không thể nào? Nếu thầy An là ông nội của cô, em còn thể tin. Làm xinh như , còn tài như thế, so sánh với một đám biên kịch già, các chú, các cô thì ?"
"Ý của em chị dựa nhan sắc để kiếm cơm, hết tới khác dùng tài năng của để việc với khác?" An Tri Hạ nhướng mày , lâu khác gọi cô là cô giáo.
"Ừm ừm, chính là ý đó, cho thể nào hâm mộ." Cô bé đả kích chút hoài nghi về cuộc sống.
"Chủ nhiệm Lưu, phiền bà giúp thủ tục, trai còn chờ trở về việc." An Tri Hạ khẽ nhắc nhở.
Chủ nhiệm Lưu xuống, lấy chìa khóa mở ngăn kéo của , bắt đầu lấy đồ ngoài, chìa khóa, bút, mấy xấp tài liệu, mực, hộp mực đóng dấu vân vân, trải đầy một bàn.
"Vốn dĩ cô giáo An báo cáo với bộ phận nhân sự, nhưng mà thời gian của chúng tương đối gấp, đoàn trưởng Tưởng từng chào hỏi chúng , cho nên cô trực tiếp việc ở chỗ , đợi lát nữa giúp cô đến bộ phận nhân sự và bộ phận tài chính." Chủ nhiệm Lưu xong cúi đầu bắt đầu ghi chép tin tức của An Tri Hạ sổ sách, hơn nữa còn gọi cô bé mở cửa phòng bên cạnh giúp đỡ mang đồ ngoài.
"Cô giáo An những thứ đều giao cho cô, thuộc về hoạt động phúc lợi, đợi khi kết thúc cô thể mang về nhà." Cô bé mang chăn, đệm, gối, ga trải giường, khăn trải giường bao bởi bộ vỏ gối và bộ áo gối, chậu rửa mặt, phích nước nóng, vại cơm, ấm đun nước, chén men, hộp xà phòng, đồ vệ sinh cá nhân, đồ dùng văn phòng... ngoài, khá hoành tráng.
"Cái , phúc lợi cũng quá ?" An Tri Hạ khỏi tặc lưỡi .
"Bây giờ cô giáo An ?"Cô bé đặt đồ lên xe đẩy bằng sắt, mỉm giải thích: "Cô thuộc về biên đạo của chúng em, đãi ngộ phúc lợi khẳng định hưởng mức cao nhất, những thứ đều là đồ dùng sinh hoạt cá nhân, nhiều thế thôi, thật bán giá sỉ trong nội bộ cần vé cũng chỉ hai ba mươi đồng, thể so sánh với tiền sính lễ của đoàn kịch cho cô, hơn nữa khác dùng chúng em cũng tiện lấy chiêu đãi cô."
Vừa , cô bé giới thiệu cho họ những sân và nhà của đoàn kịch dùng để gì. An Tri Hạ ghi âm bằng điện thoại ở trong siêu thị, tránh cho trở về tìm hỏi đường.
Bộ phận hậu cần phối hợp với đoàn biểu diễn mùa xuân mở cửa sớm hơn nửa tiếng, cho nên An Tri Hạ chỉ kịp cùng trai chuyển đồ đến ký túc xá, nhận phòng, mỗi đều bận rộn với công việc của .
Khi cô đến phòng họp, năm mươi chỗ bên trong gần đầy. Cô tìm cái bảng tên , trong ánh mắt kinh ngạc của , bình tĩnh đặt ly nước và công văn xuống.
"Cô, cô chính là biên đạo An Tri Hạ?" Bên cô là phó biên đạo, một ông già râu trắng đầu hói cực kỳ trùng khớp với hình tượng trong lời đồn của cô, tay ông run rẩy chỉ cô hỏi với vẻ tin và phục.
Không chỉ ông , ai ở đây cũng đều ba mươi tuổi trở lên, thậm chí là một ông già đang đến gần tuổi nghỉ hưu? Thỉnh thoảng những gương mặt trẻ tuổi cũng là những cán bộ nhỏ phục vụ rót nước cho , phân phát tài liệu hội nghị.
Họ thể chịu đựng một đồng chí trẻ tuổi tài cao ba mươi tuổi ở vị trí biên đạo thứ hai, thể tiếp nhận An Tri Hạ đáng tuổi cháu gái xinh như ở giữa bọn họ.
"Đây đang đùa giỡn ?" Một nữ cán bộ 40 tuổi tóc búi lên cẩn thận, dùng lưới tóc chùm tức giận lên, giọng bén nhọn : "Bọn họ xem cuộc thi của đoàn biểu diễn mùa xuân của chúng là cái gì? Tùy tiện nhét để đ.á.n.h bóng tên tuổi, ngay cả vẻ bề ngoài cũng ? Chẳng lẽ lớn ngoài trực tiếp đến đài truyền hình chủ nhiệm, bộ trưởng?"
Chillllllll girl !
"Bà Trương bà bớt giận , nhiều tạo thế cho cô như , thể thấy bối cảnh của cô mạnh, bà cần gì gây khó dễ cho tiền đồ của chứ?" Người bên cạnh giả vờ khuyên nhủ, âm thanh tựa như nhỏ, nhưng đặc biệt kỹ xảo để cho tất cả trong phòng họp đều thể .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-228.html.]
"Ồ, tiền đồ? cũng tin nghề của chúng đen đến như , một câu công bằng đều sắp xếp băng ghế lạnh! Ví dụ về đoàn biểu diễn nghệ thuật Vĩnh Nghệ còn đủ dạy chúng một bài học ?
Một con bé tóc vàng cai sữa thì bản lĩnh gì, thổi phồng thành như , còn tốn bao nhiêu tiền ăn cắp tác phẩm của khác.
Hôm nay nếu cô ngoài, sẽ mang theo hành lễ rời . Tránh cho bận rộn công việc , ngốc nghếch coi như bàn đạp, dựa cái gì chứ?"
"Bà Trương, đừng xúc động..."
" , bà Trương, phó đạo diễn ở đây, cần biên đạo trận, chúng nhắm mắt ngơ là . Sao bà gây khó dễ cho ?"
"Nhìn xem cô bé nhà xinh bao, lát nữa , chúng ..." Mọi sợ gây thêm phiền phức.
"A, các sợ cô , sợ!" Nữ đồng chí họ Trương c.ắ.n răng chằm chằm gương mặt trắng trẻo và ngũ quan tinh xảo xinh của An Tri Hạ: " cô chỉ dựa ngoại hình xinh của , lãnh đạo chỗ nào? Người đông tây nam bắc, địa vị cao như cần mặt mũi , cũng cô xứng !"
"Bà Trương, quá , cẩn thận họa từ miệng mà .."
" đúng, chúng tức giận với một cô gái nhỏ gì? Làm nhiệm vụ tổ chức giao cho mới là chuyện chính!"
"Biên đạo cũng là chức vị đắn, ai đảm nhiệm cũng ? Bà Trương kinh nghiệm lâu năm, nhưng tổng giám đốc nghệ thuật của chúng , phụ trách đạo cụ trang phục và trang điểm, thiếu ai cũng thể thiếu bà!"
Mọi khẩn trương hòa giải dập lửa, dù lớn sự việc, ở đây đều chịu liên lụy.
Đồng chí Trương nâng lên lạnh: "Chính vì tiếng , cho nên mới cho phép cuộc thi của đoàn chúng xuất hiện tình huống ch.ó mèo lý tưởng. Biên đạo gì cũng chút thành tích , mắt nhắm mắt mở còn tính, cô dựa khuôn mặt và cơ thể kiếm cơm, tư cách gì cùng một chỗ với chúng ?"
"Vẫn là câu đó..."
"Hôm nay sẽ cả, bà cứ tự nhiên." An Tri Hạ khoanh tay nhướng mày khẽ : "Nếu theo tấm biển chỉ dẫn, đặc biệt là tấm biển dán ở cửa, còn tưởng rằng đến một cái chợ , mấy thứ dơ bẩn, giống như là văn nghệ ? Người như bà còn là giám đốc nghệ thuật, thực sự sợ giảm gu thẩm mỹ của các nhà lãnh đạo kinh đô của chúng ."
"Cô, cô là một con nhóc trời cao đất rộng." Tổng giám đốc nghệ thuật Trương tức giận đến n.g.ự.c phập phồng dữ dội, chỉ cô, cả run rẩy: "Cô tư cách gì ngông cuồng ở đây? Việc trang điểm và đạo cụ của đoàn thi đấu đều là điều phối cục nhiều năm qua!"
"Cả hai đồng nghiệp đều bình tĩnh, An... Đồng chí Tiểu An..."
"Xin hãy gọi là cô giáo An, cám ơn!" An Tri Hạ lạnh lùng , khí thế bình tĩnh .