Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:54:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Tri Hạ cảm thấy chút buồn , nhưng những thiện hơn nhiều so với mấy già trong ban tổ chức, trong ánh mắt của bọn họ phần lớn là sự tò mò và kinh ngạc, dám tin xinh như .

Sau khi ăn cơm xong, tất cả đều xem video thêm một chút buổi chiều, nhưng ai xuống tinh thần cả. Bình thường bọn họ cũng nhiều hoạt động giải trí nên cứ coi như là đang xem ti vi, thỉnh thoảng vẽ vẽ lên giấy, tăng cường trí nhớ của .

An Tri Hạ trở nhà trọ, cô phát hiện đồ đạc của chuyển hết đến đây, bàn để lời nhắn của nhân viên siêu thị, sợ cô bận rộn, cho nên trở về đây giúp cô thu dọn một chút, khác gì cô gái ốc đồng. Cô mỉm nhận lấy lời nhắn của , tắm rửa cho trôi sạch một ngày mệt mỏi, đổi một quần áo thoải mái, xách túi tiếp tục chậm rãi tới phòng học.

Khi An Tri Hạ bước , đạo diễn sản xuất và các nhân viên trong tổ đều chờ sẵn. Bọn họ cô với ánh mắt hết sức phức tạp, suy nghĩ một chút về mô hình biểu diễn mà đạo diễn Hồ đề cập, đúng là đổi mới tai mắt của bọn họ, phá vỡ phong cách sân khấu cứng nhắc thông thường, như rót đó một sức sống mới, tràn đầy mong đợi.

Lúc , đạo diễn Hồ nhường vị trí chính giữa cho cô, tự bên trái.

"Cô giáo Tiểu An, như cháu đấy, nếu chúng là cộng sự, thì dựa theo bản lĩnh mà chuyện. Hôm nay cháu ở chỗ , tất cả chúng đều là học sinh của cháu, theo cháu chỉ huy!"

An Tri Hạ gật đầu một cái, cô từ chối mà thẳng xuống, về phía trợ lý nhỏ đang chiếu video, : "Phiền đồng chí phát video năm năm gần đây , bắt đầu phát từ năm ngoái, năm tiết mục đầu tiên thì phát bằng tốc độ bình thường, những cái phát nhanh gấp năm . Bốn video khác thì dùng tốc độ nhanh gấp hai ."

Tất cả đều sửng sốt, nhanh như thì thể cái gì?

Trợ lý về phía đạo diễn Hồ, thấy ông gật đầu, liền dựa theo sắp xếp của An Tri Hạ mà .

Các video cảnh diễn xuất chính thức sự khác biệt quá lớn với suy nghĩ của An Tri Hạ, vốn chỉ là thu hình chứ phim, nhưng âm thanh, hiệu quả sân khấu cực kì lạc hậu, dù là loại hình biểu diễn của các diễn viên giống , nhưng bọn họ như một loại máy móc thiết lập sẵn, chỉ đơn thuần diễn dịch tiết mục của . Không tìm kiếm sự đột phá, chắc chắn sẽ rơi trong cái vòng đồng hóa .

Vả phòng biểu diễn lớn, hơn hai trăm xem qua ở phía , tiếng chuyện rộn rã gây ít tạp âm, hiệu quả sân khấu giảm xuống đáng kể, cơ hồ sân khấu đều hòa thành một thể, hiển nhiên các khán giả trải qua một hoạt động y như hơn mười năm, chút mệt nhọc về mặt nghệ thuật, chắc chắn sẽ rời .

An Tri Hạ kiên nhẫn xem hết năm tiết mục, ba tiết mục còn thì tiếp tục xem nhanh, trực tiếp nhảy video của năm nữa, dùng tốc độ gấp hai xem hết ba tiết mục, chọn hai năm khác xem ba cái.

Cô tỏ ý cho trợ lý ngừng phát video, mở đèn lên, cô híp mắt để thích ứng với ánh sáng, xoay xoay cây bút trong tay, về về phía hỏi: "Tất cả xem xong ý kiến gì ?"

Ai nấy đều liếc đồng loạt lắc đầu, dù là cô cho bọn họ ý tưởng, nhưng suy nghĩ trong đầu họ theo một khuôn mẫu khác gì bộ xương thành hình thể tăng trưởng nữa, khó nảy những suy nghĩ mới, như ở trong căn phòng chỉ mở mỗi cửa sổ loanh quanh trong phòng.

"Cô giáo Tiểu An, trong cái việc cải cách , những già chúng tuy soạn thảo hai phương án, nhưng quen với nếp cũ quá lâu, nhất thời khó đổi. Chúng chỉ thể cố hết sức theo bước chân của cô."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-231.html.]

An Tri Hạ gật đầu một cái: "Vậy cũng , buổi sáng chúng sẽ xem năm mươi tiết mục, thật thì cần trải qua hai sàng lọc phiền toái như , hôm nay sẽ quyết định danh sách những tiết mục biểu diễn thể tiến tới cuối."

"Cô giáo Tiểu An, cần xem hiệu quả sân khấu của bọn họ một chút ư? Có một đoàn biểu diễn sẽ phát huy vượt mức bình thường thời điểm mấu chốt, chừng đó sẽ hơn. Nói gì thì , năm mươi đoàn biểu diễn chuẩn hai tháng, bất thình lình tước đoạt cơ hội diễn thử như , chút hợp tình ?" Một phó đạo diễn cau mày hỏi.

"Theo , lượng đoàn biểu diễn lớn nhỏ ở kinh đô cũng đến mấy trăm, bọn họ chuẩn ? Nếu đây là cuộc so tài của các đoàn biểu diễn, thì bọn họ tiếp thu hết các quy tắc, đào thải sớm muộn thì gì khác chứ? Khác ở chỗ là biểu diễn chính thức?" An Tri Hạ lạnh giọng hỏi: "Từ đề tài chọn, cảm xúc thăng hoa, diễn viên phơi bày bộ những phương diện bọn họ cân nhắc kĩ lương, mặc dù việc lựa chọn tiết mục của chúng sẽ chính xác, nhưng mười cái tên đầu cho lên sân khấu hẳn sẽ sai quá lớn. Vậy tại chúng lãng phí thời gian lên việc diễn thử đào thải của bọn họ?"

Những khác suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, diễn viên cho dù thể phát huy vượt qua mức bình thường, nhưng đó là bọn họ đề tài , bên hậu cần chống đỡ cùng với việc hợp tác đoàn thể. Những thứ sẽ đổi theo thời gian địa điểm, đây là bọn họ dùng phương pháp thiểu phục tùng theo đa miễn cưỡng đồng ý đấy nhé.

Nhìn những đồng chí lớn tuổi mang bộ mặt cứng nhắc, màu mắt An Tri Hạ sâu thẳm, tiếp tục : "Mỗi hãy cầm lấy một tờ giấy, thực tế hai mươi lăm cái tên trong lòng . Để xem thử nghiệp vụ và tài nghệ của các đồng chí."

Hai câu tất cả chút thích ứng , nếu theo thực tế, bọn họ thể sở thích của xem và khuynh hướng đơn giản để quyết đình , để thể bọn họ cẩn thận cân nhắc mặt. Một đồng chí lớn tuổi bắt đầu đổ mồ hôi trán, mở miệng phản bác nhưng thấy An Tri Hạ dùng đôi mắt lạnh, nhạt nhẽo thấu hết hình dáng của bọn họ, thấy gương mặt nghiêm túc của đạo diễn Hồ và những đồng nghiệp khác đang vùi đầu suy nghĩ.

Bọn họ chỉ thể dùng bộ mặt đau khổ thầm thở dài nghiêm túc suy nghĩ.

Đạo diễn Hồ rải rác liên tục lên một tờ giấy đẩy tới bên cạnh An Tri Hạ: "Cô giáo Tiểu An, cháu cái gì ? Giải quyết tận gốc như sợ chọc phiền toái ?" Nhìn như là khán giả chọn các tiết mục, nhưng thật quyết định nội bộ hết, khi mười vị trí đều do mua chuộc quyết định, nhiều nhất chỉ thứ hạng là sẽ đổi một ít.

Những như bọn họ chỉ phụ trách việc, tham dự đến việc bình chọn .

"Cháu chỉ cuộc so tài diễn thật công bằng liêm chính, chuyên nghiệp nhất, cháu hiểu cách việc của mấy ."

Vậy mà còn bảo hiểu? Ông hất cánh tay lắm !

Đạo diễn Hồ khẽ lắc đầu, già từng tuổi , sự dũng cảm như con nghé mới sinh của trẻ tuổi, ông cũng bắt đầu vùi đầu những cái tên nghĩ đến.

Nửa giờ , An Tri Hạ nhận một xấp kết quả, cô chuyển tay giao cho trợ lý, thành một bảng kê khai ngay mặt , lấy hình thức tên chọn ghi từng kết quả giấy.

Thật thì đều thể giám định cơ bản, năng lực thưởng thức tất nhiên là , mười mấy tiết mục dùng phương pháp hơn một nửa tổng chọn, trực tiếp tiến vòng trong. Số còn thì bọn họ thảo luận kịch liệt mới quyết định từng vị trí , nhiều hơn hai so với lượng ban đầu bọn họ quyết định là hai mươi, đều là tiết mục tính tranh cãi cao.

Tiết mục quyết định xong xuôi, An Tri Hạ cũng định cơ cấu của bộ tiết mục. Tổng cộng thể chia thành năm chủ đề lớn: Ca tụng Tổ quốc, khen ngợi dân lao động, ơn công lao cha , tưởng tượng về tương lai và thời gian như thoi đưa. Vấn đề còn là, thế nào để xếp thứ tự bọn họ thành một buổi biểu diễn !

Chillllllll girl !

 

Loading...