Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 239
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:54:33
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
''Cô giáo An, chúng sẽ điều tra nghiêm túc chuyện !'' Cục trưởng Lý để tới đến lời của giám đốc nghệ thuật Trương , gật đầu với An Tri Hạ đau khổ trả lời , đây là nơi các nhà lãnh đạo gặp mặt, một chút chuyện nhỏ cũng thể biến thành chuyện lớn gây tổn hại tới đất nước.
Tiếc rằng lúc máy , phía hậu trường tính cả diễn viên và nhân viên việc cũng lên đến 200 , hình và trang phục của giống , còn qua , ai thể chú ý đến mấy cái chứ? Thêm nữa đạo cụ biểu diễn phá hủy gần một nửa, bằng chứng để tìm hút t.h.u.ố.c phóng hỏa.
''Cục trưởng Lý yên tâm, chúng hai đến ba ngày nghỉ khi biểu diễn tiết mục xong, trong thời gian chúng sẽ tìm thủ phạm phá hoại, trong thời gian tiếp theo còn phiền ông sai đến theo dõi chút, thể thêm chuyện nào trong cuộc thi đồng đội nữa!'' An Tri Hạ , đó mở cửa phòng đạo cụ biểu diễn , một mùi khét gay gắt bên trong tỏa phả mặt.
Cô kiểm tra quần áo, phạm tội ở nơi nhiều thế , thể nhiều thời gian , phát hiện một điếu t.h.u.ố.c dập cháy bởi nước.
''Ai dập tắt bằng nước thế?'' An Tri Hạ nhạt hỏi.
Mọi mặt An Tri Hạ chút tức giận sốt ruột nên trong lòng cũng dần bình tĩnh , lúc câu hỏi của cô, ánh mắt kìm về phía giám đốc nghệ thuật Trương.
Giám đốc nghệ thuật Trương tức giận : ''Sao các cứ thế? Lúc gặp lửa ai chả nghĩ đến cách dập bằng nước hả?''
An Tri Hạ nhướn mày : '' , đang lúc chỗ đạo cụ nhiều, lửa do tàn t.h.u.ố.c gây quá lớn, lúc phát hiện khói thì quần áo chỉ cháy một ít. Các thể dập lửa, tự nhiên lấy nước chẳng để gì, cứ để lửa ở đó tiếp tục cháy?''
''An Tri Hạ cô đừng kiếm chuyện nữa! Sao nào, cô nghi ngờ ? Dập lửa như nào? Ném xuống đất lấy chân đạp đạp lấy chổi phủi ? Mấy bộ trang phục lửa đốt cũng chẳng dùng gì ! Tình huống lúc đó gấp như thế thì ai mà nghĩ ?'' Giám đốc nghệ thuật Trương nghiến răng cãi .
An Tri Hạ thèm lí với cô nữa: ''Di chuyển mấy cái bếp lò , cầm mấy cái máy sấy tóc đây hong khô quần áo một chút. Có chỗ nào máy may ? Mang luôn đây !"
Không cần những khác hành động, cục trưởng Lý chỉ huy ngay cấp nhanh chóng khiêng đồ tới. Các diễn viên rối rít lên giúp đỡ, đẩy giám đốc nghệ thuật Trương sang một bên.
Đoàn kịch ngay lập tức bố trí một vài thợ may xưa, lúc tin tụ tập ở đây hết, chờ An Tri Hạ chỉ đạo.
Quần áo cháy sạch, lốm đốm thể vẹn, nhưng chỉ cháy mất một hơn lòng bàn tay. An Tri Hạ yêu cầu cắt xén bớt , cho quần áo chỉnh tề trở nên khác biệt, hầu như cái nào cắt xén giống .
Những thợ may xưa hành động nhanh, An Tri Hạ tư duy nhạy bén, khi quần áo sấy khô xong cũng là lúc sửa chữa thành. Cầm quần áo tay, mặt như đưa đám, cố nhắm mắt mà mặc quần áo , một chút.
Quần áo kì lạ, nhưng hề khó , thậm chí còn một chút phá cách vô cùng . Ngay lập tức mắt bọn họ sáng lên, nhịn ôm vui sướng: "Được cứu , cuộc thi đấu đồng đội thể diễn bình thường !"
"Sao về nghệ thuật mà mắt về cái chứ!"
"Không hổ là cô giáo An, chuyện gì là vấn đề với cô , rốt cuộc đời chuyện gì mà cô chứ?"
Chillllllll girl !
Quần áo bây giờ còn hơn quần áo nữa, trong lòng như tàu lượn từ đáy lên tới tận mây trời, thể đầy năng lượng để lộ trạng thái vui vẻ nhất cho lãnh đạo và bạn bè quốc tế xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-239.html.]
Khi tất cả lên sân khấu đầy đủ chào khán giả bằng bài hát 《Tiến Lên Con Đường Xã Hội Chủ Nghĩa》, những lãnh đạo phá lệ vỗ tay nhiệt liệt, những bạn ngoại quốc khen ngợi từ tận đáy lòng, ánh đèn từ máy chụp hình lóe lên. Bọn họ nhịn mà vui mừng đến mức nức nở, ôm thật chặt.
Nhiều năm qua, đoàn biểu diễn kinh đô tổ chức cuộc thi đấu mùa xuân và mùa thu chỉ kiếm những như nước như lửa với , lãnh đạo gặp thì giả vờ , những trẻ gặp thì ghét , dù là nhà thi ghi gặp vẫn nhịn cãi câu. Cuộc thi đấu đồng đội trở thành nơi bọn họ tranh giành danh vọng và tiền tài, quên mất mục đích ban đầu là gì.
Mà bây giờ khi bọn họ thấy đối thủ của còn thể thoải mái đùa, hòa nhã với , quá chú ý đến kết quả của cuộc thi. Tất nhiên ngày nào An Tri Hạ cũng những câu chuyện truyền động lực tới , tẩy não thành công, một vài quy tắc mới trong phạm vi hình thành sự điều khiển của cô.
"Cô giáo An." Một thanh niên tới cạnh đạo diễn Hồ thủ thỉ vài câu, đạo diễn Hồ kích động nghiêng đầu nhỏ với An Tri Hạ: "Có một nhà lãnh đạo lớn gặp chúng ."
An Tri Hạ sửng sốt, nét mặt ngạc nhiên, trong lòng vui sướng. Cô vội vàng chỉnh đầu tóc, sửa sang quần áo, thậm chí còn lấy khăn xuống đất lau bụi giày.
Đạo diễn Hồ với vài phó đạo diễn cũng sửa sang trang phục, phủi phủi tay hai cái, vuốt gọn tóc đầu.
Thấy khóe miệng An Tri Hạ giật giật, bọn họ tay , suy nghĩ xem chút nữa bắt tay với nhà lãnh đạo lớn nhỉ? Tay mùi ...
Đến khi đoàn bọn họ đưa tới cánh cửa trống ngoài nhà hát, vị lãnh đạo lớn với những ngoại quốc xung quanh , : "Bữa tiệc văn hóa tối nay là do những đồng chí , nó cho chúng cực kỳ kinh ngạc và vui mừng đấy."
"Chào các bạn, các bạn biểu diễn , ý tưởng tệ, thích!" Anh tóc vàng mắt màu cây cọ ấp úng tiếng Trung bày tỏ.
Đoàn của đạo diễn Hồ liên tục vẫy tay, : "Đây là thành quả của sự cố gắng của các em và sự tin tưởng của tổ chức ạ."
"Lão Hồ , xem phim của nhiều , ngụ ý trong phim tệ , đất nước Hạ Hoa của chúng đang thiếu một tài năng như bạn, một đạo diễn thể phản ánh những vấn đề chân thực . Các bạn cũng thể hiện một màn trình diễn đồng đội đầy màu sắc, giữ thể diện cho đầu đất nước chúng !" Vị lãnh đạo lớn cũng khen ngợi.
một Kyrgyzstan tóc đen mặt nghiêm túc trò chuyện bằng tiếng của bọn họ: "Màn biểu diễn của các bạn sự tiến bộ lớn, nhưng mới chỉ xem là nghệ thuật sơ cấp, khi nào đến thăm đất nước của chúng , cùng luôn , để hai nước trao đổi với , thi đấu với thì mới sự tiến bộ lớn hơn nữa ."
Sắc mặt phiên dịch viên khó coi.
Lãnh đạo lớn hút thuốc, : "Phiên dịch lời của ."
Chờ khi phiên dịch viên thuật , lãnh đạo lớn : "Bạn hãy với rằng, chúng hề hướng ngoại, chứ đừng gì đến đất nước nhỏ bé của bọn họ. Lịch sử đất nước từ lâu đời, nền văn hóa phong phú, thể phỏng đoán chỉ qua màn trình diễn .
Có một câu , chỉ trong nghề mới thế nào, còn ngoài nghề chỉ xem sự vui vẻ. Lúc còn thấy khá vui khi thấy sôi nổi như , mà cửa khác ngay ? Người Kyrgyzstan một đằng nghĩ một nẻo hả? Hay là bạn thử hỏi , xem nãy hiểu vở kịch diễn gì ?"
Sắc mặt Kyrgyzstan tối sầm xuống, câu nào. Dù cũng chỉ xem cho vui, chứ thể gì.