Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 240
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:54:34
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lãnh đạo cũng thèm để ý đến , ngược về phía cô gái xinh xắn khéo léo trong đám , hiền lành mở miệng hỏi: "Cô chính là đồng chí nhỏ An Tri Hạ ?"
Bị lãnh đạo chỉ đích danh, hơn nữa còn tên , An Tri Hạ khống chế kích động, gật đầu liên tục, cúi chín mươi độ: "Chào ông Đông! là An Tri Hạ!"
" một cô gái xinh vô cùng tài hoa. Người lên ý tưởng cho cuộc thi đoàn cũng là cô ?"
An Tri Hạ khỏi ngu ngơ gãi đầu, ánh mắt long lanh, gương mặt ửng đỏ khiêm tốn : " chính là một biên kịch, thể nắm chắc cốt truyện. cảm thấy chỉ cần tình tiết hấp dẫn, thì các khán giả sẽ thích xem, đây cũng là lý do để hướng tới cuộc thi liên đoàn ."
", tất cả động não nhiều một chút, cùng tiến bộ." Lãnh đạo tán thưởng : "Đồng chí nhỏ các quả thật khiến cho chúng mở rộng tầm mắt." Nếu như chỉ là cuộc thi đoàn bình thường, ông cũng sẽ tức giận mạnh mẽ đến như , nhưng mà cuộc thi đoàn tổ chức thật khiến khác thể khơi một chút khuyết điểm, bất luận là trang trí sân khấu, hiệu ứng ánh sáng, xâu chuỗi tình tiết là bản tiết mục, gần như là đạt tới đỉnh cao biểu diễn cả nước, cho nhóm lão già bọn họ đủ mặt mũi."Nói , cô chúng thưởng cái gì?"
Chillllllll girl !
An Tri Hạ suy nghĩ một chút, : " thể chụp một tấm ảnh bắt tay với ông và ông Lai ?"
Các lãnh đạo sửng sốt một chút, ha ha gật đầu đồng ý.
Bọn họ đến cửa nhà hát, nơi đèn đuốc sáng trưng, giống như ban ngày, thích hợp để chụp ảnh.
Không từ lúc nào lưng An Tri Hạ đeo thêm một cái túi phồng lên. Cô dè dặt lấy máy chụp hình từ bên trong đưa cho nam trợ lý của đạo diễn Hồ, để cho giúp chụp thêm mấy tấm hình. Nếu điều kiện cho phép, cô còn khiêng máy thu hình cấu hình cao nhất .
Trịnh trọng bắt tay với từng lãnh đạo để chụp hình, nụ rực rỡ của cô cũng những ký giả theo chụp lấy.
Tiễn xong bộ khách khứa là mười giờ, tất cả diễn viên và nhân viên công tác đều bọn thuộc hạ của cục trưởng Lý cưỡng chế ở , lượt tiến hành ghi hình lấy lời khai.
An Tri Hạ lấy lý do từng xem qua sách về phương diện tâm lý học, đối với cái nghiên cứu cho nên mượn cớ ở tham dự bộ quá trình. Chuyện như ở trong giới từng ở coi như là đồ bỏ, một tiếc tổn hại tới lợi ích tập thể để đạt điều , đốt một ngọn lửa cháy, liền phách lối nghĩ là giám sát, nhân chứng, vật chứng, thì ai thể bắt .
A, nếu cô, chuyện thật đúng là thể sống c.h.ế.t mặc bay, để cho tất cả nặng nhẹ cũng vạ lây.
Đáng tiếc, cô kinh bách chiến, còn một tòa siêu thị lớn, sớm đề phòng nghĩ đến trường hợp quan trọng như hôm nay mà tay hại , cho nên bố trí các máy thu hình lỗ kim bluetooth ở những góc khuất, vì phóng hỏa là ai.
Lúc ghi hình lấy lời khai, An Tri Hạ ở một bên chằm chằm từng động tác nhỏ của mỗi , thỉnh thoảng nhắc nhở đồng chí trong cục dối hoặc là còn giấu giếm chuyện gì . Đến khi lấy khẩu cung xong, là ba giờ sáng, bọn họ thu hẹp phạm vi nghi phạm xuống còn hai mươi tám .
An Tri Hạ trở về ngủ một giấc, khi tỉnh , sắp xếp rửa qua loa mấy tấm hình đó bỏ trong bì thư, bên ngoài bì thư dán mấy chữ "gửi cục trưởng Lý" kích thước lớn nhỏ đồng đều cắt từ các tờ báo. Cô thừa dịp thời gian đến nhà ăn ăn cơm, len lén nhét một nam đồng chí tính cách chính trực, yêu ghét rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-240.html.]
Quả nhiên tới buổi trưa, cục trưởng Lý liền tập trung tất cả trong phòng thu.
"Bây giờ nắm đầy đủ chứng cứ xác minh phóng hỏa, các chỉ còn một cơ hội cuối cùng tranh thủ thẳng thắn sẽ khoan hồng, tiến lên một bước khai rõ ràng, cụ thể đầu đuôi chuyện, đồng bọn là ai, nếu sẽ lấy tội danh ảnh hưởng đến an ninh quốc gia và đoàn kết tập thể để dẫn về quy án." Cục trưởng Lý nghiêm nghị quét mắt qua tất cả , nghiêm giọng .
Mọi nhịn nghiêng đầu trái ngó , vẻ mặt tức giận đành lòng. Cho dù là hết sức đáng ghét, nhưng hai tội danh đè xuống, dù là s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t, thì cũng sẽ ở trong ngục cả đời, ngày tự do.
An Tri Hạ nhẹ nhàng , trong đầu nhớ biểu tình của trong băng thu hình tua tua hơn mười , thật đúng là phát hiện ngoài kẻ phóng hỏa , còn hai sắc mặt khẩn trương, mồ hôi chảy trán phản chiếu ánh sáng.
"Cô, cô gì?" Giám đốc nghệ thuật Trương An Tri Hạ chăm chú như nhũn , cố gắng lấy khí thế, lạnh lùng : ", thừa nhận đây xảy nhiều chuyện vui giữa và cô, nhưng đều là công khai tranh luận, từng chuyện mờ ám. Một bà cô sắp về hưu như , thể hôm nay là trường hợp gì ?
cũng sự hổ thẹn cơ bản nhất, cũng yêu nước giống như tất cả tại đây, ủng hộ tổ chức, thể phân biệt nặng nhẹ, vì ân oán cá nhân mà quan tâm đến lợi ích tập thể và quốc gia?"
Mấy ông bà cụ trong ban tổ chức cũng nhịn lên tiếng bà : "Bà Trương bình thường chút nghiêm túc rập khuôn, nhưng bà ý , việc cùng chúng lâu như , hầu như là sai lầm gì. Cô tiểu An, cô cũng đừng nhắm bà buông như . Ít nhất chứng cứ xác minh mới ."
"Giám đốc nghệ thuật Trương chính là điển hình cho miệng cứng nhưng lòng mềm, các cô gái và thanh niên ở đây đều . Từ đến nay ai bà nhắc tới hai câu, nhưng ai để ở trong lòng. Cô tiểu An, giám đốc nghệ thuật Trương cũng giải thích với cô ?"
An Tri Hạ : " ngay cả một chữ cũng , chẳng qua là thấy giám đốc nghệ thuật Trương khi ăn vẫn lau miệng nên miệng dầu, ở ánh đèn ánh lên một cái, đập mắt . Cho dù là ai cũng sẽ liếc mắt nhiều hơn một chút, ?
mà giám đốc nghệ thuật Trương, phản ứng của bà cũng quá kịch liệt ? chỉ là một biên kịch nho nhỏ, lời trọng lượng, cục trưởng Lý là lãnh đạo , việc chỉ coi trọng chứng cứ, thể lời của thao túng phán đoán chứ?
Vả , nếu như chuyện liên quan đến bà, tại vạt áo vò thành hoa thế ? Bà khẩn trương cái gì chứ? Ngay cả bà một cái, bà cũng nổi giận?"
Cục trưởng Lý chính là đồng chí già từng thấy qua máu, ánh mắt vô cùng sắc bén, thẳng về phía giám đốc nghệ thuật Trương, tựa như sói đầu đàn chằm chằm con mồi, khiến cho khác khó kháng cự.
Giám đốc nghệ thuật Trương c.ắ.n răng, nắm chặt quả đấm, thanh âm tự chủ run rẩy : "Các cũng thể vu oan cho khác, chứng cớ, thể hất nước bẩn lên !
Nói chừng đây là cô ăn cướp la làng.
, nhất định là như , cô thích , ngày thường bắt của , liền nhân lúc đồ dùng biểu diễn đốt mà đổ tội danh lên . Thật thì cô sớm kế hoạch, nếu buổi biểu diễn cuộc thi đoàn mùa xuân thể cử hành sớm hơn so với đây!
Cô mới bao nhiêu tuổi, dù là chút tài hoa, cũng khả năng trở thành tổng phụ trách của cuộc so tài đoàn . Bối cảnh lưng cô lớn, sánh bằng, nhưng tất cả ở đây đều thấy, chắc chắn sẽ mặc cho cô gì thì !"