Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 251
Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:55:42
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4AsVul7anR
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ gặp qua ít loại xe sang xịn, nhưng đến tận bây giờ cô cũng chỉ một chiếc xe đạp nữ 26, chiếc xe cổ điển với những góc cạnh sắc sảo của Lý Hán Khiêm khiến cô vô cùng ghen tị.
"Anh , loại xe mua bao nhiêu tiền? Tư nhân thể mua ?" An Tri Hạ cuối cùng cũng kiềm chế mà lên tiếng hỏi.
"Muốn lắm đúng ?" Lý Hán Khiêm nhếch lông mày : "Tư nhân khó mà mua , nhưng nếu lấy danh nghĩa đơn vị để mua thì chỉ cần giấy phê duyệt là . Có điều mặc dù loại xe là hàng trong nước, nhưng giá của nó cũng đắt, tận năm mươi ngàn đồng lận."
An Tri Hạ âm thầm tính toán tiền tiết kiệm của , mua nhà, lo cho việc và học việc của chị dâu thì cô còn dư ba mươi mốt ngàn đồng tiền tiết kiệm. Tuy nhiên từ khi cô lên kinh đô, mỗi tháng Hồng đều sẽ gửi tiền cho cô, tiền dựa theo quy mô mở rộng của trại chăn nuôi mà tăng dần lên, bốn tháng tổng cộng là hai mươi đồng, hơn nữa bắt đầu kể từ tháng giêng cô còn nhận tám ngàn từ việc bản thảo cho tám đoàn biểu diễn trong đó Hoa Thắng, nhưng cô mua đồ dùng trong nhà với đồ trang trí ngày hôm qua . Giờ trong ngân sách nhỏ của cô chỉ còn tám ngàn đồng thôi!
"Anh, là giúp em để ý , đợi em gửi bản thảo cho mấy đoàn biểu diễn sẽ tiền mua nó." là ở niên đại mua nhà thật khó mà, dù tiền cô cũng tiêu , chắc nhờ Kinh Hiểu Sinh thể tìm căn nhà phù hợp, còn dễ khác nhắm tới. Với còn năm năm nữa mới đến gió xuân năm bảy tám, nếu tiền thì cô nhiều để chịu đựng mùi hôi xe buýt chứ?
Lý Hán Khiêm cô, thở dài : "Quả là sóng đẩy sóng , lúc lớn bằng em bây giờ vẫn chỉ mới bắt đầu học việc thôi, mỗi tháng trông cậy đồng lương ít ỏi của . Được thôi, nếu em gọi một tiếng , trai cũng thể hào phóng với em , lát nữa hỏi một chút vấn đề với đồng nghiệp, nhờ lấy cho em một chiếc xe. Em đăng ký với bên đài truyền hình ?"
"Là loại bảo hiểm ạ?" An Tri Hạ khiêm tốn hỏi.
"À, là thế , xe sẽ tên hợp tác xã cung ứng tiếp thị, hơn nữa thì hợp tác xã cung ứng tiếp thị tài trợ kênh nước ngoài của em, lúc điểm danh chỉ em dùng , điều giúp em tránh khó khi phê duyệt. Vùng ngoại ô trại chăn nuôi đều dựa bản thiết kế của em, cũng dùng theo phương pháp khoa học của em mà, chỉ cần trại chăn nuôi xây dựng thành công cho tới khi quy mô nhất định, sẽ tự chủ mà tiền xe cho em, thấy thế nào?"
An Tri Hạ đặt tay lên n.g.ự.c dáng vẻ như Tây Thi: "Anh , uổng công em vì hợp tác xã cung ứng tiếp thị mà lập nhiều công lao lớn, chỉ với câu thôi, chuyện gì giao phó, dù vượt qua biển lửa em cũng tuyệt đối luyến tiếc!"
"Lại bày trò nữa? Sau ý tưởng gì mới đừng quên bọn là ." Lý Hán Khiêm lắc đầu : "Vợ nhiều nhắc tới em, chỉ cần em cho cô vui vẻ thì tiền là vấn đề."
Nhà họ Lý ở trong khu đại viện quận Chiêu Dương, mặc dù những ở đó địa vị cao như ở quận Đông Thành, nhưng họ đều là nhân mạch to lớn giàu của nước nhà, những yêu nước đất nước bảo vệ. Nơi mà nhà họ Phòng và nhà họ Bạch chen đầu cũng .
Chạy xe hẻm nhỏ bên cạnh sân nhà họ Lý, lúc mở cửa thì sẽ tiếng còi xe, một đứa nhỏ trắng trẻo chừng năm sáu tuổi chạy , chạy gọi: "Cha ơi, nổ tung nhà bếp nữa !"
Kết quả tên nhóc con đổi hướng chôn vòng tay ấm áp thơm tho, so với gấu nhồi bông trong nhà còn ôm thoải mái hơn. Cậu bé nhịn mà ôm lấy cọ cọ, lẩm bẩm: "Cha mua đồ chơi mới cho con ? Con thích, ngày mai con nhất định sẽ mang nó đến mặt thầy với bạn bè để cho bọn họ xem!"
Cậu bé vui thích đến mức mở to mắt, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn vì kinh ngạc, chị gái xinh với mà nên bày tỏ tình cảm của như thế nào.
"Chào bé con nha." An Tri Hạ nhịn mà xoa nhẹ đầu bé, nhẹ nhàng nhéo đôi má trắng nõn mũm mĩm của , "Chị là chị Tri Hạ của em..."
Chillllllll girl !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-251.html.]
"Hạ Hạ." Mao Mạn Tịch mặt đáng thương : "Em so nhỏ hơn chị bao nhiêu chứ? Lại dám xưng chị mặt nhóc con nhà chị, mặt mũi em hả? Chẳng lẽ em gọi chị bằng dì ? Nếu em dám gọi, chị cũng hổ để đáp đó."
An Tri Hạ hì hì ôm đứa nhỏ trong ngực, khung cảnh hiếm lạ khiến mặt bé đỏ bừng lên cùng với đôi mắt lấp lánh: "Không vì em còn kết hôn ? Còn chị là chồng , chênh lệch lớn lắm đó."
Kết quả nhóc nhanh miệng : "Chị Tri Hạ, đợi em lớn lên sẽ cưới chị!"
Mọi sửng sốt đó thì bật ha ha: "Thằng nhóc đến sữa còn dứt như con, thế mà nghĩ tới chuyện lấy vợ?"
Khi cả đoàn đang chuyện với cùng về phía sân, đột nhiên một bà cụ hớn hở chạy tới, bắt lấy tay An Tri Hạ, cô với những giọt nước mắt đầy vui sướng và kích động đến nỗi nên lời.
An Tri Hạ ngây , bộ dáng hiền lành cùng ánh mắt tiếc nuối của bà cụ, trái tim như bóp đến nhói đau, loại cảm giác chỉ xuất hiện khi đầu tiên cô gặp Khương Sĩ Minh. Đó là một loại cảm giác xa lạ quen thuộc xen lẫn , cảm giác như mơ như thực . Giống như bọn họ vốn dĩ nên quen , từng gặp trong luân hồi, hoặc là ở kiếp từng qua nhiều .
"Dạ cháu chào bà ạ." Cô nhẹ nhàng mở miệng chào hỏi.
Bà cụ liên tục gật đầu, chằm chằm mặt cô như nhớ điều gì đó, nước mắt tràn ngập trong hốc mắt. Bà nhẫn nhịn : "Đứa nhỏ ngoan, bà thấy cháu thật sự quen, bà thích cháu. Cháu tên gì ?"
"Bà cụ Khương, bà mới dạo về ? Đây là khách của nhà cháu." Mao Mạn Tịch thấy liền bước lên giới thiệu: "An Tri Hạ, một cô gái xinh tính cách cũng nữa, hiện đang là trưởng ban đài truyền hình kênh nước ngoài. Hạ Hạ, đây là bà cụ nhà họ Khương ở nhà chị. Em cũng gặp qua cháu của bà đó, là Khương Sĩ Minh."
"Cháu chào bà cụ Khương ạ." An Tri Hạ khẽ nhíu mày , nghi hoặc trong lòng ngày càng lớn, thật là trùng hợp mà.
"À , , các cháu đang ?" Bà cụ Khương vẫn buông tay An Tri Hạ, chỉ là nới lỏng , cặp mắt rời khỏi khuôn mặt xinh của cô, nở một nụ trông ngẩn ngơ hỏi.
Hai tháng, mỗi ngày bà sớm về trễ ước chừng hai tháng , cuối cùng cũng thể chờ đứa nhỏ tới. Lúc mới bước cửa, bà chỉ liếc mắt một cái, thấy An Tri Hạ từ cửa kính xe, chỉ dựa cảm giác quen thuộc nhất thời, bà liền chạy một mạch tới đây.
là cô ! Tuy bà cụ Khương rõ khả năng cô gái mắt là cháu ngoại của gần như bằng , nhưng bà vẫn khống chế mà gần hơn với cô gái nhỏ.
"Đã đến giờ cơm , nên chúng cháu đưa Hạ Hạ về dùng bữa, bà cụ Khương bà cùng với chúng cháu ?" Mao Mạn Tịch do dự lễ phép hỏi.
Bà cụ Khương lập tức gật đầu, ngoan ngoãn chẳng khác gì học sinh tiểu học: "Thật ngại quá, nhưng lâu bà gặp chồng của cháu, cùng ăn cơm trò chuyện với . Ài, Hán Khiêm nhà cháu thật lời, sớm theo sự sắp đặt hôn nhân do gia đình chuẩn , đến đứa con cũng lớn như , giống như Minh Minh nhà bà, mỗi ngày chịu lời khiến bà tức giận quá thôi!"