Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 253
Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:55:44
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4AsVul7anR
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ hai ông bà cụ bình tĩnh , tha thiết về phía An Tri Hạ, gương mặt cô lạnh lùng : "Cháu trong suy nghĩ của ông bà, bà là đứa bé chiều hư, cho dù bà bỏ nhà , cho dù bỏ hơn hai mươi năm trời, nhưng chung quy bà cũng mất, cho nên sai lầm cũng tiêu tan hết.
Anh trai vẫn luôn nhớ về những điểm của bà , bởi vì trong thời gian mười mấy năm của hai em cháu, sự ấm áp duy nhất là đến từ bà . mà, cháu hận bà !"
Phòng khách chỉ còn ba , nhà họ Lý thức thời rời để gian cho bọn họ nhận .
Nghe ba từ , vẻ mặt của ông bà ngoại hiện vẻ chua xót, thẳng thắn : "Để cháu chịu khổ ."
An Tri Hạ còn trút hết những oán hận của nguyên chủ với nhưng ngăn , rưng rưng nước mắt, chỉ tủi lẩm bẩm một câu: "Tất cả các đều thương hại bà , nhưng ai thèm quan tâm đến cháu và trai? Anh em bọn cháu giống như hoa cỏ mọc từ khe đá, dùng hết sức lực để duy trì sự sống, nếu thì thể thấy mặt trời ngày mai."
Bà cụ Khương kéo cô ôm chặt trong lòng, gì còn lo lắng khó chịu, gọi loạn một tiếng tâm can bảo bối, vỗ lưng cô dỗ dành : "Sau sẽ như thế, bà ngoại thương cháu, bà ngoại sẽ yêu thương cháu hết sức thể, bù đắp bộ tình yêu thương cháu thiếu mười mấy năm nay!"
", đứa con gái bất hiếu cũng . Con bé tự theo tiếng gọi của tình yêu, đời chuyện duy nhất nó chính là mang hai đứa đến bên chúng ." Ông cụ Khương ngờ rằng An Tri Hạ thật sự là cháu ngoại , nghĩ đến việc điều tra chuyện nhà họ An, trái tim liền hối hận chua xót. Hai cháu ngoại bảo bối của ông ai bảo vệ, khác ức h.i.ế.p bao nhiêu năm nay.
Chillllllll girl !
"Sau ông ngoại chủ cho hai em cháu, sẽ ức h.i.ế.p các cháu nữa!"
An Tri Hạ nhịn thành tiếng, ba mươi năm hy vọng xa vời cùng chán nản tủi vì bản thiếu thốn tình cảm, những vô vọng cùng đau thương khi nguyên chủ mất, giống như khối u ác tính vẫn luôn sâu trong trái tim, chỉ chờ lúc lở loét mưng mủ, đó nuốt chửng cả cô.
Cô cũng là con , cũng hai mắt một mũi một miệng, cho dù từng tỏa sáng khắp thế giới, cũng những hy vọng xa vời nhỏ bé đối với đối với tình yêu.
Hai bà cháu dữ dội, còn ông cụ Khương khi định tâm trạng liền sofa hai bà cháu . Cuối cùng hai họ nữa, cổ họng khô rát nước mắt khô cạn, nỗi buồn gần như trút hết , dáng vẻ xí nước mắt giàn giụa của đối phương đôi mắt sưng húp như cái bóng đèn, nhịn thành tiếng.
"Không buồn nữa chứ? Không buồn nữa thì chúng trở về nhà thôi." Khóe mắt ông cụ Khương vẫn còn đọng vị mặn chát của nước mắt khi khô, ha ha : "Buổi tối Hạ Hạ ở nhà chúng nhé, sáng mai ."
An Tri Hạ đồ ngốc, hết thảy những oán hận đều tan biến theo An, nắm giữ tình cảm ấm áp mắt mới là thật.
Cô nở nụ khàn giọng : "Bà ngoại, ông ngoại chúng về nhà thôi!"
"Chao ôi, về nhà, bảo bối ngoan chúng trở về nhà thôi!" Bà cụ Khương vui mừng gật đậu như gà mổ thóc.
Ông cụ Khương cũng than ôi vài tiếng, gương mặt nghiêm túc thường ngày cũng vui mừng ngớt, nếp nhăn chồng chất như bông hoa, tinh thần vẻ phấn chấn lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-253.html.]
Ra khỏi nhà họ Lý, An Tri Hạ khoác tay bà cụ Khương chậm rãi trở về, bà cụ Khương ngừng chỉ tay giới thiệu chuyện ở đại viện cho An Tri Hạ. Gặp ai cũng dừng khoe khoang : "Chao ôi, ông Tần , ăn cơm xong đây tản bộ ? Đây là cháu gái ngoại của , cháu ruột, đây sức khỏe con bé liền đưa về nhà nuôi dưỡng cùng trai, mới trở năm ngoái, công việc bận rộn đến tận bây giờ mới về thăm bà già như ."
Sắc trời chút mờ mịt, ông Tần sức híp mắt An Tri Hạ, một hơn hai ba tiếng đồng hồ cho dù đến mấy cũng chịu nổi tổn thương như . Tóc chút bù xù, quần áo chỉnh tề vai còn vệt nước rõ ràng, mắt mũi đều sưng phù ửng đỏ, lớp trang điểm trôi hết, gương mặt trông như bảng phối màu, thật sự xinh chỗ nào.
Ông Tần gật đầu: "Cháu gái ngoại của bà đáng yêu, khó trách bà giấu kỹ như thế."
" , cháu gái bảo bối của ngoan ngoãn lời, nỡ lòng nào để con bé ngoài mấy lời trêu ghẹo của mấy ông già các ông." Bà cụ Khương kiêu ngạo , thấy khác, nhiệt tình vẫy tay từ xa đó giới thiệu cháu gái.
Chưa tới một tiếng, của cả đại viện quận Chiêu Dương đều nhà họ Khương cô cháu gái ngoại từ chui , lớn lên bẩn thỉu, giống như tên ăn mày, đầu tóc bù xù quần áo chỉnh tề, gương mặt tròn lấm lem như con mèo, cũng tại bà cụ Khương vui mừng lôi kéo cao giọng giới thiệu đến .
Thế nhưng, bất luận phận địa vị là tiền tài quyền thế nhà họ Khương ở trong đại viện đều thuộc nhóm đầu, chỉ hai ba nhà thể sánh ngang. Mọi đều tâng bốc nhà họ Khương, cho dù những lời , cũng chỉ dám âm thầm , mấy ai dám mặt bà cụ Khương.
Cuối cùng cũng đến nhà, căn nhà đều đất trống rộng, các dì giúp việc trong nhà sửa soạn thành vườn rau ngay ngắn, chỉ trồng hoa tường vi lan can bằng sắt. Bức tường của căn nhà lấp đầy bởi dây thường xuân tươi xanh.
Diện tích căn nhà khá lớn, An Tri Hạ tầng một diện tích hơn ba trăm mét vuông, tầng hai hai trăm mét vuông.
"Đây là phòng khách, bên là phòng bếp, đây là nhà vệ sinh, căn phòng nhỏ đằng là phòng của dì Trương, ba căn phòng còn , hai phòng phòng cho khách, một phòng thư phòng của ông ngoại cháu.
Người nhà chúng đều ở tầng , bác trai và bác gái cháu, trai khốn nạn của cháu. Từ khi cháu bỏ nhà , chúng tiêu tốn ít tiền để tìm kiếm, nhưng tìm chút tin tức nào. Sau chúng chuyển đến kinh đô, nghĩ rằng nếu như cháu còn sống chắc chắn lấy chồng sinh con .
Con bé là quỷ đòi nợ*, nước mắt của bà ngoại hơn hai mươi năm nay sớm trả hết món nợ cháu. Hai căn phòng chuẩn cho hai em cháu, ngờ chuẩn đúng. Cháu xem xem thích ?"
(*) Quỷ đòi nợ: ở một nơi trẻ nhỏ c.h.ế.t sẽ gọi là "quỷ đòi nợ", nghĩa là cha nợ khác kiếp , khác đầu t.h.a.i ở đây, dùng cái c.h.ế.t sớm công cụ đòi nợ. (Baidu)
Nói xong bà cụ Khương lấy chiếc chìa khóa từ trong ngực, mở cửa.
Nơi đón ánh sáng vô cùng , ánh sáng nhu hòa cuối cùng phía chân trời xuyên qua rèm cửa sổ bằng voan chiếu sáng khắp căn phòng. Giường gỗ thật hai mét vuộng trải mấy lớp đệm, phía là bốn bộ ga hoa nhí màu đỏ, đầu giường là vách ngăn hình bán nguyệt, cũng bọc , bên trong phủ đầy lớp bông dày, chút giống như đầu giường của thế kỷ . Bàn trang điểm theo phong cách châu u màu be đặt ở cuối giường, bàn việc và ghế cùng màu đặt bên cạnh cửa sổ, một bên tủ trưng bày cùng tủ quần áo lớn.
Khắp nơi đều thể hiện tâm ý của bày biện, An Tri Hạ nhịn nghiêng ôm lấy bà cụ gầy yếu chỉ đến bả vai cô, cảm động đến rối tinh rối mù: "Bà ngoại, cảm ơn bà..."