Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 278
Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:56:10
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Không bao nhiêu, đủ với tới phận cháu gái nhà họ Khương." Nói tới đây, giữa lông mày mang theo tia lạnh lùng: "Bà nội và chuẩn cho hai em bọn phần lễ hỏi giá trị xa xỉ, phần của trai Bạch Quân Nhã lấy mất, ba đứa nhỏ nhận gì."
Anh hạ thấp con ngươi, ngón tay thô nhẹ nhàng chạm lên khuôn mặt cô: "Hạ Hạ, để phần của cho ba đứa nhỏ, ngoài và em , đời bọn chúng còn nào khác.
Bọn chúng là con cháu nhà họ Phòng, sống đường đường chính chính, tiếp nhận chính thống giáo dục, tiểu bối tiếp lịch sử nhà họ Phòng nữa.
Chillllllll girl !
Em tin ? Anh sẽ dùng nỗ lực của phấn đấu cho em cùng con của chúng một tương lai giàu hơn!"
An Tri Hạ gật đầu : "Em tin tưởng, hơn nữa bản em cũng việc , tiền đối với em mà đủ tiêu là ." Kiếp sáng chói của gì mà từng hưởng thụ qua?
"Không đủ." Anh đau lòng, để cằm lên trán cô, tràn đầy thương tiếc : "Hạ Hạ, em là con gái nhất từng gặp, khiến cho dâng tất cả lên cho em, để em chăm sóc ba đứa bé cùng thật xứng đáng.
"Theo lý thuyết thích em như thì suy nghĩ cho em, đè nén tình cảm của , để em tìm kiếm hạnh phúc, nhưng buông tay, cũng em quen khác.
Anh sẽ dùng sinh mệnh của để bảo vệ em, Hạ Hạ, cám ơn em giống ." Nói xong nhịn ôm chặt lấy cô, mang theo sự bá đạo và chiếm hữu mà hôn xuống, còn trộn lẫn chút sợ hãi và tuyệt vọng đối mặt với loại cô đơn kiếp .
Tình yêu sâu đậm truyền cho cô, An Tri Hạ đau lòng đáp , thấy đàn ông càng thêm điên cuồng công lược thành trì. dù cũng là một đàn ông sống qua một đời, tay khi leo lên eo An Tri Hạ, chạm da thịt trơn mềm , gian nan dừng , c.ắ.n răng gân xanh nhảy lên, ngừng gọi: "Hạ Hạ, Hạ Hạ..."
Không vì vận mệnh mở một trò đùa cho bọn họ, kiếp rõ ràng bọn họ ở cùng một cái thôn, một gặp vận mệnh bi t.h.ả.m điên khùng rơi xuống nước mà c.h.ế.t, một tuy rằng gia tài bạc triệu nhưng nội tâm vô cùng hoang vu, sống mà như c.h.ế.t tìm thấy ý nghĩa tồn tại.
Anh thật sự đ.á.n.h thức chính khi đó, chung quy mất sẽ trở , vì cố chấp mà rơi quá khứ, dám thẳng mắt và tương lai, chừng kiếp bọn họ hạnh phúc cùng , tội gì chịu đựng nữa? Anh cũng cực kỳ áy náy đối với ba đứa nhỏ.
Hạ Hạ, nếu tất cả chỉ là vì gặp em mắt, cam tâm tình nguyện chịu đựng.
Tình yêu bắt đầu từ , dần dần trở thành tình ...
An Tri Hạ ngủ lúc nào, đến khi cô mở mắt , bên ngoài trời sáng choang, xung quanh còn bóng dáng của đàn ông, chỉ sổ tiết kiệm bàn, ba quyển sổ nhà, một chiếc chìa khóa và lời nhắn chứng thực tối hôm qua là một giấc mộng.
Cô sờ sờ đôi môi còn chút sưng tấy, ý nhịn tiết ngoài, n.g.ự.c như rải một tầng mật, ngọt đến mức cả tung tăng nhảy nhót. Yêu đương, thật sự là một loại hương vị chua ngọt, yêu, cũng cho nhớ tên liền ngừng nở nụ môi.
Sau khi dậy, cô kéo rèm cửa sổ thì thấy bà cụ Khương và ông cụ Khương đang chăm sóc vườn rau, động tác của hai ông bà nhẹ nhàng, sợ ầm ĩ ảnh hưởng cô nghỉ ngơi.
An Tri Hạ thò đầu xung quanh, bên ngoài tầng hai trống trải, cũng đàn ông leo lên như thế nào. Cô xuống giường thuận tay lấy sổ tiết kiệm bàn xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-278.html.]
Lúc sổ tiết kiệm chỉ là một tờ giấy, mặt lưu lấy đều là tay lập hồ sơ. Cô 0 thật dài , nhịn kinh ngạc lấy tay đếm từng chữ một, tận sáu chữ !
Cô vỗ ngực, chút đại lão đả kích, bản việc như ngựa dừng vó mới chút tiền gửi ngân hàng, mà một mực im lặng kiếm nhiều tiền như .
Điều duy nhất đáng vui mừng chính là đàn ông thuộc về cô, nếu cô cũng sẽ kích thích lòng hiếu thắng, thế nào cũng liều mạng phân cao thấp mới .
Tờ giấy mà Phòng Viên để cho và các con đến kinh đô, đang ở trong nhà khách của lữ đoàn vận tải trung tâm thành phố. Bởi vì là tiểu đội trưởng nhảy dù tỉnh Giang Châu, cho nên thể chia một căn nhà hai phòng ngủ, hôm nay chuẩn mua sắm đồ đạc dọn luôn. Tuy cũng bắt tay mua tứ hợp viện diện tích nhỏ ở trung tâm thành phố, nhưng giai đoạn hiện tại vẫn nên quá khoa trương. Cũng may đại đội vận tải cách đài truyền hình xa, đạp xe đạp cũng quá mười phút.
Lời nhắn cuối cùng rõ chìa khóa là một chiếc xe màu xám bạc cực kỳ hiếm thấy bên ngoài!
An Tri Hạ nhịn kích động lên, cầm chìa khóa còn kịp áo ngủ, xõa tóc, dép lê màu hồng nhạt, mặc áo ngủ bông hoa nhỏ mở cửa lao xuống.
"Ôi chao bé ngoan, bà với ông cháu ngày mai hẵng nhổ cỏ, cháu ngoan vất vả mãi mới ngủ nướng, chúng đ.á.n.h thức." Bà cụ Khương nhịn lầm bầm.
An Tri Hạ lắc đầu: "Bà ngoại, ai chiều cháu gái như , cháu là chủ nhiệm kênh nước ngoài, đúng giờ, bà cứ để mặc cháu ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao?"
"Lúc trai cháu xin nghỉ cho cháu , bận rộn nhiều ngày như , lười biếng ngủ một lát thì ? Cháu yêu quý của bà khoẻ mạnh là ..."
Cô phồng má , tức giận chỉ , hỏi: "Bà ngoại, cháu còn đủ khoẻ mạnh ? Cháu thấp nhất trong đám con trai, dáng cũng , gầy nhưng vẫn thịt đó."
Bà cụ Khương mừng rỡ thôi: "Như cũng , bà ngoại thích dáng vẻ mảnh khảnh của cháu."
An Tri Hạ hừ hừ hai tiếng, cầm chìa khóa xe ngoài, theo là bà cụ Khương.
Ô tô tồn tại hơn chín mươi năm, trí tuệ của con phản ánh một cách sống động trong đó, thời đại sản xuất những chiếc xe thể thao mắt, cũng như nhiều loại xe tùy chỉnh đặc biệt theo yêu cầu của khách hàng. Chiếc xe màu xám bạc kiểu dáng thuôn gọn thế hệ , khỏe khoắn hơn một chiếc xe cổ điển hiện đại và thời trang hơn một chiếc sedan góc cạnh thông thường. Khung xe nâng cao cho phù hợp với mặt đường của Hạ Hoa.
"Cháu ngoan, cháu đây là xe của ai ? Sáng sớm dừng ở đây, nếu ông ngoại trông coi, bộ trong đại viện đều đến hóng chuyện phiền cháu ngủ."
An Tri Hạ dương dương chìa khóa trong tay, mím môi : "Không gì bất ngờ cả, cháu chính là chủ nhân mới của nó." Nói xong cô vén hai lọn tóc: "Bà ngoại, lên xe, cháu dẫn bà ngoài hóng gió, một lát về."
Bà cụ Khương kích động, bàn tay sạch sẽ vẫn cảm thấy đủ sạch sẽ, giống với mấy bà vợ ở nông thôn, cố gắng lau lên . Sau đó mở cửa xe, lấy hết gọi ông cụ Khương đang trong sân một tiếng: "Ông già , ông chăm sóc vườn rau , cháu ngoan đưa ngoài dạo!"