Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-11-22 08:53:07
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Vân Lan vén tóc tai, khẽ: "Không, là ý kiến đến cỡ nào, chỉ là một ý tưởng ban đầu mà thôi." Sau đó, cô ngậm miệng gì nữa, hiển nhiên là chờ các lãnh đạo tới mới kỹ hơn.
Đợi đến tám giờ rưỡi, mấy vị lãnh đạo một tay xách theo ấm , một tay chắp lưng, tới : "Các đồng chí cần lên , hôm nay chúng chỉ đến uống thôi, gì thì cứ , đừng nghiêm túc quá, tránh mất những ý tưởng sáng tạo.
Ồ, ông Uông, ông Bạch, các ông cũng đến đây chơi ?" Thấy mấy phụ trách tòa soạn báo cũng ở đây, các vị lãnh đạo tò mò hỏi.
"Ha ha, đài phát thanh và đài truyền hình hợp tác với là một chuyện mới, chúng và hai đơn vị cũng xem như là liên quan đến , đương nhiên là quan tâm nhiều hơn, chừng cũng thể đạt những bước tiến mới."
"Tốt , ý thức giác ngộ cao như , đáng khen ngợi!"
Sau vài câu xã giao, đài truyền hình và đài phát thanh lập tức báo cáo chi tiết về việc hợp tác , lắng chăm chú, ngừng gật gù, chỉ cần vấn đề thiết giải quyết, thì nguồn nhân lực và gian là vấn đề.
Phía cũng cho phép bọn họ tuyển thêm mười nhân viên để triển khai hợp tác sớm nhất thể.
Sau khi Tiêu Vân Lan xong bộ buổi báo cáo, cô liếc An Tri Hạ một cái, trong đầu bắt sàng chọn nên dùng phương pháp nào để tòa soạn báo hợp tác chặt chẽ với đài phát thanh và đài truyền hình. Nhờ những hiểu về sự đời và phổ biến của các phương tiện truyền thông mới trong thế kỷ 20, tối qua cô liệt kê nhiều phương án, bây giờ chỉ việc chọn lấy một cái.
"Lãnh đạo, một ý tưởng non nớt nhằm cụ thể hóa và sinh động hóa báo chí, nên ." Tiêu Vân Lan đợi bọn họ thảo luận gần xong cả mới chen ngang .
"Đồng chí Tiểu Tiêu cứ ." Xét thấy Tiêu Vân Lan đầu tư , đổi mới bộ thiết ở đài truyền hình, mới thể thúc đẩy đài phát thanh và đài truyền hình hợp tác với , cho nên các vị lãnh đạo ấn tượng khá với nữ đồng chí trẻ tuổi ý tưởng, bối cảnh, năng lực , hòa nhã.
"Đề nghị của trưởng ban Tiểu An tuyệt, cho hiệu quả sử dụng tài nguyên của hai đơn vị gần như tăng thêm 60-70%. mà, nếu để so sánh, các bài báo chí đều lựa chọn từ hàng chục ngàn bài gửi đến tòa soạn báo, tính thời sự mạnh mẽ, đầy sức hấp dẫn và giá trị cao.
nhiều gia đình ý định mua báo vì tiếc mấy đồng mỗi tháng, bỏ lỡ nhiều tác phẩm tuyệt vời, mặc dù gần như mỗi đơn vị đều đặt mua báo chí, nhưng bao nhiêu thật sự báo?
Vậy thì tại chúng biểu diễn, diễn cảm, đ.á.n.h giá các tác phẩm tuyệt vời , để cho càng nhiều dân thể thưởng thức và học hỏi những tác phẩm tuyệt vời qua truyền hình và đài phát thanh?"
Mọi xong đều gật đầu, đặc biệt là những phụ trách của tòa soạn báo, đều đồng tình, tiếc nuối : "Mỗi tháng chúng dành nhiều công sức để lựa chọn những bài tuyệt vời, cảm động và mang ý nghĩa giáo dục, nhưng phản ứng của bình thường, cho nhiều công nhân giảm động lực việc."
"Chính xác, mỗi khi chúng nhận bài xuất sắc, chúng đều kích động thôi, nhưng khi bài đăng lên báo, giống như ném đá xuống biển, bất kỳ động tĩnh gì. Nếu thể khiến dân đến những tác phẩm ưu tú đó, thì chúng cũng đồng ý với đề nghị của đồng chí tiểu Tiêu."
Các vị lãnh đạo thì thầm tai một lát, vị lãnh đạo ngay chính giữa An Tri Hạ đang lật tư liệu, hỏi: "Đầu óc đồng chí Tiểu An nhanh nhạy, hiểu trong lĩnh vực . Đồng chí Tiểu An thấy đề nghị của đồng chí Tiểu Tiêu như thế nào?"
Chillllllll girl !
An Tri Hạ nhướng mày, lướt , : "Ông thật ý kiến của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-303.html.]
"Đồng chí Tiểu An cứ , chúng đều già cả , theo kịp sự phát triển của thời đại, cũng may là trẻ tuổi ý tưởng và chủ ý. Càng nhiều , càng nhiều sự bảo đảm và lựa chọn!"
An Tri Hạ nửa nửa Tiêu Vân Lan, xác nhận : "Con của gì nấy, lời thể cho cảm thấy thoải mái."
Tiêu Vân Lan siết chặt bút tay, thiếu chút nữa giữ bình tĩnh mặt, trong lòng hối hận. Cô ghét nhất là dáng vẻ nắm tất cả thứ trong tay của An Tri Hạ, cũng sợ nhất dáng vẻ của cô. Giống như cô thấu tất cả thứ của cô , cho dù cô mưu tính việc gì cũng vô ích!
là cô nên tránh xa An Tri Hạ, tất xong việc hợp tác giữa tòa soạn báo với đài phát thanh và đài truyền hình , đến lúc đó thứ xong xuôi cả , sẽ đổi chỉ vì vài câu .
Mọi đều lượt : "Từ đến nay, lời khuyên chân thật thường khó , đồng chí Tiểu An cứ việc , chúng đều tiến bộ. Chỉ cần đồng chí Tiểu An đúng, chúng sẽ xem xét kế hoạch. Vốn dĩ hôm nay chỉ đến uống thôi, phân biệt cấp bậc ."
"Vậy hỏi mấy vị xã trưởng một chút." An Tri Hạ nhẹ, : "Các vị cảm thấy ngoại trừ hình thức trình bày thông tin, thì điểm khác biệt lớn nhất giữa đài phát thanh, đài truyền hình và tòa soạn báo là gì?"
Cô , phụ trách của những tòa soạn báo ngạc nhiên, im lặng suy nghĩ.
"Đài truyền hình đội ngũ sáng tạo và nguồn thông tin cố định riêng, còn tòa soạn báo của chúng , ngoại trừ chủ đề mà các phóng viên khắp nơi để thu thập , thì phần lớn nội dung của chúng đều lựa chọn từ các bài . Có thể rằng chúng chỉ tự một phần tư công việc, một phần tư nội dung là chúng mời các nhà văn nổi tiếng , nửa còn là trí tuệ của các nhà văn quốc."
Một xã trưởng của tòa soạn báo khác bổ sung : "Báo của chúng bán cho ngoài với giá năm xu một tờ, các đơn vị sẽ đặt mua theo năm, sẽ rẻ hơn một chút, đồng thời, chúng cũng trả tiền nhuận bút tương ứng cho tác giả." Nói tới đây, đều hiểu rõ An Tri Hạ về điều gì: "Đài phát thanh và đài truyền hình chi phí ."
Tiêu Vân Lan nhẹ, : "Đài phát thanh và đài truyền hình đều là công trình phúc lợi do nhà nước tài trợ, tin rằng nhiều tác giả sẵn lòng nhận tiền công, chỉ để cho càng nhiều nhân dân tác phẩm của , truyền tải tình cảm và tinh thần mà họ đặt trong những tác phẩm đó đến trái tim của xem.
Chúng thể thư dò hỏi các tác giả khi chuyển đổi.
Hơn nữa, chúng chỉ chuyển đổi những bài xuất sắc nhất thành dạng âm thanh, sẽ chậm trễ việc in báo mới để bán."
Mọi tự đặt tình huống , cảm thấy khả thi, ai danh tiếng ? Người nổi danh thể nở mày nở mặt bao, nghĩ đến khác với ánh mắt kính nể hâm mộ xem, trong lòng sung sướng như tiên. Hơn nữa đây là một việc lợi nước lợi dân, đồng thời cũng là một cách thể thể hiện giá trị cá nhân của .
An Tri Hạ nhạo: " tin mục đích của đồng chí Tiêu khi gửi bài vì tiền nhuận bút. Tác giả cũng là , bọn họ yêu thích nghề , miễn là thể đảm bảo cuộc sống định, đủ ăn đủ mặc và đảm bảo tài chính cho gia đình bọn họ. Đây là điều xứng đáng mà bọn họ nên , cô mượn danh đạo đức để ép bọn họ?"
Tiêu Vân Lan nghẹn lời: "Đồng chí tiểu An, bọn họ nhận tiền nhuận bút, xem như là họ giao bài cho chúng xử lý. Hơn nữa, chúng sử dụng nó cho việc phúc lợi công cộng, kiếm bất cứ lợi nhuận gì, tại chúng thể tận dụng tối đa?"
"Đồng chí Tiêu, phim cũng thù lao đóng phim, kịch bản cho đoàn biểu diễn cũng sẽ trả một khoản thù lao kha khá, cô lấy thành quả lao động của khác phúc lợi công cộng. Cô cảm thấy ? Luật bảo vệ nhà văn của Quốc gia cũng quy định độc đoán như cô."