Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 325
Cập nhật lúc: 2025-11-22 08:53:29
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà cụ Khương cũng : "Thật thì lúc chúng mới đến kinh đô, nghĩ rằng Tú Nhi sẽ con của nó, nên cũng mua vài căn nhà ở khu Chiêu Dương cho bọn chúng, chúng sẽ cho đứa trẻ ngoan một căn nhà lầu ba phòng một phòng khách, một căn tứ hợp viện nhỏ."
Họ hàng nhà họ Khương hâm mộ ghen tị sắp vặn vẹo cả , thể bọn họ vốn cũng nhà họ Khương hiền lành bao dung sẽ tùy tiện so đo bất kỳ cái gì, nhưng thái độ thì kiên quyết, nhiều năm như bọn họ chiếm chút lợi ích nào, chỉ thể miễn cưỡng duy trì về về những hôm lễ tết.
An Tri Hạ qua trai và Phòng Viên, nhưng mở miệng từ chối. Mình thiếu hai cái bất động , nhưng cứ nhận lấy, về bù cho nhà những cái khác.
"Còn lễ vật hôm đám hỏi, Phòng Viên sẽ mang tới mười một nghìn ba trăm mười bốn đồng."
Có sính lễ hai nghìn năm trăm đồng, hai cây nhân sâm năm trăm năm và một căn tứ hợp viện trong thành phố lúc nãy, bây giờ hơn mười nghìn đồng giật nữa, dường như bọn họ c.h.ế.t lặng. Quả nhiên kinh đô chính là nơi đầm rồng hang hổ, gia tài của một nhân viên quèn trong đội vận chuyển thôi đếm ở hàng chục nghìn.
Ngược là An Tri Hạ kinh ngạc về phía Phòng Viên, đối phương cô : "Anh cả cuộc đời !"
Ánh mắt cô đỏ hoe, khẽ dùng sức gật đầu.
Không nhiều tới lắm, mấy quen rối rít tới tham gia tiệc đính hôn của bọn họ trong khu dân cư.
Trong nhà đặt ba cái bàn lớn, ngoài sân cũng để ba cái bàn, bọn họ trực tiếp đặt thức ăn của nhà hàng, chín món mặn và một món canh, lấy ý của câu "thập thập mỹ", mười phân vẹn mười.
Chờ khách mời đều rời hết, hai ông cụ Khương mệt mỏi nghỉ ngơi , Khương thì gọi ba đứa bé ngủ với , Khương Sĩ Minh và An Tri Thu thì hăng hái kéo Phòng Viên chuyện riêng, chịu thả cho đôi vợ chồng ở chung.
Phương Hồng Diệp đang ở cạnh An Tri Hạ, nhịn ôm bụng lớn : "Em xem một lát nữa Viên thể chịu nổi hai vợ, cho mỗi một đ.ấ.m ? Em kìa, Phòng Viên em hơn mười đấy, từ tới giờ chị từng thấy Phòng Viên lộ vẻ buồn bực như ."
An Tri Hạ bĩu môi , nhận một cái trợn mắt tố cáo từ .
"Anh Viên luôn là giữ bình tĩnh , bình thường sẽ lộ một chút cảm xúc nổi, chị thật tưởng tượng nổi hai sẽ đến với ." Phương Hồng Diệp mỉm , xúc động : "Rất ít thể bên cạnh Phòng Viên lúc nghèo khó, đồng ý cùng tiến lùi với yêu của ."
An Tri Hạ cụp mí mặt vẫn luôn tươi : "Em cũng từng nghĩ rằng sẽ loại tình cảm với . Phòng Viên là thu hút khác, chỉ cần thích nào, chỉ sợ đó sẽ chạy thoát nổi. Có thể xem trọng, đặt lòng, đó là may mắn của em."
Là kiên nhẫn từ bỏ việc "nước ấm nấu ếch", khiến cho lòng cảnh giác của cô đối với thế giới dần dần nứt rơi xuống tan nát, cho phép chui .
Phương Hồng Diệp phía nữa, tiến tới kéo lỗ tai An Tri Thu, dẫn về nhà, thuận tiện tỏ vẻ với Khương Sĩ Minh: "Anh hai, chờ lát nữa nghỉ ngơi xong xuôi ngoài, thấy chiếm đoạt chồng của con gái ngoan của , cẩn thận hối cưới đấy."
An Tri Hạ đuổi tới cửa, : "Anh hai, trốn tránh là phương pháp , chủ động giải quyết việc hôn nhân đại sự của , đây mới là biện pháp nhất, một vất vả suốt đời nhàn nhã!"
Khương Sĩ Minh dùng sức xoa xoa tóc của cô, bỏ một câu "bà trẻ " cưỡi mô tô mạnh mẽ rời .
"Ầy, chị dâu tương lai là nhân vật lớn phương nào, thể giữ trái tim của cả." An Tri Hạ rầu rĩ nhà họ Khương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-325.html.]
Phòng Viên tới lưng cô, : "Mỗi một đều duyên phận của , đây là việc vội vàng , lẽ cả cũng giống , tạm bợ cho qua."
Chillllllll girl !
An Tri Hạ nhớ đến nguyên văn lời của , nhớ đến cũng phí thời gian đến năm ba mươi tuổi, nhịn hỏi: "Nếu cả đời vẫn gặp duyên phận của , vẫn sẽ chờ ?"
Cô hiểu rõ về quan niệm tình yêu và hôn nhân của , cũng dám rằng, nếu như sống ở đời , cuộc đời đó chịu nổi cô đơn đây, miễn tìm một đến sống chung qua ngày.
Anh vuốt ve mái tóc rối của cô, dắt cô đến căn phòng lầu hai.
Trong loại thời điểm , An Tri Hạ khôn khéo mềm mại hơn hẳn ngày thường, cứ như một con búp bê bằng bột , khác yêu thích vì sự hiếm lạ.
Vào phòng đóng cửa, dùng sức kéo cô một cái, hai nặng nề ngã xuống giường.
"Phải, đời chờ sẽ chờ đến đời , tin trời cao sẽ đối xử tệ với như ." Anh trìu mến vuốt ve gò má cô, giọng trầm khàn mà kiên định: "Phòng Viên cả đời chỉ yêu một em, Hạ Hạ, yêu em, cùng em trải qua cuộc sống gia đình, mãi đến khi đến bước cuối cuộc đời. Cho dù chúng gặp khó khăn thế nào, em cũng đồng ý với , buông tay , ?"
An Tri Hạ ánh mắt dè dặt cầu xin của , vòng tay qua cổ : "Chỉ cần phản bội em, em sẽ luôn chung đường với ."
Anh ôm đối phương lòng thật chặt, ghé sát tai cô nóng bỏng : "Anh nguyện từ bỏ tất cả cũng phản bội em..."
Sau khi ăn cơm tối xong, Phòng Viên mới mang theo ba đứa trẻ đầu rời .
An Tri Hạ dùng thời gian một đêm, định phương hướng sắp tới của , nội dung và phạm vi đề thi mà cô thiết kế . Cô đang tham khảo cách thi của , chia đề thi thành hai tờ, một kiến thức tổng hợp và năng lực cá nhân, thiên văn địa lý đều , còn một chút quy tắc, kết luận vân vân, khảo sát suy nghĩ về việc đổi đề thi. cô cân nhắc đến tài nghệ trong trường học của thời đại , các biến động xã hội đặc thù, và cả yếu tố suy thoái trí nhớ khi rời trường của các thanh niên trí thức, cô đề cũng khó, thể bảo đảm chọn công nhân viên ưu tú cho ; một phần khác chính là bốn câu hỏi chủ đạo, khảo sát năng lực phân tích tình huống và tranh luận, cũng như xem thử tam quan của bọn họ.
Sau cuộc họp buổi sáng thì hai đồng chí trong cục tới, trực tiếp mang Tiêu Vân Lan rời .
Tất cả nhiều chuyện, rối rít vây quanh trưởng đài hỏi thăm.
"Lãnh đạo, chuyện gì đang xảy ạ? Tại phó trưởng ban Tiêu các đồng chí trong cục mang ạ?"
"Có khi nào cô là phóng hỏa ?"
"Chắc là , cô cho là thể kéo nhà tài trợ như phó đài Tiểu An, cũng thể chế tiết mục tỷ lệ xem cao. Kết quả là cả ba tiết mục văn nghệ đều như hòn đá nhỏ đưa biển khơi , thể văng lên một tia nước nào, chỗ của phó đài tiểu An, ở thời kỳ quan trọng còn đốt mất hai nghìn phong thư xin việc mà chúng cực khổ chọn từ hơn trăm nghìn phong thư!"
"Không thể nào, phó ban Tiêu còn giúp xin việc cho nhà của với trưởng đài, giống loại màng đến việc lớn."
"Biết mặt nhưng lòng, cô mới đến mấy ngày thể dụ chúng vui vẻ từ xuống ? Người đầy mưu mô như , lúc nào đ.â.m một d.a.o lưng !"
Trưởng đài liên tục phất tay : "Chúng là nhân viên trong đài truyền hình, cũng là mấy bà nhiều chuyện ba hoa ngoài đường, chuyện thì chừng mực thật giả. Chuyện tra xét rõ ràng, các cô ai nhiều hơn một câu! Không còn đang việc ? Giải tán, giải tán mau!"