Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:42:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến nhà bước cửa, An Tri Hạ liền thấy bàn cùng ghế sô pha bày đầy đồ đạc, bà ngoại dẫn dì Trương trong nhà càn quét khắp nơi. Kinh đô nhiều cửa hàng như , cũng bà cụ tìm thấy hàng từ .

"Bảo bối ngoan, mau qua đây xem." Bà cụ Khương thấy cô trở về, vội vàng gọi cô qua, hưng phấn lật từng cái cho cô xem, cuối cùng còn tiếc hận thở dài: "Nếu thời đại vẫn đổi thì mấy, nhà họ Khương chúng vẫn là nhà giàu nhà cao cửa rộng, lúc đó bảo bối ngoan nhà là thiên kim khuê các, bà thể chuẩn cho cháu một trăm lẻ tám kiệu đồ cưới, hồng trang mười dặm phong quang xuất giá* chân chính.

(*) Nguyên văn 十里红妆: thập lý hồng trang: diễn khi gả con gái về nhà chồng, đồ cưới gồm đầy đủ thứ, từ giường chiếu gia cụ đến kim chỉ, do đó đội ngũ đồ cưới kéo dài mười dặm.

(*)风光出嫁:phong quang xuất giá: gả trong vẻ vang.

Nào giống như bây giờ, ý của ông ngoại cháu chỉ nên chuẩn tám rương đồ cưới, nếu thì nhiều quá sẽ ghen ghét , còn phần khoe đồ cưới."

Nói đến đây, khuôn mặt bà cụ Khương tràn ngập hồi ức, lôi kéo cô bắt đầu kể cho cô năm đó bà xuất giá thế nào: "Các cô nương khuê các chúng cũng thường so sánh, so sánh chồng, so sánh nhà chồng cùng gia thế nhà đẻ, so sính lễ, so đồ cưới, cho dù là con cái, cháu chắt, chỉ cần là đồ vật thể hạ bệ đối phương đều thể so sánh.

Bây giờ ngẫm thời trẻ, ngược cũng hạnh phúc vô ưu vô lo."

An Tri Hạ thể tưởng tượng . Cô mỉm : "Bà ngoại, cháu nghĩ bây giờ . Cuộc sống bình thường hạnh phúc cần lo lắng, cường quyền, chiến tranh. Nếu chúng sống một cuộc sống hạnh phúc, nỗ lực hết , loại giàu sang phú quý nào đạt nhờ nỗ lực ?"

", thời đại mắt , nếu nhiều quy định cứng ngắc như thế sẽ càng hơn." Bà cụ Khương đồng ý gật đầu: "Haiz, con luôn luôn thỏa mãn, Hạ Hoa chúng chính là thời đại nhất trong năm ngàn năm lịch sử , nhưng chúng vẫn hy vọng quốc gia càng ngày càng , nhân dân cũng ngày càng thể nắm giữ vận mệnh của ."

Cơm tối là do bà cụ Khương cố ý bảo dì Trần . An Tri Hạ c.ắ.n đũa bất mãn : "Bà ngoại, cháu chỉ xuất giá thôi mà, còn kiểm soát chế độ ăn uống của cháu? Cháu ăn thịt..."

"Con bé ngốc." Bà cụ Khương trừng mắt cô: "Bình thường cháu bận rộn công việc thì thôi , cháu kết hôn , còn dành một phần sức lực để xây dựng gia đình nhỏ của . Trường hợp nhà họ Phòng khá đặc thù, còn ba đứa trẻ cần cháu chăm sóc, mà bình thường Phòng Viên cũng theo xe bôn ba khắp nơi, cho nên tính cháu cũng thể tùy ý quá .

Phụ nữ khả năng việc, nhưng cũng thể quên phụ nữ cũng sự dịu dàng, tinh tế và ân cần. Cháu xem, ngày mai kết hôn , hiện giờ vẫn còn đòi ăn thịt với bà.

Bà tiếc cháu hai miếng thịt gì? Không cháu ngày mai là một cô dâu xinh ?"

An Tri Hạ vội vàng đặt tay lên khóe môi động tác kéo khóa.

Bà cụ Khương dở dở chỉ cô: "Bảo bối ngoan, hôn nhân là một sự nghiệp khác trong cuộc đời cháu, cháu đừng coi thường."

An Tri Hạ trịnh trọng gật đầu: "Bà ngoại, cháu . Cháu sẽ sống thật với Phòng Viên, vui vẻ rực rỡ!"

Sau bữa cơm, phụ nữ trong nhà đều bắt đầu sửa sang đồ cưới cho An Tri Hạ, còn dặn dò cô những gì. Khương Sĩ Minh tận dụng sự tiện lợi của cửa hàng hữu nghị mua nhiều thứ từ Thượng Hải: bánh kẹo, vải vóc thích hợp để khăn trải giường hoặc quần áo, quần áo bốn mùa xuân hạ thu đông, giày dép cùng mũ nón vân vân. Tất nhiên cũng đặt những trái lựu, hạt đậu, quả nhãn, táo tàu hoa sen bằng vàng xinh xắn lung linh ở đáy rương.

Cuối cùng thử quần áo mặc ngày mai, đó bà cụ Khương thúc giục An Tri Hạ ngủ.

Đánh răng rửa mặt xong, Phương Hồng Diệp mang theo sắc mặt hồng hào mở cửa phòng cô, kéo cô giường: "Hạ Hạ, ngày mai em lấy chồng , sống cuộc sống gia đình của chính . Mặc dù em với Tri Thu , nhưng nhà họ Khương chính là nhà của em, chị và trai em cũng chính là nhà của em.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-337.html.]

Nếu em tức giận nhất định trở về với . Vợ chồng cần từ từ dung hòa, em đừng một buồn bực nghẹn trong lòng.

Thật chị và trai em mới kết hôn nửa năm, cũng bao nhiêu kinh nghiệm. chị nghĩ rằng em thông minh như , em chắc chắn sẽ một cuộc hôn nhân và gia đình hạnh phúc. Còn ." Nói đến đây cô chút ấp úng.

An Tri Hạ chút tò mò, : "Chị dâu, chị lời gì thì cứ . Giữa chúng còn thể nữa chứ?"

Phương Hồng Diệp bất chấp, kéo cô áp sát bên tai cô, giọng như muỗi kêu lí nhí : "Cái , Hạ Hạ, tối mai nếu như, nếu như Phòng Viên gì em, em, em cứ theo . Đây là sự mật giữa vợ chồng, con cái, con cái tạo từ việc đấy đấy."

An Tri Hạ suýt chút nữa phun , mặt vẫn hiện vẻ nghiêm túc mờ mịt : "Chị dâu, Viên gì em? Con cái tạo như nào? Không hai chúng tắt đèn chui trong chăn, chờ Tống T.ử nương nương* vụng trộm đưa từ lòng bàn chân trong bụng em ?"

(*) Nguyên văn 送子娘娘: Tống T.ử nương nương, chỉ nữ thần chủ quản việc m.a.n.g t.h.a.i và sinh con trong tín ngưỡng dân gian Trung Hoa.

Phương Hồng Diệp sửng sốt một chút, đột nhiên thể tiếp nhận em chồng vạn năng lập tức bày dáng vẻ vô tri, sắc mặt đỏ bừng lí nhí : "Hồi học trung học chẳng lẽ các em học cấu trúc cơ thể ?"

"Học chứ, lẽ Tống T.ử nương nương đưa thứ đó trong bụng, đó kết hợp thành noãn thụ tinh?" An Tri Hạ nghiêng đầu tò mò hỏi: "Em còn hỏi Viên, chị đoán xem như thế nào?"

Chillllllll girl !

"Nói thế nào?" Phương Hồng Diệp ngơ ngác hỏi.

"Anh cha rằng đứa trẻ nhét trong nách..." An Tri Hạ rũ mí mắt, sắp nhịn chảy nước mắt, vẫn cầm một kịch bản nam nữ chính ngốc nghếch thuần khiết trêu chọc chị dâu.

Phương Hồng Diệp chút hổ , vẫn suy nghĩ một chút, cố nhịn tiếp tục lí nhí: "Dù , dù cũng như các em nghĩ, tối mai các em thẳng thắn đối mặt là , đàn ông, đàn ông hẳn là đều ."

Rốt cuộc An Tri Hạ ha ha thành tiếng, lúc Phương Hồng Diệp mới nhận bản cô em chồng đùa giỡn, nhịn khẽ đ.ấ.m lên vai cô hai cái.

"Cái con bé lừa đảo , em xa quá đó, bản lĩnh thì mà trêu chọc đàn ông của em, đùa chị gì?"

"Ha ha, chị dâu." Cô tựa đầu lên vai Phương Hồng Diệp, trong mắt cực kỳ rực rỡ, giống như là đang chứa một dải ngân hà: "Sau em gả ngoài, trai liền giao cho chị. Anh trai là trai, từ nhỏ gánh vác trách nhiệm, che chở yêu thương em. Anh thực sự khao khát và trân trọng sự ấm áp của gia đình hơn em. Em vui vì còn chị và đứa con trong bụng ở bên ."

Phương Hồng Diệp vuốt ve cái bụng nhô lên, mặt đều là vẻ dịu dàng: "Chúng đều là từng trải qua đau khổ cùng vắng vẻ, nhất định thể sống hơn khác."

An Tri Hạ cho rằng hôm nay thể ngủ ngon, nhưng cô lăn qua lộn giường, hiếm khi mất ngủ.

Cô khẽ vuốt ve trái tim đang đập thình thịch, một nữa ý thức , kỳ thật tình cảm của cô đối với Phòng Viên còn sâu đậm hơn nhiều so với tưởng tượng.

Cô chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng một lúc, chợt thấy tiếng bà cụ Khương gõ cửa, trong nháy mắt liền tỉnh táo .

 

Loading...