Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 338
Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:42:53
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ khung cảnh đen như mực ngoài cửa sổ, liếc mắt về chỗ siêu thị, lúc mới ba giờ...
Cô mở cửa tiếp tục ôm con búp bê vải, lười biếng dậy: "Bà ơi, bảy giờ mới là lúc đón dâu ? Cháu tắm rửa, trang điểm thì chỉ cần hai giờ là cùng, để cháu ngủ một lát nữa ..."
"Cháu gái ngoan, hôm nay ngủ ít một hai tiếng, buổi chiều về nhà mới ngủ bù cũng ." Bà cụ Khương trực tiếp kéo cô , chuẩn quần áo để cô tắm rửa, đẩy cô phòng tắm: "Đi tắm rửa , cùng lắm là mười lăm phút, tắm lâu quá sẽ dễ lạnh, ngủ gật đấy."
An Tri Hạ mơ mơ màng màng gật đầu, phòng đ.á.n.h răng rửa mặt, thấm ướt miếng bọt biển, đó dùng sữa tắm bắt đầu tắm rửa. Hơi nước mát mẻ khiến cô thoải mái than thở tiếng, nghĩ rằng nhà mới tuy nhỏ nhưng thể chứa một thau tắm, lúc cần thể ngâm thư giãn.
Bà cụ Khương cứ năm phút gõ cửa một , tiếng đáp lời vọng thì mới yên tâm rời .
Từ thau tắm , An Tri Hạ cẩn thận mặc quần áo, hình thiếu nữ nảy nở, xinh ở tuổi mười chín trẻ trung gương. Cô hong khô tóc gần xong thì bà cụ Khương kéo ngoài, bắt ăn một bát mì sợi, bên trong còn hai quả trứng luộc.
Ăn cơm xong, cô trang điểm kỹ càng, mặc váy cưới màu đỏ thắt eo chỉ vàng, bên là hình phượng hoàng tinh xảo, đeo thêm hai đôi khuyên tai tua rua đỏ rực, mái tóc cũng bà cụ Khương giúp búi lên gọn gàng, trâm cài màu đỏ kết hợp với trang sức hoa mỹ, trán là hình cánh hoa ba cánh màu đỏ, khiến cô vốn xinh càng diễm lệ, mỹ miều hơn.
Đội chiếc khăn trùm đầu màu đỏ lên, mang sắc đỏ nhưng giảm giá trị nhan sắc chút nào.
Vừa tới bảy giờ, bên ngoài vang lên tiếng ồn ào của một chiếc xe máy vang lên, Phòng Viên mặc bộ trang phục kiểu dáng Tôn Trung Sơn, tóc tai cũng tạo kiểu gọn gàng, n.g.ự.c đeo một bông hoa lớn, gương mặt lạnh băng mang theo vẻ vui mừng, khí thế bức trói buộc lập tức bộc phát, trở thành tâm điểm của ánh .
Anh nhảy xuống từ xe trông thật ngầu, bạn bè vây quanh đưa nhà, gặp qua trưởng bối nhà họ Khương đó lên tầng hai, tới phòng ngủ của An Tri Hạ.
Bởi vì Phương Hồng Diệp m.a.n.g t.h.a.i nên cách đám xa. Còn Hoàng Nhã Như, Phan Hỷ Vũ, Tiểu Đàm Tiên và vài khác mỉm ngoài cửa, cao giọng : "Không phát lì xì thì mở cửa!"
Người chắn cửa lập tức nhét vài bao lì xì, bọn họ vui vẻ mở ngay mặt An Tri Hạ: "Ai ui, đúng là một nhà nhỉ, chắc chú rể sốt ruột lấy vợ lắm !"
Vừa tay cho bao lì xì lớn như , bọn họ cũng ngượng ngùng cầm lấy, lớn: "Chú rể thông báo với cô dâu một tiếng , thấy chú rể thực lòng với cô dâu nên chúng mới mở cửa đấy!"
An Tri Hạ xếp bằng ở giường, mím môi nhịn bật , gương mặt mang theo nóng.
Phòng Viên bất đắc dĩ theo, ho nhẹ một tiếng : "Đồng chí An Tri Hạ, nhất kiến chung tình với em, sang kiếp cũng sẽ chỉ yêu em, bao giờ hối hận!"
"Nghiền ngẫm từng chữ một , chúng hiểu gì." Phan Hỷ Vũ tiếp tục gây khó dễ.
Phòng Viên : "Tiểu Ngũ , quản lý Hỷ Vũ nhà cho ."
Tiểu Ngũ cực kỳ lời , vọng bên trong: "Nhóc con mau mở cửa , đều là nhà cả, ầm ĩ lên gì, để đại ca tìm em tính sổ thì vui đấy!"
Không đợi đám Hoàng Nhã Như phản ứng, Phan Hỷ Vũ lập tức mở cửa, để chú rể tiến .
An Tri Hạ nhíu mày, Phòng Viên và những vô cùng quen thuộc, nhớ đến chuyện Tiểu Ngũ gọi là đại ca, cô chút kinh ngạc. Thế mà chồng nhà là đại ca của "Kinh bát tiên"?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-338.html.]
Chillllllll girl !
Mà Phan Hỷ Vũ là cô gián điệp nhỏ đủ tư cách đây, chút dở dở .
Không chờ cô phục hồi tinh thần, Phòng Viên tiến lên, duỗi tay , bế cô theo kiểu công chúa, như là sợ đoạt mất, bật một tràng xoay rời .
An Tri Thu và Khương Sĩ Minh cũng cảm thấy chút chua xót, tiến lên ngăn cản nhưng Phòng Viên mang đến ít , tạo thành bức tường vững chắc.
An Tri Hạ vẫy vẫy tay với nhà, nhưng thật chút đau khổ nào, mỉm hô to chào tạm biệt trong tiếng pháo rền vang, chọc giận nhà họ Khương cùng hai vợ chồng An Tri Thu, thầm mắng cô là đồ vô lương tâm, cô mặc bộ trang phục đỏ rực, mỉm rạng rỡ rời .
Dù cũng ở chung thành phố, gặp lúc nào cũng thể gặp, hôm nay là ngày vui, bọn họ đều mỉm vui vẻ tiếp đãi khách khứa.
Chín chiếc xe máy mới tinh trang trí bằng hoa hồng nhanh chóng rời , dọc đường thu hút bao nhiêu sự chú ý, hâm mộ và cả sự ghen tị.
Phòng Viên nhịn liếc mắt An Tri Hạ một cái, vẻ mặt ngây ngốc còn dứt khỏi, ngoài miệng ngừng hô to: "Vợ nhỏ của !"
An Tri Hạ nhạt thành tiếng, trong mắt khẽ dâng trào giọt lệ. Cô rõ vui vẻ nhường nào, để ông bà khuất, cha và trai thấy hạnh phúc. Nếu thật sự trọng sinh, trải qua mấy chục năm cô đơn lẻ bóng, giờ khắc chỉ sợ mừng đến phát điên.
Xe nhanh, bởi vì là sáng sớm chủ nhật nên xe cộ đường ít, hơn nữa bọn họ gây tiếng động lớn, đường cũng nhường đường. Tới đội vận chuyển, tiếng pháo vang vọng phía chân trời, bọn họ suôn sẻ tiến trong khu.
Có thể thấy màu đỏ rực rỡ, chờ đến khi xe dừng , tiếng ồn ào, Phòng Viên chặn ngang bế An Tri Hạ lên tay, nhẹ nhàng dẫn đầu đoàn trong.
Cầu thang khá hẹp chỉ chứa một , khi bọn họ lên tầng hai, tất cả bóng đèn ở hành lang đều bật lên, tuy mờ nhạt nhưng sự ấm áp. Hàng lang bừa bộn dọn sạch, vẻ chỉnh tề sạch sẽ, mỗi nhà đều mở cửa, chúc mừng với bọn họ, đó rắc những mảnh giấy nhỏ màu đỏ lên trung.
Trong nhà ít khách khứa, bà cụ Dương và vài cũng mặt, tạm thời đảm đương vị trí trưởng bối.
Thả An Tri Hạ xuống, Phòng Viên thẳng tắp bên cạnh cô.
Một thanh niên tuấn tú cao gầy chủ trì, lấy giấy hôn thú cấp, nghiêm túc một đó dắt cô khom lưng, cúi chào đồng chí Mao, cúi chào trưởng bối, cả hai cúi chào !
Buổi lễ kết thúc, ồn ào đòi Phòng Viên bỏ khăn trùm đầu của cô dâu .
Phòng Viên thế nhưng vợ nhòm ngó, mắng bọn họ mời bọn họ ăn sáng, tiếp đón khách khứa, còn đưa An Tri Hạ trở về phòng.
Trong phòng đều là phụ nữ, bà cụ Dương dẫn ngoài, để vợ chồng son gian riêng.
Phòng Viên khóa cửa , xoay ngơ ngẩn cô gái mặc bộ trang phục đỏ rực, vẻ mặt vui sướng hiếm . Sau đó bước tới, xổm mặt cô, bàn tay run rẩy nắm lấy khăn trùm, nhẹ nhàng tháo , ngay lập tức gương mặt xinh của cô lọt tầm mắt.
Anh xoa mặt cô, nhịn cọ xát qua : "Hạ Hạ, cuối cùng thì em cũng là vợ của ." Nói xong, đẩy cô xuống giường, giờ là lúc đòi chút lợi lộc vì việc chỉ thể trộm từ phía xa xa suốt mười ngày qua.