Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 339
Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:42:54
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng Viên dám quá với An Tri Hạ, sợ cô khác trêu chọc nên chỉ *cưỡi ngựa xem hoa, nhưng ánh mắt mãnh liệt của khiến cô nóng bừng.
*Cưỡi ngựa xem hoa: chỉ những việc tính chủ quan, qua loa mà suy xét kỹ
"Có gọi ngoài." Cô hạ mí mắt xuống, ôn hòa , dùng ngón tay xanh nhạt chọc cánh tay .
"Anh ngoài." Anh dựa cô, thở dài đầy hài lòng: "Anh thực sự sống như thế mãi mãi." khoảnh khắc tiếp theo, cũng cam chịu phận mà dậy, cũng kéo An Tri Hạ dậy, chỉnh mái tóc rối của cô, : "Lát nữa ba đứa trẻ nhất định sẽ đến chơi với em, cần gì cứ với chúng. Buổi sáng ăn cơm ?"
Chillllllll girl !
"Em ăn , đón tiếp khách , em lớn thế chả lẽ còn để bản đói nữa ?" Cô mỉm và đẩy .
Phòng Viên mở cửa rời , quả nhiên nhận nhiều sự trêu trọc của .
"Chú rể yêu cô dâu, một chút cũng nỡ rời , đuổi chúng ngoài để chiếm giữ cô một lâu kìa..."
"Cô dâu trông như thế nào, mà , chúng em nghĩ nhiều trò chơi ..." Chưa kịp xong ai đó bịt miệng kéo .
Phòng Viên ha ha với bọn họ, hai tay nắm chặt, tiếng răng rắc khiến tê cả da đầu: "Chị dâu các da mặt mỏng, đợi lát nữa lúc ăn cơm tự nhiên sẽ thấy."
Bọn họ đùa trêu ghẹo một chút nhưng cuối cùng dám phòng gây rối.
Ba đứa trẻ mặc quần áo đẽ chen , mỉm mặt cô, nhỏ giọng gọi một cách chỉnh tề: "Mẹ!"
An Tri Hạ sững sờ, lập tức mỉm vuốt tóc từng đứa một: "Này, đây là đầu tiên , chắc chắn nhiều điều , các con kịp thời chỉ để sửa đổi nhé."
Chúng mỉm gật đầu, cô và khen ngợi vẻ của cô: "Cha thật may mắn!"
An Tri Hạ bọn họ chọc , cô lấy một nắm kẹo sô-cô-la đưa tới: "Các con cần ở bên cạnh mãi, chia sẻ đồ ăn cho bọn trẻ nữa. Bọn họ là khách, các con là chủ nhỏ, thể thất lễ ."
Ba đứa trẻ nghĩ nghĩ, cầm lấy, quyết định phiên cùng cô.
Không ít đồng nghiệp ở đài truyền hình cũng lượt tới chuyện với cô.
Nơi ở của nhà họ Phòng nhỏ nên Phòng Viên đặt sáu bàn tiệc lớn bán đồ xào ở lầu hai nhà ăn. Lúc , An Tri Hạ một chiếc váy màu đỏ dài đến mắt cá chân đính hoa, tóc xõa và buộc theo phong cách của Hepburn, cô đeo những chiếc kẹp tóc pha lê và khuyên tai ngọc trai, đồng thời cũng trang điểm theo phong cách mặc đồ, trông cô giống như một nàng công chúa trong truyện cổ tích, xinh quý phái.
Làm đám cưới quá mệt mỏi, cả ngày trôi qua, mặt An Tri Hạ cứng đơ vì nhiều, lúc tiễn khách về là hai giờ chiều. Vỏ trái cây, giấy gói kẹo, vỏ hạt dưa ở nhà chị dâu hàng xóm dọn sạch nên còn gì để dọn.
Đóng cửa , An Tri Hạ mang quần áo và đồ vệ sinh cá nhân phòng tắm tắm rửa, gội sạch gel vuốt tóc và đồ trang điểm, mặc chiếc váy cotton cộc tay màu đỏ, lau tóc bước với tâm trạng sảng khoái. Bọn trẻ mệt đến mức ngủ giường.
Phòng Viên kéo cô phòng, thở của đàn ông khiến tim cô đập nhanh hơn trong căn phòng nhỏ yên tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-339.html.]
"Em, tóc em vẫn khô." Cô khô khốc khi khóa cửa.
"Để ." Giọng Phòng Viên khàn khàn, còn khẩn cấp như , ngược giống như một con báo kiên nhẫn săn mồi, cầm lấy chiếc khăn trong tay cô, lau cho cô một cách cẩn thận và nhẹ nhàng.
An Tri Hạ xung quanh, tất cả đồ dùng trong nhà đều dán song hỷ và những bức ảnh chụp treo tường khi họ nhận giấy đăng ký kết hôn ngày mùng 1. Anh mặc bộ vest Tôn Trung Sơn, còn cô mặc đồng phục học sinh thắt b.í.m hai con rết, hai tựa đầu , nở nụ rạng rỡ, hạnh phúc.
"Anh Viên, là một trong 'Kinh bát tiên' ?" Cô chợt nhớ thấy Kinh Hiểu Sinh trong đám đông, tò mò hỏi.
"Ừ." Anh mỉm , hóa điều kiện gia đình của bảy còn và họ cơ hội học tập. Phòng Viên tình cờ gặp bọn họ, cho bọn họ cơ hội học tập, rèn luyện kỹ năng, mỗi đều một chuyên môn vượt xa thường.
Trước đây bởi vì Phòng Viên tính chính trực, rộng lượng, thoải mái mà gia thế nên ít bạn , mà những ngoài mặt giống như hầu nhỏ, nhưng trong bóng tối thực là em của . Sau khi nhà họ Phòng dần dần sụp đổ, hầu hết đều tránh xa Phòng Viên, thậm chí còn chế nhạo và đàn áp , chính bảy chăm sóc khi gặp rắc rối và đề nghị dẫn đám trẻ tạm thời rời kinh đô.
Để tích lũy mối quan hệ và vốn liếng, bảy vẫn hợp tác ở chợ đen nhận đơn đặt hàng và thu tiền như , chờ đợi trở về.
"Anh ngờ em tiếp xúc với Hiểu Sinh nhanh như , cũng bao giờ tìm cơ hội thích hợp để với em." Anh lo lắng , sợ An Tri Hạ sẽ tức giận.
"Vậy còn giấu em điều gì nữa?" An Tri Hạ nhíu mày hỏi.
"Không còn nữa." Anh vội vàng , vẻ mặt mệt mỏi và buồn bã: "Khi nhà họ Phòng thịnh vượng, nhiều bạn bè. Khi đó, nghĩ rằng ngoài trừ hầu hết những bạn nhậu, trong phạm vi sẽ ba đến năm bạn thể giúp đỡ .
khi chuyện xảy ở nhà, những bạn nhậu của lập tức giải tán, những bạn bè thiết sợ liên lụy nên đều tránh xa , haiz, thời điểm quan trọng như thế, họ thể đ.â.m lưng ."
An Tri Hạ vỗ tay an ủi : "Thà dựa chính còn hơn dựa khác, may mắn tình bạn , cần đau buồn vì những kẻ cặn bã đó."
Phòng Viên sờ lên mái tóc khô một nửa của cô, chỉ đơn giản ném chiếc khăn tắm sang một bên ném lên giá treo quần áo, đè lăn xuống giường, ánh mắt sâu thẳm : " , cần lãng phí tình cảm với bọn họ, vợ Tri Hạ, cả đời sẽ hối hận."
Khi An Tri Hạ mở mắt nữa, bên ngoài trời tối, cô đang tựa cánh tay rắn chắc khỏe mạnh của , khuôn mặt nhỏ trắng sứ lập tức đỏ bừng. Cả cô như nghiền nát, cử động một chút cũng khỏi đau nhức.
"Còn khó chịu ?" Phòng Viên đau lòng xoa bóp cho cô, bóng tối trong mắt toát sự vui vẻ và thỏa mãn: "Uống chút nước ." Tay bưng cái ly nước lạnh bàn đầu giường tới.
An Tri Hạ ôm chăn trong tay dậy, uống hết một , đó mới lấy bình tĩnh."Anh là đồ xa." Cô nghiến răng .
Phòng Viên khẽ, ôm cô lòng trìu mến vuốt ve: "Anh xa chỗ nào? Vừa là ai chịu phục gọi một tiếng chú? Anh già thế ? Thôi, vẫn hài lòng với tuổi già và sức lực của ."
An Tri Hạ c.ắ.n một cái, cam chịu : "Em đói!"
Phòng Viên âu yếm hôn lên trán cô, mặc quần áo hâm nóng thức ăn.
"Bọn trẻ ?" Cô loay hoay với đống quần áo chăn, thò đầu hỏi: "Bọn trẻ ăn gì ? Đến giờ vẫn ngủ ?"