Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:43:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban Lỗi gật đầu, mỉm lấy trong túi nửa bao t.h.u.ố.c lá lao phòng bảo vệ, lôi kéo quen với bảo vệ.

Tính cả ba đứa trẻ và hai phiên dịch thì nhóm của bọn họ tổng cộng mười một , nên chút hùng dũng mà đến nhà khách bên cạnh và đưa thư giới thiệu .

Một phục vụ khuôn mặt tròn trịa thanh tú nhưng lạnh tanh lướt qua lá thư giới thiệu, cũng chẳng ngẩng đầu lên để bọn họ mà lười biếng : "A, ở đây chúng hết phòng trống , chỗ khác tìm ."

"Làm như thế chứ?" Thủy Đại Mãn chằm chằm phục vụ: "Hai tầng nhà khách tận mấy chục phòng, thể còn sáu phòng trống?"

"Tại thể?" Người phục vụ đập cây bút đang cầm tay xuống bàn, bất mãn ậm ừ. Người phục vụ ngẩng đầu thấy An Tri Hạ đang mặc một chiếc váy hoa nhí màu vàng nghệ, hai b.í.m tóc tết lỏng lẽo hai bên, mặt mày của cô như nắng thu, khiến cho căn nhà khách tối và hẹp bừng sáng.

Trong mắt phục vụ hiện lên một tia đầy ghen tị, khoang tay n.g.ự.c lạnh mà : "Các đến từ kinh đô đúng , cũng nhiều ở kinh đô cho rằng nhà khách vẫn còn phòng trống, tại Thượng Hải của chúng còn phòng trống?

Thượng Hải của chúng ở gần biển, mỗi ngày tàu thuyền và du khách lui tới, đến nhà khách của chúng , cho dù các đến tám mười nhà khách khác cũng vẫn còn giường trống !

Ai mà chẳng đặt phòng hơn nửa tháng?"

Lời , trong phút chốc khiến cho trong lòng tất cả trầm xuống, khỏi về phía An Tri Hạ.

An Tri Hạ thoáng qua chân mày của phục vụ đắc chí kiêu ngạo, sắc mặc của cô lạnh lùng, nở nụ : "Nhà khách là đơn vị của quốc gia, tuân theo sự sắp xếp tổ chức, chứ là nơi dành cho một đến để thỏa mãn ham cá nhân. Nếu cô bịa chuyện thì cũng bịa chuyện thực tế hơn chứ. Chìa khóa treo tường đều treo theo cặp, chỉ hai mươi bảy chỗ còn một chìa hoặc trống . Ha, chỉ hai mươi bảy chín mươi phòng đang cho thuê thôi.

Chậc chậc, hiệu quả kinh doanh như , đồng chí mỗi tháng nhận bao nhiêu tiền thưởng ?"

Mặt mày phục vụ tái mét, phía lưng. Trong tay quản lý phòng ở một bộ chìa khóa tương ứng với từng cái chìa khóa đang treo vòng sắt, nhưng một chỗ tường đang treo chi chít hai chiếc chìa khóa phía đinh đ.á.n.h , đây là chuẩn cho khách ở trong phòng hai giường, quả thực là thể thấy rõ ràng tỷ lệ lấp đầy các phòng.

Sau đó, phục vụ hung hăng trừng mắt An Tri Hạ, hất cằm mà : " đây phòng nhưng cho các ở đấy thì nào? Lẽ nào mấy định lấy đông h.i.ế.p ít ? Ở đây là thành phố Thượng Hải, chỉ cần hét lên một tiếng thì mấy sẽ các đồng chí trong cục mời uống ngay lập tức đấy!"

Ai nấy đều vô cùng tức giận, nhưng nhất quyết chịu thủ tục nhận phòng, họ cũng còn cách nào khác, chẳng lẽ còn ép ? Như sẽ gây bao nhiêu rắc rối.

Thấy lồng n.g.ự.c phập phồng lên xuống tức giận thôi, nhân viên lạnh, chậm rãi tiếp: "Thật thể trách , trách cũng trách nổi. chỉ là một nhân viên quèn, nào dám trái lời sếp giao phó.

Tuy nhiên, con dễ mềm lòng, nên thật với , tất cả các nhà tiếp khách trong bán kính hơn chục km đều thuê hết ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-364.html.]

"Nhà nào cũng chật cứng, sợ rằng chỉ thể ngủ ngoài đường thôi, , hoặc vẫn thể bến xe ổ, tháng 9 đêm xuống lạnh lắm , tùy tiện trải cái t.h.ả.m xuống đất ngủ, giúp tổ chức tiết kiệm một khoản chi, như thế cũng khá ."

"Ức h.i.ế.p quá đáng!" Một thanh niên thể chịu nổi nữa gầm lên giận dữ. Từ khi mắt kênh nước ngoài tháng 5 đến nay, họ từng chịu thiệt thòi, từng nhận uất ức? Đài truyền hình kinh đô của bọn họ chẳng dân trong và ngoài nước kính trọng ?

Tại đến đây từ chối mà lý do?

Những khác cũng sắc mặt khó coi kém, ngay cả Lâu Thần Chân cũng bước tới, cố gắng mỉm thương lượng: "Đồng chí nhỏ, chúng phụ trách và kỹ thuật viên tổ chức phái đến thành phố Thượng Hải để bàn bạc với của đài truyền hình Canada, liên quan đến việc lắp đặt mạng lưới truyền hình cáp Hạ Hoa, là sự việc hệ trọng liên quan đến lợi ích của đất nước và nhân dân..."

"Hóa đang bàn chuyện lớn, còn mỗi ngày đều đây việc vất vả chỉ là đồ bất tài ? Người phục vụ mặt mày nhăn nhó : "Mấy mau , đừng tranh cãi mấy chuyện với !"

An Tri Hạ vẻ mặt bình tĩnh, gật gật đầu lấy bút ghi âm : " sẽ báo cáo với tổ chức như . Nhà tiếp khách vốn thuộc về tổ chức, ngày hôm nay cô ngang nhiên đuổi chúng ngoài, chúng cũng lý do để nghi ngờ cô cho khách thuê mà cần đăng ký, tiền phiếu chảy thẳng túi riêng."

Người phục vụ mở to mắt, giọng lảnh lót lộ rõ sự ngạo mạn của cô trong máy ghi âm. Cô nghiến răng nghiến lợi : "Vị đồng chí đừng cứng nhắc như thế, cái gì bỏ qua thì bỏ qua ! Nếu hôm nay vì lời đe dọa của mấy mà để mấy ở thì những mất việc mà thậm chí còn thể ở Thượng Hải nữa kìa."

"Xem như cầu xin đó, nhanh rời ! Ra bến xe ngủ vài đêm cũng mất một miếng thịt nào, hà cớ gì chấp nhặt với một nhân viên quèn như ?"

"Không chúng chấp nhặt với cô, nhà tiếp khách ở đây là để phục vụ tất cả , để mấy gì thì . Cô nghĩ nghiêm túc thủ tục nhập phòng cho chúng , để đối phương nghĩ cách khác khó chúng , là rút củ cải vướng bùn*, để những kẻ phá hoại lợi ích tập thể tóm gọn cả thể?"

*Nguyên văn là "拔个萝卜带出泥", ý chỉ một tên bắt từ đó khai đồng phạm.

Người phục vụ nắm chặt tay, chiếc bút ghi âm An Tri Hạ đông đưa, vẻ mặt xác định suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng, cô tức giận bắt đầu dùng bút chép lá thư giới thiệu, thủ tục nhập phòng cho bọn họ, lấy chìa khóa đập xuống bàn: "Giờ thì mấy lòng ? Có thể xóa đoạn ghi âm ?"

Chillllllll girl !

"Khi chúng rời khỏi đây sẽ tự động xóa nó." An Tri Hạ bỏ máy ghi âm túi, mỉm với cô : "Đồng chí, đồng chí đất nước thuê để phục vụ nhân dân, cho xứng đáng với đồng lương của chứ.

Không vấn đề gì lớn với những căn phòng , ?

Mặc dù chúng là đài truyền hình kinh đô, nhưng chúng vẫn thể tổng hợp sự tình để biên tập thành tin tức và phát sóng các kênh quốc gia. Chúng cũng thể để nhà khách ở trung tâm thành phố Thượng Hải tồi tàn và thường xuyên xảy nhiều vấn đề thế nào, ?"

Nhân viên như sắp đến nơi, lấy chìa khóa bàn, chọn sáu chiếc chìa khóa phòng mới, lượt : "Đây là phòng nhất trong nhà tiếp khách của chúng ."

An Tri Hạ mỉm với các đồng nghiệp phía : "Mau giúp chụp ảnh với đồng chí , chúng cảm ơn các đồng chí ở thành phố Thượng Hải vì tinh thần việc tận tâm và nhiệt huyết của họ! Đồng chí, nhoẻn miệng lên , miệng lộ tám chiếc răng là độ cong hảo nhất!"

 

Loading...