Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 370
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:53:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng Viên nghiêm túc lính tổng cộng mới ba năm, nhưng mà là đối tượng tổ chức bảo vệ đặc biệt, chỉ lúc diễn tập quân sự quốc mới gặp khác, nhưng lúc đó mặt bôi bôi trét trét, cũng dùng tên thật để gọi. Nếu như cái tên Phòng Viên , tất cả đều cảm thấy xa lạ, binh vương bắc phương "Rãnh trời", hai chữ đối với những lính già mà chính xác là như sấm bên tai.
Chẳng qua là "Rãnh trời" mấy năm ở trong một nhiệm vụ, vì cứu một nhóm con tin nghiên cứu khoa học quan trọng, cùng với mấy chục đặc binh, hy sinh oanh liệt!
Hiển nhiên Mạnh Hàm thể nào biệt hiệu của Phòng Viên, chỉ thể buồn bực : " bắt nạt chỗ nào? Dù tham mưu Lưu ông cần , hai chúng quyết định ."
Phòng Viên gật đầu một cái, xoay cổ tay: "Đã lâu chính thức tập luyện, nhưng mà và Mạnh Hàm hẳn thể gương cho tất cả ."
Tham mưu Lưu cũng khỏi hít một , ở mặt binh vương phía nam còn bình tĩnh nghênh chiến như , cả nước mấy , nhiều lắm là chọn hạng mục riêng lẻ.
"Được." Ông cúi đầu xuống quyển lịch ngày bàn, lật lật mấy cái: "Ngày mốt thứ hai là thời điểm tranh giải, nếu các tham gia cuộc so tài năng, phân phó bọn họ bố trí sân thi đấu phù hợp một chút."
Mạnh Hàm hài lòng , dẫn theo đám tham quan xung quanh bên ngoài trại lính, đó phòng ăn cơm nước, tiếp theo xách đèn pin, giỏ trúc, cõng củi khô lửa cất diêm quẹt bãi biển.
Bãi cát bên bờ biển mềm mại nhẵn nhụi, từng đợt từng đợt sóng xô dâng lên, đó lặng yên một tiếng động hạ xuống. An Tri Hạ cùng bọn nhỏ đuổi sóng, nước biển mặt trời ban ngày sưởi ấm giội rửa bàn chân, gió cũng mềm mại thổi tóc bay lất phất, cả cảm thấy thoải mái, lòng khoái đạt giống như hoà một với trời đất.
Mấy Lâu Thần Chân thức thời, lôi Mạnh Hàm cách khá xa, để cả nhà năm bọn họ ở bãi biển bằng phẳng rộng lớn. Tiếng sóng vỗ các mỏm đá, ngược là che tiếng .
"A..." Hai tay Phòng Viên đưa lên miệng hướng về phía mặt biển hô lớn: "An Tri Hạ, cám ơn em!"
Ba đứa bé đồng loạt về phía An Tri Hạ, mặt cô đỏ lên tiến lên cấu hông .
Anh cong môi né tránh, như cũ kêu: "Anh ở bên em cả đời !"
Cô phồng má đuổi theo , đàn ông chạy nhanh, nhưng cố tình đợi cô. Đợi đến lúc cơ thể mệt mỏi chịu nổi bỏ cuộc, giang hai tay bất động, nhào lòng.
Chillllllll girl !
Sắc trời mờ tối, bọn họ thấy bóng dáng của mấy Mạnh Hàm. Phòng Viên bá đạo ôm chặt cô, ở bên tai cô khẽ : "Hạ Hạ, trở về sinh cho đứa bé ?"
An Tri Hạ cọ cọ gò má , thở dài: "Chuyến tới thành phố Thượng Hải , thật em tức giận. Nghiêm túc mà thị trường Hạ Hoa lớn, căn bản chúng tồn tại bao nhiêu cạnh tranh với đài truyền hình thành phố Thượng Hải. Mọi hẳn nên cùng vì đài truyền hình, giáo d.ụ.c cùng ngành công nghiệp giải trí mà cố gắng, chứ là cứ chằm chằm công lao của khác."
"Ừm, bây giờ còn là lúc để một trận lớn, cũng dễ dàng giá y cho khác." Phòng Viên đồng ý gật đầu : "Mỗi một bước cũng hết sức khó khăn, trở ngại liên tục tới từ bên ngoài, mà là nội bộ."
An Tri Hạ cực kỳ đồng cảm, nhiều lời thể rõ với , chỉ : "Rất nhiều lúc quyền lực quan trọng hơn tiền bạc, nhiều tiền hơn nữa thì cũng chịu nổi một lời bay bổng.
Bây giờ đài truyền hình mới bắt đầu, thể rời khỏi em, từ xuống đều ba phần kính trọng em. ba năm trôi qua, các phương diện của đài truyền hình đều định , thì em trở nên cũng cũng . Khi đó chắc chắn ít tiếp viên hàng , trong đài truyền hình cũng khôi phục khí ngột ngạt."
Phòng Viên mím chặt cánh môi, vỗ vỗ bả vai cô: "Ở em ở đó còn kẻ giang hồ, những vĩ đại đều mâu thuẫn thể đổi. Anh, cảm thấy chờ cho đến khi mạng lưới cáp truyền hình lắp xong hết, chúng sinh một đứa, rời xa vòng thị phi , chừng qua vài năm kỳ thi tuyển sinh Đại học quốc sẽ khôi phục.
Hơn nữa thời đại sẽ càng ngày càng , quốc gia chúng từng chút từng chút tìm con đường thích hợp với dân. Sau nên kinh tế nhất định mở rộng , chờ cho đến khi hai chúng thể tự chủ, xắn tay áo lên một trận, đỡ sức lấy lòng, bản còn buồn bực hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-370.html.]
An Tri Hạ : "Ừm, em cũng thử cùng chồng nuôi dạy con cái xem như thế nào, chẳng qua, nếu em thực sự rời khỏi đài truyền hình, sinh hoạt chi tiêu trong cuộc sống của em đều dồn lên đấy. Sau chúng đối mặt với cuộc sống cơm áo gạo tiền mắm muối tương cà mỗi ngày, ghét bỏ em là phụ nữ già nua xí chồng!"
"Trong nhà em là giàu nhất." Phòng Viên c.ắ.n vành tai cô: "Em yên tâm, chỉ cần ở nhà sẽ chia sẻ việc nhà cùng em. Nuôi em và con, mới động lực việc kiếm tiền."
Cô ngọt ngào, phụ nữ chỉ khi độc lập về kinh tế mới độc lập về quyền lợi con , thể lên, ăn tự tin, nhiều lựa chọn trong công việc. cho dù độc lập đến , phụ nữ cũng vẫn chờ đợi đàn ông coi như công chúa mà nuông chiều, một câu nuôi em, đúng là ngọt ngào đến tận đáy tim.
Thuỷ triều rút xuống, mấy Mạnh Hàn hét to về phía , cầm đèn pin tìm kiếm mấy thứ nước biển dạt bờ.
An Tri Hạ và một lớn ba nhỏ chân trần, mỗi cầm chiếc kẹp uốn cong từ tre, một tay cầm đèn pin bắt đầu tìm kiếm.
Các loại ốc biển, sò điệp, cua, tôm cá vân vân, mỗi thể nhặt nửa giỏ.
Hôm nay gió quá lớn, bọn họ ở lâu. Trở trong sân, mấy đàn ông dùng gạch xếp thành một cái bếp ngoài trời, lấp đầy rơm củi, bên đặt lưới sắt Mạnh Hàm mượn .
Mang hải sản rửa sạch, cho lên vỉ nướng, thỉnh thoảng rót chút bia, rắc chút muối, hành gừng tỏi và bột gia vị, hoặc nướng trực tiếp bếp nướng chấm nước sốt.
Cho dù bọn họ ăn ít cơm tối, mấy giỏ hải sản vẫn hết bụng.
Mạnh Hàm kiềm chế uống rượu, ăn no thì kéo Phòng Viên ngoài chuyện, đều là mấy việc lớn phân chia nội bộ xảy trong mấy năm nay, còn một ít chuyện mới xuất hiện. Anh chút tiếc nuối : "Nếu xuất ngũ thì , như thể vui vẻ tranh tài đầu trong trận đấu năng. Cậu rời mấy năm, theo kịp thời đại phát triển, ngày mai sẽ công bằng, dặn dò xếp trận đấu năng thành hình dáng quen thuộc."
"Không cần." Phòng Viên khoát tay: "Nguyên lý, linh kiện, thao tác chỉ như thôi, cho nửa giờ quen là ."
Mạnh Hàm trừng mắt : "Cậu ghét nhất điểm ở ! Giống như ai đời thể vượt qua , xem thể gì."
"Đấy là sự thật." Phòng Viên nhướng mày : "Không phục thì tới đấu , ít mấy lời vô nghĩa ."
Trở phòng, An Tri Hạ rửa mặt xong, cô mặc bộ váy ngủ chất cotton tay, mái tóc đen xõa xuống, cả mềm mại thuần khiết như ánh trăng sáng ngoài cửa sổ.
Phòng Viên đóng cửa , tiếng gió xào xạc ngoài cửa phòng, con ngươi bốc lên ngọn lửa, nhếch khoé môi xa : "Vợ, em thích gió gì? Gió đông, gió xuân, gió hạ là gió thu?"
An Tri Hạ nghi hoặc một tiếng, giọng điệu mềm mại non nớt lười nhác, đốm lửa trực tiếp rơi củi khô, ngay lập tức lửa thiêu rụi bầu trời.
Được , cơ thể cô tự trải nghiệm hiểu rõ bốn loại gió rốt cuộc gì khác ...
Bên ngoài gió rít gào suốt đêm, mãi cho đến sáng sớm mới dịu dần, ngoại trừ ba đứa nhỏ ngủ say, dậy sớm gầm gừ hự hự luyện tập đ.ấ.m bốc ngoài sân và đôi vợ chồng son đang náo loạn, ba khác thực sự ngủ yên , cảm giác như gió thể lập tức lật tung mái nhà, thật là đáng sợ.
Ăn xong bữa sáng, Phòng Viên và Mạnh Hàm rời cùng .
An Tri Hạ dẫn ba đứa trẻ dạo trong khu nhà, thỉnh thoảng kiểm tra xem mấy đứa trẻ học tập thế nào. Lúc trường học khai giảng , hai vợ chồng bọn họ đều đến Thượng Hải, ngày về, hiếm khi xa một chuyến, mang theo bọn trẻ ngoài mở rộng kiến thức.