Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 384
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:53:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V8xsrupF2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ở Châu Phi nhiều quốc gia trữ lượng vàng lớn, hơn nữa mỏ vàng ở đó tính là tài sản của cá nhân, phép mua bán. Ở Bắc Mỹ cũng khá vắng vẻ, nhiều nơi ai quản lý, chỉ cần em đủ tiền để mua khu mỏ, thì tùy tiện em khai thác bao nhiêu cũng .
Chỉ tiếc là giao thông bây giờ thuận tiện, hơn nữa xuất nhập cảnh cũng nguy hiểm, cho nên tạm thời đến hai nơi ." Phòng Viên , nhỏ giọng giải thích với cô: "Còn Liên Bang Xô Viết, tuy nhiều mỏ vàng, nhưng cảnh tự nhiên ở đó vô cùng khắc nghiệt, cho tiền cũng nhiều tự nguyện đến khai thác."
"Mọi đều kẻ ngốc, đó là dùng tiền đổi mạng." Khoa học kỹ thuật bây giờ phát triển, giao thông và thông tin đều lạc hậu, cô cũng đồng ý việc Liên Bang Xô Viết kiếm tiền như thế .
"Liên Bang Xô Viết to gấp đôi đất nước chúng , nhưng dân cư của chúng nhiều gấp 3, 4 bọn họ. Hơn nữa dân cư của bọn họ khá là tập trung, nhiều khu vực mật độ dân thấp. Cũng tất cả mỏ vàng đều ở nơi điều kiện thời tiết khắc nghiệt."
Phòng Viên lấy giấy bút tới.
Vẽ sơ lược bản đồ của Liên Bang Xô Viết, và khu vực giáp ranh với Trung Quốc.
Sau đó chỉ một nơi cách sa mạc Taklamakan xa: "Địa hình nơi hiểm trở, bình thường thể qua, lúc và mấy bạn lái xe ngang qua đây.
Anh tìm hiểu qua, đây là khu vực cạnh mỏ vàng, 95% lượng vàng của Liên Bang Xô Viết đều ở đây.
Tháng sáu đến tháng tám mỗi năm là thời gian hoạt động thích hợp nhất, cho nên sang năm đến đó thử xem.
Trước đó sẽ cải tạo mấy chiếc xe tải đó ."
Phòng Viên cũng gạt cô điều gì, từ việc cải tạo xe tải như thế nào đến việc vận chuyển xe tải đến Liên Bang Xô Viết, khai thác như thế nào, đó vận chuyển về nước như thế nào, để giấu ...
Nghe , An Tri Hạ cảm thấy sục sôi nhiệt huyết, như đang xem một bộ phim điện ảnh quốc tế, ước bản là một phần trong đó. Chỉ tiếc là cô đang mang thai, hai năm thể .
"Có thể nguy hiểm ?" Tuy Phòng Viên suy xét từng bước , nhưng việc vượt biên qua quốc gia khác lấy quặng thật sự nguy hiểm, cô cảm thấy như đang đùa giỡn với sinh mạng của .
Anh xoa vành tai của cô, nhẹ: "Do em quá ngoan, hơn nữa một trăm năm nơi đó là vùng đất thuộc về Trung Quốc chúng , chỉ là lúc nội loạn, phân tách ngoài.
Liên Bang Xô Viết cũng nhân cơ hội chiếm lấy một phần đất nhỏ.
Chillllllll girl !
Nơi đây địa hình hiểm trở, khó thể thu hồi, nên tổ tiên chỉ thể chấp nhận.
Vậy cho nên, chúng chỉ là đang thu hồi thứ thuộc về chúng đang ngoài chiếm cứ mà thôi.. Đương nhiên là ai lấy thì thuộc về nấy.
mà sẽ dùng tiền mang lợi ích cho nhân dân."
"Ngụy biện." An Tri Hạ nhăn mày .
"Yên tâm, tính hết đường lui , nhất định sai sót gì." Phòng Viên hôn cô một cái, thấy cô còn tức giận. Anh bật : "Chọc em thôi, Liên Bang Xô Viết cho phép mua quặng, quốc gia thống nhất thu mua, đó tính giá thị trường.
Anh chỉ cần vận chuyển thiết qua đó, tiết kiệm một chút, đó kiếm một phận hợp pháp để thể sở hữu mỏ vàng mà thôi.
Làm từ tháng sáu đến tháng chín hàng năm."
Nghe đến đây, An Tri Hạ đ.ấ.m : "Sau giỡn chuyện như nữa!"
"Anh thích dáng vẻ lo lắng cho của em." Giọng của Phòng Viên khàn khàn, nếu vì mấy đứa trẻ còn ở nhà, đè cô xuống sô pha.
"Ngành công nghiệp nặng ở Liên Bang Xô Viết phát triển, đợi sẽ kiếm cho em một đoàn xe, ừmm, cả phi cơ và các loại dây chuyền sản xuất nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-384.html.]
An Tri Hạ gật đầu: "Nói đó, em chờ."
"Hôm nay mệt ?" Sau khi xong chuyện của , Phòng Viên bắt đầu xoa bóp vai và chân cho cô
Cô lắc đầu: "Mang t.h.a.i mới hơn một tháng, nếu là ngày đó em nâng vật nặng thấy đau bụng, kinh nguyệt đến đúng ngày, thì cũng là t.h.a.i nữa là?"
Trường học trong khu vực của đội vận tải, hơn nữa bọn nhỏ đều lớn cả , căn bản là cần lớn đưa đón, đều kết bạn cùng đến trường. Trên đường lúc nào cũng đông qua , chuyện gì thì hô to lên là .
Với sự nhiệt tình và nghĩa hiệp của ở thời đại , ít sẽ khoanh tay .
Sau khi An Tri Hạ tiễn bọn nhỏ cửa, cũng đóng cửa , bắt đầu dọn dẹp nhà ở, quét sàn lau nhà, tháo tất cả chăn màn và vỏ gối bỏ máy giặt. Cô lau chùi tất cả đồ gia dụng, đó cầm một ly nước ấm uống.
Đã cuối tháng 9, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, cô dọn tủ quần áo, lấy tất cả quần áo thu đông . Thật hầu hết chúng đều là đồ của cô, bọn nhỏ và Phòng Viên cũng chỉ mang theo hai đó lúc cô đặt mua giúp.
Bọn nhỏ lớn lên nhanh, quần áo mặc dịp Tết Âm Lịch nhỏ . Phòng Viên cũng chỉ mang theo một bộ quần áo màu đen bằng nỉ và một bộ quân phục, cùng với quần áo bằng len do cô tặng.
Cô đang suy nghĩ, thì thấy một loạt tiếng chân ngoài hàng lang đang dần tiến gần đến chỗ . Vì nhiều trẻ con thường xuyên chạy nhảy chơi đùa hành lang, nên ban đầu cô để ý lắm.
Chỉ là đám trẻ đó chảy thẳng nhà, chúng tự nhiên như nhà , trắng trợn chạy thẳng nhà, bàn tay dơ bẩn cầm lấy trái cây và bánh ngọt bàn.
An Tri Hạ đang giường đất thấy vô cùng sửng sốt, khuôn mặt lạnh, trực tiếp lấy máy ảnh chụp hành động của bọn chúng.
Bọn nhỏ theo bản năng dùng tay che mắt để tránh ánh đèn flash, nhưng cái tay khác vẫn tiếp tục lấy trái cây và bánh ngọt bỏ túi của .
"Nè, tay cô đang cầm cái gì đó, đưa cho chúng chơi chút!"
"Là máy ảnh!"
Bọn chúng nhét hết đồ túi xong, một còn tò mò chạy về phía máy ảnh, thò tay chạm . Một khác thì chạy lung tung khắp nhà.
An Tri Hạ tức giận thôi, những đứa trẻ đó cũng lớn lắm, chắc chỉ sáu bảy tuổi. mà cả đám đều lôi thôi, thời tiết cũng lạnh lắm, những đứa nào đứa nấy đều chảy nước mũi. Tiếng hút nước mũi cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Làm gì đó?" Chị dâu Đặng xách theo chổi lông gà, tức giận tìm tới: "Đám nhãi ranh giỏi nhỉ, học ở thói trộm cắp đó ? Đừng nghĩ rằng còn nhỏ nên chúng dám gì."
Nói xong chị vung chổi lông gà lên.
Đám nhỏ hề sợ hãi, chúng đùa, mặt quỷ nhanh chóng chạy khỉ nhà.
một đứa trẻ nắm dây đeo của máy ảnh, kéo lấy.
An Tri Hạ tức , thấy cô dễ ăn h.i.ế.p ? Cô vặn lấy tai của thằng nhãi ranh đó, cho gào thả dây máy ảnh .
"Đồ đàn bà thối, cô dám nhéo !" Cậu giương nanh múa vuốt, nhưng vì đưa lưng về phía An Tri Hạ, cô nhéo lỗ tai nên .
Cậu sức đá về phía cẳng chân của An Tri Hạ.
Cô dễ dàng né tránh, đôi chân của ranh con đá vách giường đất, gào lên đau đớn.
"Đồ đàn bà thối, mau thả , cô cha là ai ? Một ngón tay của cha cũng thể đè c.h.ế.t cô..." Miệng lưỡi của ranh con đúng là đáng ghét, tức sôi máu.