Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 391
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:53:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bọn họ là bọn họ." An Tri Thu cũng quá lo lắng, lẩm bẩm một câu, rửa tay trở bàn cơm: "Đã lâu ăn cơm em nấu, ngửi mùi đều hăng hái hết lên!"
"Anh trai, về buổi trưa về nhà thì tới đây ăn cơm, cách vài bước chân. Cơm trong căng tin gì chuyện hợp khẩu vị bằng cơm nhà." An Tri Hạ lượt gắp cho ba đứa nhỏ một miếng thịt gà tương đối dễ gặm, kết quả trong bát cũng trai gắp miếng thịt ngon.
An Tri Thu hàm hồ : "Tự nấu cơm một thật ? Nếu thì vẫn thể đến. Dù gì em xây dựng gia đình , cả ngày đến đây ?"
"Em đau lòng ?" Cô trừng mắt : "Anh trai từ khi nào cũng bắt đầu cố kỵ mấy thứ ?
An Tri Thu hắc hắc: "Được, ? Chỉ điều cha của Hồng Diệp sắp tới, sắp xếp đồ đạc trong phòng."
"Bác, Ngưu Vượng bọn họ đến ?" Phòng Ca Hân cầm bánh bao hét một chút canh cà chua vị ngọt, a ô c.ắ.n một miếng, vị chua ngọt khiến cô bé thỏa mãn híp mắt.
Cô bé tiếp tục cầm bánh bao nhúng với nước sốt gà hầm khoai tây, bởi vì khoai tây chứa tinh bột, nước dùng đậm đặc, thấm đẫm hương thơm của gà cùng khoai tây. Ăn ngon đến mức khiến hận thể vùi đầu .
"Anh Ngưu Vượng của cháu còn học, nhưng ông Phương của cháu chờ đến tết, chú hai đứa dẫn bọn họ cùng tới." An Tri Thu cũng ăn uống vui vẻ.
Mấy đứa nhỏ tiếp tục nhét bánh bao miệng.
"Đừng chỉ ăn bánh bao thôi, bánh trong canh cũng ngon." An Tri Thu gắp cho bọn họ một miếng.
An Tri Thu một miếng c.ắ.n hơn phân nửa, ừm ừm liên tục gật đầu: "Ngon quá!"
Bọn nhỏ cũng thẳng theo ngon.
Bánh cũng tính là quá dày, bề mặt hút đủ nước canh, bên trong đàn hồi, c.ắ.n một ngụm miệng đầy mùi thơm.
Ăn cơm xong, An Tri Thu tự giác rửa chén nồi.
An Tri Hạ bảo Phòng Ca Hân thử áo bông. Bé con mùa xuân cao lên ít, mùa đông thật vất vả mới nuôi , bộ chạy vóc dáng.
Cô bé vui vẻ cầm quần áo buông rèm trúc xuống, nhanh nhẹn , đó kéo rèm lên, xinh vòng quanh giường lò: "Mẹ, quần áo , mềm mại thoải mái cực kỳ!"
Phòng Tụng Ngôn cũng : "Hân Hân mặc thật , chỉ điều , quần áo quá vặn, sang năm mặc sẽ chật."
"Sang năm tiếp là ." An Tri Hạ gật gật đầu, xoa xoa đầu Phòng Tụng Ngôn: "Hai ngày nay may áo bông cho con và trai."
" , quần áo nhỏ của cháu trai em chuẩn như thế nào ?" Cô đột nhiên nhớ tới, cao giọng hỏi. Trước đây cô bận rộn với công việc, tham gia nhiều việc.
"Bà ngoại và bác gái chuẩn ít đồ, đừng một đứa, cho dù là một đôi cũng đủ dùng." An Tri Thu khoa tay múa chân: "Em thấy, quần áo so với bàn tay sai biệt lắm!"
An Tri Hạ và ba đứa nhỏ đều tò mò: "Thật sự nhỏ như ư?"
Bọn họ vây quanh hỏi nhiều thứ.
An Tri Thu liên tục xua tay : "Bé con còn sinh , ? Đều là bà ngoại cùng bác gái ."
"Anh." Cô ghé bên tai An Tri Thu, nhỏ giọng hỏi: "Lúc đưa chị dâu khám sức khỏe, bác sĩ chị dâu m.a.n.g t.h.a.i con trai con gái ?"
An Tri Thu cô từ xuống một : "Không , em còn trọng nam khinh nữ?"
"Em gì ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-391.html.]
"Không thì em hỏi cái để gì?" An Tri Thu búng trán cô một cái, : "Thật với chị dâu cảm thấy con trai con gái đều . Con trai sợ bắt nạt, con gái sẽ yêu thương. Hơn nữa bọn còn trẻ, nhất định sẽ là nam nữ song ."
"Chỉ điều em đừng , bọn đăng ký khám thầy t.h.u.ố.c đông y, để ông bắt mạch cho chị dâu em. Xếp hàng bọn , một cặp vợ chồng hỏi chuyện , chỉ bác sĩ mời , mà còn kéo giáo d.ụ.c bình đẳng giới, phụ nữ thể chống đỡ nửa bầu trời một hồi."
An Tri Hạ chút phát sầu, thời đại còn siêu âm.
Mọi cũng ý thức khám thai, chỉ khi thể thoải mái mới đến bệnh viện thăm khám. Cô bao giờ đến bệnh viện, nhưng cô cũng thể tưởng tượng điều kiện ở đó như nào.
Điều kiện y tế lạc hậu, phụ nữ sinh con giống như chân bước qua quỷ môn quan.
"Con bé , nghĩ nhiều như gì? Là con trai con gái đều ở trong bụng em, thuận theo tự nhiên là ." An Tri Thu xoa xoa tóc cô, : "Chờ đến khi em sinh con cũng ở trong bệnh viện gia đình đài truyền hình.
Hai đứa nhỏ chênh lệch lớn, một đứa là mang, hai đứa cũng là mang."
An Tri Hạ , cũng , suy nghĩ nhiều ít cũng đều ở thời đại . Tố chất thể của cô tệ, còn trẻ sách nhiều hơn, đảm bảo cân bằng dinh dưỡng, hẳn là vấn đề lớn.
"Vậy thật đúng là náo nhiệt!"
Cô ở nhà rảnh rỗi, ngoại trừ dành nửa ngày bản thảo, nửa ngày còn thì may quần áo, tiên cho ba đứa nhỏ mỗi đứa một cái áo bông mỏng, đó cho năm bọn họ mỗi thêm một cái áo len quần len, ở giữa còn hai cái chăn nhỏ cho cháu sinh, hai cái áo khoác mỏng ngắn cùng hai bộ áo liền .
Cô chọn hai màu trắng là xanh nhạt và hồng nhạt, thêu hoa cỏ đó. Quần áo mắt, kiểu dáng mới lạ, giống như mua từ miền Nam.
Phòng Viên mỗi ngày sớm về khuya, một tuần cũng chỉ thể nghỉ ngơi nửa ngày.
An Tri Hạ chỉ đạo hái hết rau trong vườn, cắt thành miếng mang đến sân của khu nhà ở nhà đài truyền hình đặt lên cái nan phơi nắng.
Năm nhà bọn họ bất kể lớn bé đều thích ăn ớt, Phòng Lũy trồng ớt quanh một vòng vườn rau, hái xuống thế mà hẳn hai bao lớn. Ớt là một loại phát triển đồng đều, nhưng hương vị ngon.
An Tri Hạ hung hăng lấy hai hũ ớt lớn chưng, đậu cove, dưa leo, mầm gừng muối chua từ trong siêu thị.
Ngoài , cô còn dùng một ít rau củ để đổi lấy củ cải, bắp cải với nhà khác, mỗi loại ướp hai hũ.
Chờ cô xong, là tháng mười, thời tiết trở lạnh.
Chú Phương và thím Phương bận rộn xong công việc nông nghiệp, mang theo niềm vui bội thu, mang theo bốn bao lớn đến kinh đô. An Tri Hạ m.a.n.g t.h.a.i còn đầy ba tháng, mà bụng Phương Hồng Diệp lớn, hai ở trong khu nhà ở cho nhà đài truyền hình một bàn thức ăn chờ.
Chillllllll girl !
Nghe thấy tiếng xe máy, Phương Hồng Diệp yên, đỡ lưng lên.
An Tri Hạ thì theo bên cạnh cô, cùng ngoài nghênh đón khác.
"Cha, !" Hơn nửa năm gặp mặt, Phương Hồng Diệp thấy cha , ánh mắt ửng hồng nhúc nhích miệng gọi một tiếng.
"Chú Phương, thím Phương." An Tri Hạ cũng gọi theo.
"Ôi." Thím Phương vội vàng tiến lên, mỗi tay cầm tay một , đ.á.n.h giá bọn họ hồi lâu: "Được, , , đều gầy, thấy các con, mới coi như thật sự yên tâm. Đi, chúng nhà chuyện, bên ngoài gió lớn, các con đừng để lạnh."
An Tri Thu dừng xe máy xong, xách theo hai bao tương đối nặng gọi chú Phương sân.
Trò chuyện một lúc, hai già cũng để ý đến ăn cơm tò mò trái , nghĩ tới lớn tuổi còn thể ở nhà lầu, tuy rằng là lầu một, nhưng thím Phương nhanh chóng từ cửa chính lên tầng thượng, xuống.
"Ôi chao, thím ở tầng cao nhất ngoài đều choáng váng, tòa cao thật đấy, còn sạch sẽ!" Thím Phương ngạc nhiên: "Chúng theo các con hưởng phúc, thể ở nhà lầu vài ngày."