Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 393

Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:53:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Tri Hạ mỉm ngầm đồng ý. Mức kinh tế của họ hàng bằng thì sống chung với cũng gánh nặng gì, nhưng đợi đến khi kinh tế bắt đầu phát triển nhanh chóng năm 1978. trong khi bọn họ đang sống một cuộc sống sung túc, thì em nhà họ Phương vẫn còn đang sống ở nông thôn, đến lúc đó, sự chênh lệch giàu nghèo sẽ lớn đến mức khiến cho đều cảm thấy thoải mái trong lòng.

năng lực để kéo họ giàu theo cô, thì tại vì những lo lắng cho tương lai chọn cách nhắm mắt ngơ? Hơn nữa, cô dạy họ cách câu cá, cần suy nghĩ quá nhiều mà vẫn thể kiếm tiền.

Ba tắm rửa hơn một tiếng đồng hồ mới mệt mỏi mà xách đồ về nhà.

Ngày hôm , An Tri Thu đem giao một bao tải thức ăn cho An Tri Hạ.

"Năm nay sản xuất lúa nhiều hơn năm ngoái, hầu hết các ruộng lúa thích hợp đều nuôi cá, dưa hấu trồng xen kẽ ruộng lúa mạch, một nửa lương thực mùa hè nộp cho tổ chức, bộ lúa mùa thu, ngô, cá, dưa hấu đều thuộc về đại đội, hiện tại, mỗi ngày ở mỗi hộ gia đình đều là một bữa bột mì trắng và hai bữa cơm!

Cá và dưa hấu để ít, dân làng ủy thác cho Hồng bán phần còn , chỉ riêng với hai mặt hàng , trung bình một trong làng thể kiếm hơn hai trăm tệ!

Sau khi công xã cày bừa vụ xuân xong xuôi, dựa theo quy mô để đây của em mở thêm mười trang trại, đầu tư gần như là bộ thu nhập của năm , ngoài , còn vay tổ chức thêm một khoản tiền. Hiện tại, trang trại chăn nuôi bắt đầu lợi nhuận định, cha của Hồng Diệp khi đến đây mới chỉ phân phát một khoản tiền, bình quân đầu đạt ba mươi sáu tệ.

Đến tết quyết toán thêm một nữa, dự kiến mỗi sẽ nhận một trăm tệ.

Có thể rằng mỗi xã viên của công xã Ngũ Kỳ, thu nhập một năm kiếm từ trồng trọt và chăn nuôi so với những công nhân bình thường sẽ hơn nhiều." An Tri Thu cho An Tri Hạ từng chút từng chút thông tin mà từ cha vợ.

Anh với vẻ mặt phấn khích, như thể tận mắt chứng kiến vụ thu hoạch lớn , thấu hiểu cảm giác vui mừng khôn xiết và thể nào tin rằng thoát khỏi nghèo đói và cơm ăn áo mặc của dân làng.

"Hiện nay, công xã Ngũ Kỳ tổ chức công nhận là công xã kiểu mẫu cấp quốc gia, mỗi ngày đều các lãnh đạo công xã đến từ khắp nơi cả nước ghé thăm và học hỏi kinh nghiệm.

Chỉ cần môi trường công xã một chút thì thể dựa công xã Ngũ Kỳ hình mẫu để phát triển."

Anh lấy từ trong bao tải hai bức ảnh: "Đây là thứ mà xã trưởng nhờ cha vợ mang đến cho em, ngoài còn một bức thư!"

An Tri Hạ nhướng mày mà nhận lấy thư, bức ảnh nhỏ là tấm ảnh đang treo bảng hiệu vinh dự mới tinh ở cổng công xã Ngũ Kỳ, bức ảnh lớn hơn là dân trong công xã tự cờ thưởng cho cô, dán đầy lên bức tường.

Bản xã trưởng cũng phấn khích, chữ trong thư dường như đ.â.m xuyên sang mặt của tờ giấy, đầu tiên ông gửi lời cảm ơn đến cô vì lợi ích kinh tế to lớn mà cô mang cho công xã, đó thì báo cáo với cô còn chi tiết hơn cả chú Phương về vụ thu hoạch của công xã năm nay cũng như việc các lãnh đạo đều lời khen ngợi dành cho cô.

Chillllllll girl !

Ba chữ An Tri Hạ cùng với nghề nuôi cá trong ruộng lúa gần như truyền đến tai nhiều ở nông thôn, bởi vì cô xinh cho nên ai từng thấy cô cũng đều kinh ngạc và nhớ cả một đời, vì , dân làng lặng lẽ gọi cô là "Nữ thần Ngư Mỹ"!

Thành tích của xã trưởng đương nhiên là , sự tích lũy của ông cũng đủ để ông một bước lên mây. Tuy nhiên, thành tích quá , các lãnh đạo yêu cầu ông quảng bá rộng rãi mô hình "sinh thái" như thế , trong nhiệm kỳ hai năm thì thăng chức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-393.html.]

Tất nhiên, các lãnh đạo của thị trấn, thậm chí là tỉnh, thành phố mà công xã Ngũ Kỳ trực thuộc cũng hưởng lợi nhiều, hơn nữa là, đợi đến khi mô hình mở rộng , lợi ích càng trở nên rõ ràng hơn, nó cũng sẽ trở thành một điểm sáng thêm sơ yếu lý lịch của bọn họ. Vì thế, bọn họ c.ắ.n răng mà chống sự cám dỗ của việc thăng chức, tiếp tục ở với xã trưởng thêm một năm nữa để tích lũy thành tích, bọn họ tin rằng đến khi đó sẽ thăng chức cao hơn!

Bức thư và những bức ảnh giống như cơn mưa xuân đang tưới nước cho trái tim chút khô cạn của cô.

Con của cô sáng ngời, chuẩn tiếp tục im lặng thêm vài năm nữa, để suy nghĩ thật kỹ về việc cô sẽ gì lớn lao đóng góp cho sự phồn thịnh của đất nước khi gió xuân năm 1978 thổi về.

Khi hai lớn nhà họ Phương đến, liền bắt đầu chăm sóc miếng đất trong sân, chỉ là miếng đất trong sân của An Tri Thu mà còn cả vườn rau chia cho tòa nhà của nhà họ Phương, cùng với mảnh sân do đài truyền hình phân cho An Tri Hạ và bốn cái sân trong biệt thự các trưởng đài phân cho An Tri Hạ nữa.

Bụng của Phương Hồng Diệp to đến nỗi cần ở bên cạnh, cho nên chú Phương thường một cày cuốc khắp nơi, lúc ông sẽ theo xe của ê kíp đài truyền hình để đến tứ hợp viện chăm sóc vườn rau.

Tám thửa rau cộng chia thành chín phần, ông trồng một cây củ cải, tỏi tươi, hành hoa, rau mùi, cần tây và rau chân vịt.

Thím Phương chịu trách nhiệm nấu ăn và công việc nhà, chỉ cần An Tri Thu ngoài là sẽ mang cơm cho An Tri Hạ và ba đứa nhỏ.

Ngày nào Phòng Viên cũng sớm về muộn, vô cùng bận rộn, thời tiết càng ngày càng lạnh, đang gấp rút dẫn đội chạy xe khi vùng Đông Bắc đóng băng.

Anh cảm thấy An Tri Hạ đang bận rộn thu dọn hành lý cho , bước tới ôm thật chặt cô lòng, "Hạ Hạ, ở bên cạnh em, nhưng hiện tại Trung Quốc đang ở trong thời kỳ hưng thịnh, cũng thể ."

An Tri Hạ nhẹ , rúc trong vòng tay của : "Không , chúng còn cả đời để ở bên mà. Bây giờ chúng vẫn còn trẻ thì cống hiến hết cho quê hương chứ."

Phòng Viên hôn lên trán cô, : "Trong đội vận chuyển, thể cơ hội quang minh chính đại thiết lập mối quan hệ và điều tra thực tế, đợi đến lúc tổ chức chính phủ xảy đổi thì chúng cũng thể ứng biến ngay lập tức.

, thời gian đầu sẽ bận, đợi đến lúc chọn nhân viên , chỉ cần ở trong văn phòng là thể lệnh ."

Cô nhăn mũi, mặt quỷ với , nhẹ mà : "Đến lúc đó, em sợ là còn bận hơn bây giờ chứ, ngay cả ăn uống cũng chả thời gian ."

Chân mày Phòng Viên giãn , : "Sẽ , vì tổ quốc mà gì đó, nhưng mà cũng thực sự là thánh nhân, đợi hai năm, đó, mỗi ngày sẽ về nhà ăn ba bữa cơm, và một ngày cuối tuần thật trọn vẹn!"

Trong lòng An Tri Hạ đong đầy niềm vui, cô vùi đầu n.g.ự.c : "Trên đường chú ý an , mệt mỏi thì lái xe! Ngoài , nhớ rằng em và bọn trẻ đang đợi ở nhà, trong tất cả chuyện cố sức."

"Được." Lòng mềm đến nỗi rối hết cả lên , nghĩ đến việc ngày mai rời , là thể nào nhịn mà ghé tai cô hỏi: "Bây giờ em thể ?"

 

Loading...