Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 394
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:53:58
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ sửng sốt một chút, ngay đó hiểu ý tứ, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào mang theo vẻ e lệ, nhỏ giọng mà trả lời: "Em, em mới hai tháng mà thôi. Bác sĩ ba tháng mới tính ..."
Phòng Viên vùi đầu ở cần cổ của cô, tuy hiện tại thời gian để loạn nhưng vẫn chút ghen tị: "Hừ, đứa bé còn đời chiếm đoạt em , chờ khi đứa nhỏ chào đời, chắc trong mắt em chỉ đứa bé thôi ?"
Cô mím môi : "Cái gì , cũng thích em bé ? Hiện tại mới ghét bỏ thì muộn , thể rút lui nữa ."
"Dù cũng mặc kệ." Anh chua chát : "Anh chờ mong lâu như , còn xa lạ gì mấy chuyện nữa."
Anh ngoài hơn nửa tháng, hiện tại giống như đứa trẻ bỏ nhà , chỉ trở thành vật trang sức cô.
An Tri Hạ cũng chút bất đắc dĩ, tuy rằng thường cả ngày nhưng chỉ cần ở trong nhà, cô sẽ giống như đứa bé khổng lồ bám chặt lấy .
Buổi tối rửa sạch xong chén đũa, sẽ chỉ đạo bọn nhỏ việc nhà, tranh thủ để cô động tay động chân chút nào. Thậm chí còn mát xa chân cho cô, chuyện phiếm với cô, khiến mỗi ngày cô mở mắt bắt đầu nhớ thương đến thời gian buổi tối.
An Tri Hạ quen với việc cánh tay mạnh mẽ hữu lực của ôm trong lòng. Đặc biệt là mùa thu lạnh lẽo hơn, cái ôm của ấm áp như một cái lò sưởi, đặc biệt ấm áp thoải mái.
Cô cũng thích hôn môi mỗi ngày, hưởng thụ đôi mắt thâm thúy đen nhánh của dành cho yêu, sự cưng chiều và yêu thương tràn ngập.
Cô cũng buông bỏ , suốt đêm hai cứ quấn quýt lấy rời.
Trời còn sáng Phòng Viên dậy, hôn cô một cái thật nhẹ cũng đủ đ.á.n.h thức cô dậy theo.
Cánh tay đè ép bả vai cô xuống, nhỏ giọng : "Vẫn còn sớm, em ngủ tiếp . Anh chào hỏi hàng xóm, chờ bọn họ để ý em một chút.
Thật em thể chuyển đến đại viện ở đài truyền hình hoặc đến nhà bà ngoại mà.
Em ở một trong nhà, chút yên tâm."
Cô lưu luyến vòng qua cổ lắc đầu: "Không , trai với thím đều sang đây thăm em mỗi ngày. Khoảng ba ngày bà ngoại với dì Trương cũng qua đây.
Hơn nữa, dù thì bọn nhỏ vẫn thích ở nơi .
Chúng ở trong nhà chờ trở về."
Phòng Viên nhịn ôm chặt cô , hôn cô một cái, c.ắ.n răng xách balo cửa.
An Tri Hạ ôm chăn ngây ngốc một lát, khẽ thở dài một , nhanh ngủ .
Sau khi dẫn đội Đông Bắc, mỗi ngày đều nhà tạt qua đây chăm sóc cô tận tình.
An Tri Hạ cũng thích cảm giác thoải mái , cô may hết quần áo mùa đông cho năm , cũng chậm rãi may quần áo cho đứa trẻ trong bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-394.html.]
Trước đó, đám đưa đến cục cảnh sát, vì tội danh phỉ báng nên bọn họ giam giữ năm ngày. Người cùng trong trại là một bà chị khá nổi danh ở thủ đô, trực tiếp dùng võ lực dạy cho bọn họ cách . Mỗi cú đ.ấ.m vung , bọn họ tránh né theo phản xạ, trong lòng vô cùng hối hận nên như thế.
Sau khi bản kiểm điểm hai trăm về tội phỉ báng khác, cũng bảo đảm sẽ hề tái phạm nữa, rốt cuộc bọn họ mới thả . Mấy xách túi trái cây và sữa bột đến cửa nhà An Tri Hạ xin .
Bọn họ dám oán hận cô dù chỉ là một chút, dù bọn họ cũng từng chứng kiến ít trường hợp thế . Bọn họ đều là phụ nữ cả, dễ dàng đồng cảm với khác nên ai cũng cảm thấy hối hận, áy náy khi gặp mặt An Tri Hạ.
Đối với hành vi dung túng cho bọn nhỏ ăn cắp và hành vi phỉ báng , bọn họ sung quân đưa đến trại cải tạo lao động, lao động với cường độ cao suốt nửa tháng trời.
Bọn họ đều xuất là nông dân, cũng sức chịu đựng khá . Chỉ là trại lao động cải tạo vô cùng khắt khe, chuyện đồng áng bình thường mà còn chuyên môn trông coi. Tay chân bọn họ chai hết cả và điều khiến bọn họ càng khó chịu hơn là việc mấy khác chèn ép.
Mấy bọn họ ở nhà cũng thuộc dạng ngang ngược nhưng đến trải cải tạo lao động, trông ai cũng hung ác lạnh lùng, trấn áp bọn họ bằng vũ lực, mỗi ngày gánh vác phần việc của bọn họ, nhường nhịn bữa cơm, thậm chí buổi tối còn mát xa chân cho , hành hạ đến cùng.
Cho nên khi bọn họ thả về, ai nấy đều vô cùng mệt mỏi, bụng đói cồn cào, dĩ nhiên sẽ hạ xin cô, bảo đảm sẽ dạy dỗ con cái, để con cái ăn trộm đồ của nhà khác nữa.
Đến cả mấy kẻ tâm tư bất chính, suốt nửa tháng theo dõi bộ quá trình. Nhẹ thì sung quân đến trại lao động cải tạo, nặng thì nhận án t.ử hình. Bọn họ dọa sợ, cũng coi như giáo huấn một .
Chillllllll girl !
Rốt cuộc mấy hộ gia đình trong đại viện cũng chung sống hài hòa với , cần lo lắng chuyện trộm cắp nữa, con cái cũng thỏa mãn yêu cầu nên cũng ngoan hơn.
Tên tuổi của An Tri Hạ cũng lan rộng ở đại đội vận chuyển trong đại viện.
Đài truyền hình mới sáng lập hai đơn vị, bắt đầu chính thức vận hành, năng lực của bọn họ vốn đồng đều, cũng , càng quan trọng hơn là An Tri Hạ từ chức đến một tháng, từ xuống lơi lỏng hơn nhiều.
Chất lượng chương trình rõ ràng giảm xuống, hàng nghìn nhân viên rơi tình trạng hỗn loạn, bắt đầu bão hòa, biến đài truyền hình thành một xã hội thu nhỏ.
Nhóm đài trường chỉ thấy sứt đầu mẻ trán, mà Thiệu Đồng Phong cũng bận rộn đến nỗi chân chạm đất, hiển nhiên cũng trợ giúp ai cả.
Công việc ở đài truyền hình và ở những đơn vị khác hề giống , mỗi ngày nhóm lãnh đạo đều thói quen mở tivi, tương đương với trực tiếp thị sát công việc của nhân viên. Bọn họ đều là tài giỏi, tự nhiên thể phát hiện chất lượng chương trình sự biến hóa, ngừng điểm danh phê bình đài truyền hình trong cuộc họp việc hết sức.
Càng nhiều , nhóm tổ chức lãnh đạo mới phát hiện nhân sự đài truyền hình sự biến động lớn, rõ ràng đây là việc nào đó nhúng tay. Đến năng lực của nhân viên còn đủ, chương trình chắp vá như , nó còn là chương trình quốc tế liên quan đến vấn đề mặt mũi của Hạ Hoa, qua loa !
Từ bộ văn thể trở về, trưởng đài Bạch nhịn quăng văn kiện trong tay lên bàn: "An Tri Hạ còn định trở về ?"
Sắc mặt phó đài Hoàng cũng , lắc đầu, tránh khỏi thêm mắm dặm muối một phen: "Chỉ cần chúng sắp xếp chỗ An Tri Thu, chắc sẽ biện pháp mang tới đây thôi.
Có lẽ do sợ hãi nên An Tri Hạ cảm nhận sự uy hiếp.
Ngược là đám nhân viên bằng mặt bằng lòng với chúng , phỏng chừng đều ngóng trông chúng gióng trống khua chiêng nghênh đón An Tri Hạ trở về đó."
"Loạn , đây là công việc đó, bọn họ trách nhiệm ?" Trưởng đài Bạch c.ắ.n răng : "Đài truyền Hạ Hoa chẳng lẽ An Tri Hạ thì thể bình thường vận hành ? cố tình đó! Nếu cứ nhớ nhung An Tri Hạ như thì đều từ chức theo cô trông chừng trẻ con ."