Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 400

Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:54:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm xong, An Tri Hạ dỗ bà cụ Khương và Khương ngủ . Bọn nhỏ cũng tự giác vệ sinh sạch sẽ, câu ngủ ngon từng trở về phòng.

An Tri Hạ đống hàng hóa ghi trong camera siêu thị. Cô gu thời trang tồi, hiện giờ rõ chất liệu và màu sắc, An Tri Hạ dùng bút vẽ vài trang phục hợp thời giấy.

Cô khá thích những bộ trang phục màu sắc tương phản, mà hiện tại chỉ thích quần áo đơn sắc, chỉ một chút khác biệt ở trang phục của trẻ em mang màu xanh hải quân hoặc sọc xanh xen trắng, kẻ ô vuông, mà hiện tại mấy kiểu áo trở thành biểu tượng của mấy kẻ lưu manh phố.

Mọi khát vọng đột phá nhưng sợ bản quá khác biệt.

An Tri Hạ chuẩn một vài phong cách thể tiếp nhận , chậm rãi mở thị trường.

Vẽ bản thảo hơn một giờ, cô mới khắc chế sự hưng phấn, bỏ qua một bên lên giường âm nhạc ngủ .

Ngày hôm Lý Hán Khiêm lái xe đưa An Tri Hạ và bà cụ Khương đến bệnh viện, đó đưa ba đứa nhỏ đến trường học.

Bệnh viện nhất kinh đô năm tầng, xây theo kiến trúc khá độc đáo, vuông vức nhưng vẫn đủ gian, mỗi tầng đều ánh mặt trời chiếu .

Thời gian bệnh viện thành lập trăm năm , gạch xanh để nhiều dấu vết, ngược còn mang đến cảm giác cổ kính, khiến chút sợ hãi, ngay cả bước chân và hô hấp đều thật nhẹ nhàng, chậm chạp.

Sàn xi măng trong bệnh viện nứt như mạng nhện, chân tường màu xanh lục cùng vách tường màu trắng chút loang lổ, trong khí tràn ngập mùi nước sát trùng lạnh thấu tận xương.

Hai kéo tay dò hỏi phòng bệnh khoa phụ sản ở nơi nào, nhanh chóng qua.

Hiện tại nhiều đến bệnh viện khám bệnh, đây là bệnh viện nhất thủ đô, dường như tất cả các bác sĩ giỏi nhất đều tề tựu tại nơi , cũng là nơi cơ sở vật chất chính phủ đầu tư nhất.

Dân cư ở kinh đô vốn đông, dân ở địa phương khác cũng đến, suốt cả đường bà cụ Khương che chở cho An Tri Hạ, thỉnh thoảng va chạm với , hoặc dẫm chân, khác gì như họp chợ!

Hành lang bệnh viện cũng nhiều , quần áo giường chiếu, đệm chăn, bệnh nhân mang trái cây đến cũng chiếm gian hề nhỏ, hành lang vốn rộng hiện tại chút chật chội.

Phòng của Phương Hồng Diệp tám giường bệnh, dùng một tấm mành màu lam nhạt ngăn cách.

Thấy hai tới, chú Phương và thím Phương vội vàng chào đón An Tri Thu, thậm chí Phương Hồng Diệp còn xốc chăn lên xuống giường.

Bà cụ Khương vội vàng tiến lên đè bả vai cô , chọt chọt trán cô , tức giận : "Đứa nhỏ , bụng lớn như còn chịu chú ý một chút? Bà là lý lẽ như ? Ai còn tưởng rằng bà là bà già khó hầu hạ đấy!"

Phương Hồng Diệp vội vàng lắc đầu: "Không bà, con giường cả một ngày , là con chỉ mượn cơ hội bà đến mà hoạt động một chút ?

Bà ơi, bà mang gì tới , thật là thơm nha, con mới ăn điểm tâm xong, nhưng giờ cảm thấy đói . . ."

Bà cụ Khương chào hỏi hai sui gia, đó đặt bình giữ nhiệt lên bàn: "Biết con thích ăn thức ăn nhạt nhẽo ở bệnh viện, bà cố ý để cho tiểu Trương nấu cháo gà, phối hợp với dưa muối chua mà con thích."

Phương Hồng Diệp uống một chén nhỏ.

Mùi vị cháo gà thơm dịu, chầm chậm phân tán trong phòng bệnh đóng chặt cửa sổ, cho ứa nước miếng.

Phương Hồng Diệp vỗ vỗ vị trí bên cạnh, bảo An Tri Hạ xuống, con ngươi hiện lên vẻ vui sướng nhàn nhạt về phía bụng của cô: "Bệnh viện lộn xộn như em theo gì? Em ỷ Viên ở đây, nếu em ráng chịu đựng. Chờ một hồi em rửa chén trở về cũng sẽ giáo huấn em một phen."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-400.html.]

An Tri Hạ lấy lòng : "Em ở nhà sẽ buồn chán đến sinh bệnh, hóng gió giải sầu một chút cũng cho đứa trẻ trong bụng mà."

"Đứa nhỏ mới to bằng hạt đậu phộng, thể cảm nhận cái gì?" Giọng u oán của An Tri Thu từ lưng cô truyền tới."Nếu như em chơi cứ với trai, trai sẽ lái xe chậm rãi chở em dạo."

An Tri Hạ ồ một tiếng, vỗ đầu: "Tiểu hôi của em vẫn còn ở đài truyền hình, đúng lúc trai mấy ngày nay thể lái xe qua qua nhà và bệnh viện."

An Tri Thu nhướng mày gật đầu một cái, cầm lấy trái táo thuần thục gọt vỏ, đưa cho vợ, em gái, bà và vợ mỗi một phần tư. Chẳng qua là đến tay bà cụ Khương và thím Phương thì chuyển sang cho đứa nhỏ nhà .

Trái táo chua chua ngọt ngọt giòn tan trong miệng, hương thơm cũng nhàn nhạt trôi giạt trong khí.

An Tri Hạ c.ắ.n rắc rắc vui vẻ : "Không đúng, trai, hôm nay ?"

Cô nâng cổ tay lên đồng hồ, đến giờ , nhưng mà trai một chút cũng luống cuống, còn ngay ngắn, nhịn lập tức tiến tới bên tai nhỏ giọng hỏi.

An Tri Thu : "Con bé ăn đồ hộp thì , còn õng a õng ẹo, thôi, theo ngoài dạo hóng gió một chút ?"

Anh lên, đỡ cô em gái còn đang ngơ ngác dậy, chào hỏi , đó ngoài.

An Tri Hạ cũng một tiếng với các trưởng bối và chị dâu, chậm rãi đuổi theo bước chân trai.

Ra khỏi cửa, An Tri Thu sóng vai cùng với cô, hai tay giương che chở, bất cứ lúc nào cũng thể ứng phó trường hợp khẩn cấp.

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc, căng thẳng của trai, An Tri Hạ cau mày, thật thì trong lòng suy đoán, thở dài : "Anh trai, bây giờ thể ? Có chị dâu bọn họ còn ?"

An Tri Thu nhẹ, nhưng lộ sầu khổ và phiền não chút nào: "Chuyện chiều hôm qua về muộn hai phút, phó đài Hoàng , tạm thời nghỉ phép lương ở nhà tự kiểm điểm sai lầm.

lúc chị dâu em sắp sinh, với nhà là xin nghỉ dài hạn.

mà Hạ Hạ, trai của em ngốc, hiểu ý bọn họ, gây khó dễ cho để ép em khuôn khổ ?

Nhà chúng thiếu hai đồng tiền , trai tài nấu nướng, đến cơm ăn? Hơn nữa mỗi tháng còn thể thu mấy chục đồng tiền cho thuê, đang kiếm một căn phòng trong đài truyền hình, sẽ thiệt thòi."

An Tri Hạ nghiêng đầu chằm chằm mắt trai, vẫn thấy một tia vắng vẻ cùng cam lòng trong con ngươi lạnh nhạt vờ trấn định. Cô trai thích 《Thao Thiết》ở đài truyền hình, truyền đạt tất cả bản lãnh của cho cả nước thậm chí là thế giới.

Đã từng sân khấu lớn, về phòng bếp to bằng bàn tay, ai thể tiếp nhận loại chênh lệch như thế chứ?

"Anh trai, thời gian vẫn nên ở cùng chị dâu nhiều một chút, Thiệu Đồng Phong còn đang đ.á.n.h một trận ác liệt ở đài truyền hình bên , chờ kết quả, thể tiếp tục màn hình, công việc thích." Cô nhỏ giọng khẽ .

Chillllllll girl !

"Anh trai, trong thế giới màn hình nên vẩn đục quá nhiều."

An Tri Thu kinh ngạc, lúc hai đến chỗ đất trống. Anh móc tiền và phiếu định đến hợp tác xã cung ứng và tiếp thị bên cạnh bệnh viện mua đồ hộp.

"Anh, bên trong đồ hộp chứa nhiều thứ dành cho phụ nữ thai." An Tri Hạ nhỏ giọng sang sảng : "Mang t.h.a.i cần ăn kiêng, lúc cho con b.ú cũng ăn kiêng, thậm chí còn lúc chuẩn m.a.n.g t.h.a.i cũng chú ý. Ai, phụ nữ sinh một đứa bé dành ba bốn năm."

 

Loading...