Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 404

Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:54:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ cần nhà học , họ sẽ thể đến hợp tác xã tiếp thị cung ứng gần đó để thu thập thông tin mà An Tri Hạ cần lo lắng về điều đó.

Các con của chị dâu Đặng đều lên cấp một và cấp hai , nên chị sẽ đảm nhận công việc đăng ký và thu tiền.

Chillllllll girl !

Vì bây giờ bầu khí của đài truyền hình quá căng thẳng nên An Tri Hạ bảo những nhà máy thủ công Mạch Thừa từ chối cùng nữa. Mà chỉ thông báo cho nhà của đội Phòng Viên dẫn đầu thôi.

Các thành viên trong gia đình vui mừng khi thể đảm nhận những việc lớn. Buổi chiều đợi bọn nhỉ , bọn họ đều mua chiếu và túi vải sạch cùng đến nhà kho một cách hiên ngang.

Khi quen đường hỏi, bọn họ chỉ mỉm và mơ hồ học đan len.

Đến nhà kho, họ đóng cửa để tránh sự dò xét của những khác, tìm chỗ xuống, mong mỏi An Tri Hạ và chị dâu Đặng.

An Tri Hạ : "Chắc các chị dâu đều chúng gì ở đây đúng ? từng ở hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, quen lãnh đạo ở đây, đề nghị một hoạt động bên ngoài.

Mặc dù những xưởng may và một dây chuyền may áo len thô sơ nhưng vẫn sự khác biệt lớn giữa áo len bằng máy và bằng tay.

Vậy nên, nếu đan lượng lớn những chiếc áo len , như thể tăng thêm sự đa dạng của các sản phẩm trong hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, đồng thời chúng sẽ chia sẻ nhu nhập của những đàn ông."

Mọi xong đều phấn khích, tiền là thứ đáng yêu nhất, cũng là thứ thích nhất. Bọn họ chân thành bày tỏ lòng ơn với cô.

An Tri Hạ cũng nhiều mà thẳng vấn đề: " nên nghĩ những công việc lặt vặt như , nhưng điều kiện chút khó khăn, tự trả tiền vật liệu , giống như một khoản đặt cọc để đề phòng đem về nhà lãng phí và tổn thất.

Trong việc là ăn, tiểu nhân luôn đặt quân tử, hy vọng sẽ hiểu cho .

Thành phẩm bán ngoài chứ cho trẻ em và đàn ông mặc ở nhà nên thanh lịch, thời trang và mắt. Có kiếm tiền còn phụ thuộc năng lực của các chị dâu ở đây."

Chị dâu Đặng từng với họ những lời , chỉ vì lí do nên họ mới chấp nhận móc một ít tiền tiết kiệm ở trong túi chuẩn trả tiền đặt cọc.

Bọn họ sẽ trân trọng cơ hội , tuyệt đối sẽ là kẻ ngu dốt mà mổ gà lấy trứng .

An Tri Hạ sang bảo chị dâu Đặng và một chị dâu khác – chị dâu Viên đăng ký, thanh toán và phân phát vật liệu. Tổng cộng năm mươi bảy , là vợ của trong đội vận tải, cả của họ nữa hoặc họ hàng thiết. Tất cả bọn họ đều về đan len và là những khéo léo.

Sau khi phân phát vật liệu, An Tri Hạ lấy từng mẫu áo len cô chọn dán lên tường nhà kho từng mẫu một. Cô vẽ những mẫu áo bằng những cây bút chì màu kém chất lượng từ hợp tác xã cung ứng và tiếp thị. Người mẫu chỉ đơn giản phác thảo bằng những đường nét đơn giản, mặc chiếc áo len đầy màu sắc, các hoa văn giống .

Tất cả đều thời trang và mắt, giống như mở đầu của chương trình ca nhạc lúc chín giờ của nước ngoài.

Mọi tụ tập để xem, thích nhưng cũng hoài nghi năng lực của bản : "Chị dâu Phòng, bộ đồ quá, chúng thể đan ?"

Vấn đề là bọn họ đan , tốc độ cũng thể kịp nhưng ai mua chứ?

Người vài thể đan như thế nào, chẳng qua là tốn chút công sức, ai sẵn lòng bỏ tiền mua chứ?

An Tri Hạ : "Sao đan ? Chọn đúng chất liệu và màu sắc, chỉ cần đan gọn gàng, dày dặn, mũi khâu đúng là ."

Mọi thấy những lời cũng đúng, cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, cật lực gật đầu, thể hiện họ sẽ học tập chăm chỉ, việc cũng sẽ cẩn thận để xứng đáng với sự giúp đỡ của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-404.html.]

Mọi ở thời đại ít béo phì, vì cô dự định để đan cùng một cỡ áo, đợi bắt đầu đan sẽ chia .

Họ bắt đầu học từ những việc đơn giản nhất như hoa văn và phối màu.

Đều quen với việc may vá ở nhà, dù nhiều cơ hội đan áo nhưng nhanh bắt tay . Ai cũng dựa bức vẽ để ghi hình dáng, cách đan, mũi khâu cuốn sổ của .

Vừa bước xuống lầu, cô thấy trai vội vàng tới, cô giơ cổ tay lên , ngạc nhiên đồng hồ: "Anh, đưa chú Phương với thím Phương về ? Hôm nay sớm, dì Trương với bà đang trong bệnh viên trông chị dâu với Tân Tân ?"

Thằng bé tên là An Thế Tân, đều hy vọng thằng bé sẽ sống bình an, thành công trong xã hội mới . già thường chút mê tín, cảm thấy tên của thằng bé nên đơn giản, sẽ dễ sống hơn, nên là thằng bé An Thế Tân biệt danh là: Ngưu Đản.

An Tri Hạ thể nên lời.

Hàng lông mày của An Tri Thu vẫn nghiêm nghị, miễn cưỡng chào , đó đưa em gái về nhà.

"Để đưa chị dâu và Ngưu Đản về nhà." Anh nhỏ giọng : "Buổi sáng giả dạng thành hộ sĩ đưa trẻ con , ba đứa mất tích, là con trai thôi.

Bệnh viện quá rối loạn, đến , đầu một cái mất con . Trong đó còn ..." Âm thanh hạ xuống, c.ắ.n răng : "Trong đó còn một đứa trẻ mới sinh hôm qua, cùng phòng chị dâu em.

Buổi sáng, đúng lúc hộ sĩ và bác sĩ ca, cũng mới tỉnh ngủ, còn bận vệ sinh buổi sáng, mua cơm, còn ít đến thăm bệnh!

Vị hộ sĩ còn cầm sổ khám bệnh dò hỏi từng sản phụ một, ai ngờ cô là kẻ buôn ."

An Tri Hạ xong, sắc mặt trắng bệch cả lên, cảm giác bụng cũng đau hơn: "Không bắt ?"

An Tri Thu khẽ thở dài lắc đầu : "Hẳn là đội gây án , việc phát sinh cũng một, hai . Bác sĩ và hộ sĩ dặn dò nhiều , xa rời trẻ con, cũng dễ dàng tin tưởng xa lạ.

Chưa đứa trẻ nào tìm .

Nhóm đặc biệt giảo hoạt, cảnh sát mặc y phục thường ngày cũng quân nhưng bắt ai cả."

"Chị dâu và đứa bé việc gì chứ?" Cô cũng bất đắc dĩ thở dài một .

"Đứa nhỏ việc gì cả, vẫn ăn uống bình thường, chỉ là chị dâu em sợ hãi quá mức, thiếu chút nữa dọn đồ trở về ." An Tri Thu vẫn sợ hãi như cũ .

"Sau em cũng chú ý một chút, chỉ trẻ con, mà lớn cũng thể rời khỏi đứa bé." An Tri Hạ dặn dò: "Hiện tại bọn buôn đặc biệt điên , vì tiền thì còn dám ? Đừng đến trẻ con, ngay cả mấy cô gái đơn độc ở một cũng bọn họ lừa bán đến thâm sơn cùng cốc."

An Tri Thu cũng trừng mắt liếc cô một cái: "Được , em còn nữa, cũng dám để chị dâu em cửa ."

An Tri Hạ le lưỡi.

An Tri Thu báo tin xong, cũng tiện đường mang cơm chiều đến đây, hẹn cô mai sẽ đến đón cô và mấy đứa nhỏ vội vã rời .

Ăn cơm xong, bọn nhỏ xuôi cơm bò lên giường đất bắt đầu bài tập.

 

Loading...