Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 409
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:54:14
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ đến lúc bà cụ Khương lo lắng đến mức mòng thì ông mới : "Nhìn mà xem, nhờ việc tặng hai cây nhân sâm mà chẩn đoán con bé Tri Hạ m.a.n.g t.h.a.i một cặp song sinh."
Cả ba đều sững .
"Song sinh?" Bà cụ Khương hỏi trong vô thức, đó mới kinh ngạc mà bụng của An Tri Hạ: "Anh Tiêu , ý của ông là trong bụng của Hạ Hạ hai đứa bé, ?"
Ông Tiêu vuốt nhẹ râu, : "Con bé Tri Hạ và Tri Thu vốn dĩ là một cặp song sinh trai gái, cho nên xác suất m.a.n.g t.h.a.i song sinh của con bé cũng sẽ cao hơn những khác, vì , chuyện cũng gì là đáng ngạc nhiên."
An Tri Hạ tự xoa xoa bụng, đầu Phòng Viên mà .
Trong mắt tràn ngập niềm vui nhưng chứa một chút run rẩy, rõ rằng đang xúc động. Cô sắp chào đón hai sinh mạng bé nhỏ cùng một lúc, hai đứa bé là m.á.u mủ của An Tri Hạ, trong nhà sẽ thêm hai nữa, cảm giác với cảm giác khi cô t.h.a.i giống hệt .
Nếu vẫn đang ngoài ở đây, nhất định sẽ ôm chặt lấy cô, tùy ý bộc lộ sự vui mừng cùng sự xúc động khó nên lời của .
"Ôi, đây đúng là chuyện mà!" Bà cụ Khương vô cùng vui mừng.
Chillllllll girl !
"Mang t.h.a.i song sinh là chuyện vui, nhưng điều sẽ khiến cho tương đối vất vả, chỉ một ăn mà đến ba hấp thụ. Gần đây khẩu vị của cháu thế nào hả? Ông thấy cháu vẫn còn yếu và thiếu máu?" Ông Tiêu lắc đầu mỉm hỏi.
"Có một vài buổi sáng, khi cháu thức dậy thì cảm thấy thoải mái lắm." An Tri Hạ hạ mí mắt xuống, sờ bụng nhẹ . Trong sân của tứ hợp viện ở quận Đông Thành, Phòng Viên trồng cây nho.
Giàn nho hề nhỏ, chiếm hết nửa cái sân, đến lúc nho chín thì màu đen tím, các quả nho thì đều , nước nho chua chua ngọt ngọt yêu thích. Mặc dù nhà hát chín giờ sẽ mượn sân để dùng, nhưng mà bọn họ chỉ ăn thử nho khi chủ nhà ở bên cạnh, còn bình thường sẽ hái cho dù thèm chăng nữa.
Mỗi An Tri Hạ đến đều sẽ hái vài chùm, đưa cho hai chùm, đem về nhà hai chùm, phần nho còn sẽ để trong siêu thị.
Khi cô khó chịu với chứng ốm nghén, chỉ cần ăn hai quả nho thì tinh thần cả cô đều sẽ vô cùng thoải mái, ăn những gì cần ăn và uống những gì cần uống, cô hề trải nghiệm chóng mặt vì nôn mửa như chị dâu.
"Sau khi về nhà, cháu nên ăn nhiều bữa trong một ngày, ăn nhiều thịt hơn, nếu thể uống sữa thì nên uống loại bổ sung canxi để tránh trường hợp em bé lớn quá nhanh mà dinh dưỡng của cháu theo kịp." Ông Tiêu dặn dò vài câu kỹ càng hơn.
Bà cụ Khương và Phòng Viên chăm chú lắng và ghi nhớ .
"Tri Hạ m.a.n.g t.h.a.i hơn bốn tháng , thể nhịp tim của t.h.a.i nhi ." Ông Tiêu đột nhiên nhớ chuyện , liền cầm lấy ống trong hòm : "Thoa một ít dầu mè lên bụng, cầm ống đặt lên là thể hai nhịp tim."
Ông dứt lời, bà cụ Khương vui vẻ chạy thẳng bếp nhà ông Tiêu, cầm dầu mè , đẩy ông Tiêu sang một bên.
Ba luân phiên mà , thực sự là họ thấy nhịp tim đập nhanh và tràn đầy sức sống ở hai nơi.
"Chắc chắn đây là hai bé, nhịp tim đập mạnh thế cơ mà." Bà cụ Khương mỉm , ngừng khen ngợi.
Phòng Viên : "Là hai bé gái, con bé gái sẽ nhịp đập nhanh hơn."
An Tri Hạ lắc đầu, cãi : "Là một trai một gái! Nhịp tim của hai đứa nhỏ khác mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-409.html.]
Ông Tiêu lưng với bọn họ mà uống , xong thì mỉm : "Chuyện gì cũng thể cả, cứ chờ ."
Ba còn nhịn nữa, rõ ràng trong bụng đang em bé, nhưng là trai gái. Trước đây chỉ xác suất một nửa, nhưng bây giờ đến ba khả năng.
Cảm giác giống như thi xong , bài thi cũng sửa xong luôn , nhưng mà các học sinh vẫn kết quả thi, chính là loại cảm giác nôn nao .
Dù nữa, bọn họ cũng mà bước khỏi nhà ông Tiêu. Bà cụ Khương và Phòng Viên nâng niu An Tri Hạ trong vòng tay, đối xử với cô còn đặc biệt hơn nữa.
Cân nhắc đến việc An Tri Hạ m.a.n.g t.h.a.i hơn bốn tháng, bụng của cô sẽ càng ngày càng lớn, khiến cho việc của cô sẽ trở nên khó khăn hơn, rời xa khác .
Vì , năm nhà họ Phòng chuyển đến ngôi nhà ba phòng ngủ, một phòng khách sân và một phòng chứa đồ mà An Tri Hạ bố trí ở đài truyền hình. Với An Tri Thu ở tầng và tầng , chỉ cần hét to lên một cái là chạy đến đưa cơm.
Thời tiết lạnh giá nên Phương Hồng Diệp yêu cầu An Tri Hạ ở yên trong nhà, nhốt cô trong nhà suốt bốn mươi hai ngày, chỉ cho cô chút d.ư.ợ.c liệu, túi băng gạc, t.h.u.ố.c tắm cũng khiến cô thư thái hơn nhiều. .
Chú Phương còn một nhiệm vụ khác là đón đưa ba đứa trẻ qua , Tết đến gần, nhiều càng thêm hỗn loạn, dễ xảy chuyện gì đó.
Mỗi tối An Tri Hạ chỉ ở nhà vẽ.
Phòng Viên ở bên cạnh sách, thỉnh thoảng liếc cô.
"Em định tổ chức chương trình mừng xuân ?" Anh nhướng mày ngạc nhiên hỏi. Phải rằng trong vòng chín năm nữa, mấy chương trình gala chào xuân sẽ trở thành món ăn tinh thần thể thiếu trong mỗi gia đình trong dịp năm mới đó.
Không ngờ rằng một cô gái nhỏ nhắn như cô chuẩn chương trình sớm để dân chúng tận hưởng như .
" ." Cô nghiêng đầu suy nghĩ: "Buổi biểu diễn mừng xuân thành công nên lúc đó em suy nghĩ, nếu chương trình phủ sóng rộng rãi khắp đất nước thì chắc chắn sẽ đều yêu thích, như sẽ bao.
Không ngờ rằng em thực sự sẽ cơ hội . Để nâng cao chất lượng của chương trình tiệc, tiên chúng cần thu thập thông tin từ các chương trình từ khắp cả nước. Chỉ còn một tháng nữa thôi, đài truyền hình kinh đô nhất định sẽ cạnh tranh với Long Đằng nảy lửa."
Cô cảm thấy bất lực khi nghĩ đến điều . Mấy chương trình ở đài truyền hình kinh đô gây dựng từ lâu, còn một là nòng cốt do cô bồi dưỡng nên, thể chỉ cần Long Đằng chương trình thì sẽ thể sáng tạo những chương trình mới.
"Chỉ cần chương trình và sáng tạo thì dù chương trình bắt chước thì trông cũng vô cùng kém cỏi." Anh : "Con mắt của công chúng tinh tường."
An Tri Hạ gật đầu, cô nghĩ tới tình huống . Muốn phát triển ngành truyền hình thì bắt đầu từ giai đoạn bắt chước , để đó, khi mỗi đài truyền hình trưởng thành thì họ mới phát triển những đặc trưng riêng và những chương trình chủ lực riêng, lúc đó mới sự quan tâm của .
"Anh đề nghị gì ?" An Tri Hạ đặt bút xuống, đến bên cạnh , mỉm hỏi.
Phòng Viên ôm cô lòng, nhẹ nhàng đặt tay lên cái bụng đang lớn dần lên của cô: "Người Hạ Hoa vốn thích ồn ào náo nhiệt, đặc biệt còn ngụ ý sâu xa, tổ chức cũng quán triệt tích cực giáo d.ụ.c nhân dân thông qua chương trình truyền hình mà.
Các chương trình em biên soạn đây đều , cảm xúc linh hoạt, để ấn tượng ."
An Tri Hạ : "Tháng khi em nộp bản thảo cũng thông báo cho tám tổ biểu diễn, yêu cầu bọn họ diễn tập đưa lên màn hình trong bữa tiệc.
Như thì thể giải quyết tám chương trình ."