Điền Anh bước khỏi nhà chính, qua sân thì bắt gặp cảnh một đàn ông đang bên cạnh vạc nước, xoay giặt quần áo.
Nhìn kỹ , đó là quần áo của cô! !
Trong chiếc chậu gỗ cạnh , là quần áo của hai đứa bé giặt sạch, và quần áo của cô cũng đang xen lẫn với chúng.
Cô vội vàng bước nhanh về phía , giọng khẩn trương: "Không cần, để tự giặt là ."
Hãy cho tớ một tim ❤️❤️ để tớ có thêm động lực nhé. Moa,moa.
Ký tên: והצלחהמאמץ
Trong chậu là quần áo giặt sạch, vắt khô chuẩn phơi.
"Đã giặt sạch ," Anh trả lời.
Khuôn mặt nhỏ Điền Anh lập tức đỏ lên, đây là đầu tiên con trai giặt quần áo cho cô, trong lòng cô cảm thấy ngại ngùng bối rố, dù cũng là nữ đồng chí lập gia đình: "Để.... Lần tự giặt là ."
Với tư tưởng truyền thống và bảo thủ của xã hội năm 1980, trong một xã hội cách mạng đầy nghĩa khí, thuần túy mà chân thành, nhẹ nhàng mà kín đáo. Nam nữ ở bên , chỉ cần một cử chỉ nhỏ như bắt tay cũng đủ hai ngượng ngùng đỏ mặt hơn nửa ngày, huống chi là chuyện giặt quần áo cho .
Lục Đình Xuyên: "Được."
Sau cuộc trò chuyện rõ ràng , họ cũng nhắc chuyện cũ. Mối quan hệ giữa hai cứ thế duy trì như , như thể chuyện đêm hôm đó chỉ là một việc nhỏ, lướt qua trong cuộc sống của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-nam-chinh-phan-dien/chuong-26-luc-dinh-xuyen.html.]
Anh cũng đề cập chuyện đây.
Cô chắc chắn liệu những lời cô , là chỉ nghĩ cô đang dùng thủ đoạn để giữ . Dù đây, cô cũng từng dùng đủ cách để đạt mục đích.
Những ký ức , những lúc cô hành xử thô bạo, mặt dày mày dạn, ùa về trong đầu. Giờ đây, khi hai sống chung một mái nhà, ngẩng đầu gặp cúi đầu gặp. Mối quan hệ cô cảm thấy bối rối, sẽ khi sống chung.
Nghĩ nghĩ , hai miễn cưỡng thể coi là bạn bè, ít nhất trong mắt Lục Đình Xuyên, cô chỉ thể coi là con gái của thầy , cũng thể xem như hàng xóm xa.
Lục Đình Xuyên hồi bé chơi với Điền Anh, tính cách khá hướng nội, thích nhiều, hầu hết thời gian, "cô" đều theo , vòng quanh như một đứa bé, lẽo đẽo theo đuôi.
Anh vốn quá nhiều thiện cảm với cô, và cô cũng tự cảm thấy đặc biệt, nghĩ rằng Lục Đình Xuyên thích .
Ngược , cô càng rõ ràng nhận thấy, đối với cô chỉ trách nhiệm mà thôi.
Không cần quá bận tâm về suy nghĩ của , chỉ cần đối xử với như một bạn bình thường là đủ, cần quá gượng gạo, nhiều nhất tương lai thêm một bạn nhiều thêm một con đường.
Hơn nữa, phần lớn thời gian đều ở trong nhà máy, chỉ về nhà các dịp lễ tết, biểu đạt sự quan tâm, chăm sóc của . Hai cũng giao tiếp gì quá nhiều, tự nhiên là cô cũng dần dần thoải mái hơn, xóa bỏ những suy nghĩ mơ hồ về mối quan hệ giữa nam nữ trẻ tuổi.
Cô chỉ coi là một bạn, như hàng xóm mà cha cô lâm chung phó thác.