Giữa thời đại cải cách, tư tưởng cởi mở hơn bao giờ hết, pháp luật quy định rõ ràng về quyền tự do yêu đương và hôn nhân tự chủ. Không ai quyền ép buộc sắp đặt hôn nhân cho khác. Những hủ tục cổ hủ loại bỏ để giải phóng con khỏi những ràng buộc lạc hậu, giúp thế hệ trẻ thể xây dựng tương lai của chính .
"Ừ." Lục Đình Xuyên cuối cùng cũng rời mắt khỏi bảng đen, ánh mắt xa cách, giọng dứt khoát, thể hiện rõ thái độ và suy nghĩ của .
“Ta từng ý định hủy hôn.”
Trong lòng cảm thấy thoải mái. Anh thích việc cứ bàn tán, chỉ trích cô. Họ từng thực sự tìm hiểu cô, mà từ cao mà phán xét.
Mỗi đều những điểm mạnh và giá trị riêng, thể chỉ một mặt vội vàng đánh giá. Thành kiến và định kiến chỉ khiến con nhận sai lệch.
Với Lục Đình Xuyên, Điền Anh chỉ đơn thuần là một vợ tương lai, một bạn đời cùng sát cánh trong cuộc sống, mà còn là , là gia đình, là tri kỷ.
Tào Trước cũng nhận quá giới hạn. Đây là chuyện cá nhân của Lục Đình Xuyên, nên xen quá sâu. Điều chỉnh thái độ, chân thành :
“Xin .”
Lục Đình Xuyên giọng điệu lạnh nhạt:
“Cậu thể thích cô , nhưng hy vọng thể dành cho cô sự tôn trọng tối thiểu.”
Tào Trước im lặng.
Lục Đình Xuyên sai. Dù thế nào nữa, tiên vẫn học cách tôn trọng khác. Hắn vốn là vô tư, đùa cợt, nhưng nghiêm túc cúi đầu nhận :
“Thật xin .”
---
Xuân thu đến, thời gian thấm thoắt trôi qua. Ngày hè chói chang, ánh nắng rực rỡ phủ khắp mặt đất. Mọi đang tất bật thu hoạch ngoài đồng, vụ mùa lặng lẽ đến hồi kết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vi-hon-the-cua-nam-chinh-phan-dien/chuong-41-xin-loi.html.]
Hãy cho tớ một tim ❤️❤️ để tớ có thêm động lực nhé. Moa,moa.
Ký tên: והצלחהמאמץ
Buổi trưa.
Nắng chiều chiếu dọi, trong sân chăn đệm phơi ánh mặt trời, thoang thoảng hương nắng ấm áp.
Lúc rảnh rỗi, Điền Anh buộc tạp dề ngang hông, tóc búi cao gọn gàng, cạnh bếp lò, chăm chú quan sát phụ nữ đang hướng dẫn. Sau khi xem mẫu một , cô tự tay thử .
“Đừng cho quá nhiều bột mì.”
Triệu Văn Hồng dạy mẫu, đổ lượng bột mì chậu tráng men, cho thêm bột mận bắc, loại quả phơi khô nghiền mịn bằng cối đá kiểu cũ trong sân.
Lúc rảnh rỗi, Triệu Văn Hồng thường ghé nhà Điền Anh. Biết cô học bánh xốp, liền tận tình hướng dẫn.
Thấy Điền Anh trộn đều bột mận bắc với bột mì, bà bảo cô thêm chút men khô và ít đường trắng.
“Thêm một chút nước.”
Vừa , bà hiệu cô cô rót nước ấm từng chút một, cẩn thận khuấy đều cho đến khi bột sệt , thành một hỗn hợp mịn dẻo.
Trong lúc hướng dẫn, Triệu Văn Hồng bất giác liếc sang Điền Anh, thấy cô đang chăm chú xoa nắn khối bột đến mức để ý tay áo sắp rơi xuống chậu, bèn hỏi:
“Đình Xuyên ?”
Điền Anh ngẩng đầu, chỉ đáp gọn: “Ừ.”
“Đi lúc nào?”
“Không lâu .”
Triệu Văn Hồng tiếp tục hỏi: “Hai các con thế nào ?”
“Rất .”