Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 374

Cập nhật lúc: 2025-10-12 15:59:51
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đội mũ len, quàng khăn choàng ấm áp, tay đeo găng tay lông thỏ, Tô Hiểu Mạn mặc chiếc áo bông chần nhỏ kín mít, khẽ thở một khói trắng. Đứng bên cạnh , cô ngừng khúc khích : “Có em giúp xách bớt hai túi ?”

Tạ Minh Đồ khẽ nhíu đôi mày rậm: “Không cần , Mạn Mạn cứ bên .”

Tô Hiểu Mạn liếc những qua đường xung quanh, chút ngại ngùng: “Ít nhất cũng nên để em cầm lấy hai cái túi nhẹ, nếu xung quanh sẽ xì xào bảo em hành hạ chồng mất.”

Nghe xong lời , Tạ Minh Đồ tỏ vẻ đỗi tự hào: “Đó là bởi vì thương vợ mà!”

“Tuy em chẳng tốn chút sức lực nào, nhưng em nỡ thế . Anh đưa cho em một túi , ông bà nội sắm sửa nhiều túi lớn túi nhỏ quá.”

“Để xách hết, em cứ ôm lấy mấy thứ lặt vặt ,”

Tạ Minh Đồ dừng bước, dỡ xuống một túi đồ ăn nhỏ, bên trong nào là màn thầu nóng hổi, bánh nướng thơm lừng do bà nội Khương tự tay , còn vài viên kẹo sữa, kẹo bột. Anh đưa chiếc túi cho Tô Hiểu Mạn: “Mạn Mạn, em cầm lấy, lát đói bụng thì ăn lót chút nhé.”

Tô Hiểu Mạn ôm túi đồ ăn lòng, bóc một viên kẹo sữa nhét miệng. Tạ Minh Đồ thấy , bóc thêm một viên đưa cho cô, miệng nhai : “Mạn Mạn của ngoan, em cứ ăn .”

“Thưởng cho một viên đường để sức mà phấn đấu nhé.” Tô Hiểu Mạn tủm tỉm đáp lời.

Hai lên xe lửa. Họ mua hai vé giường để chỗ chứa đồ đạc cồng kềnh. Sáng mùng ba, khi lên chuyến tàu , Tô Hiểu Mạn mới thực sự cảm nhận khí mùa xuân của những năm bảy mươi. Người xe đông như mắc cửi, tiếng chuyện, tiếng rao hàng, tiếng đùa hòa lẫn tạo nên một mớ âm thanh hỗn độn.

Không xa, toa xe lửa, ngoài tiếng rao hàng của nhân viên phục vụ, ồn ào nhất chính là tiếng trẻ con thét. Người thời thường đẻ nhiều, chỗ nào cũng thấy trẻ con. Có cặp vợ chồng mang theo đến bốn năm đứa, đứa lớn còn đỡ, chứ mấy đứa nhỏ cứ ghé sát , tiếng đứa gào còn át cả tiếng đứa .

Một toa xe ba bốn đứa trẻ đủ ầm ĩ , chứ đừng đến cả chục, hai chục đứa. Ngoài mấy đứa chạy loăng quăng đất, còn mấy đứa trong địu, cũng chẳng yên một phút.

Lối vốn nhỏ hẹp nay càng chen chúc đến chật ních.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-374.html.]

Bầu trời giăng một màn sương trắng mênh mông, lấy một tia nắng. Dù tuyết rơi, nhưng từng đợt gió lạnh vẫn cứ luồn lách thổi qua. Ngồi bên cửa sổ, thể rõ tiếng gió đang gào thét giận dữ ở bên ngoài.

Gà Mái Leo Núi

Tới lúc Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ tìm giường của thì gian yên tĩnh hơn nhiều. Tô Hiểu Mạn chọn giường , còn Tạ Minh Đồ ở giường . Hai ở gần . Sau khi cất gọn hành lý, cả hai cùng xuống giường .

Tô Hiểu Mạn rúc sát Tạ Minh Đồ, dựa ấm của để sưởi cho đỡ lạnh.

"Anh lấy nước ấm nhé." Tạ Minh Đồ , xoa nhẹ lên má cô, dậy cầm ấm xếp hàng chờ lấy nước.

Tô Hiểu Mạn gật đầu, cô vẫn chiếc giường cứng, hà đôi tay lạnh cóng của .

Tàu vẫn chuyển bánh, tất cả các cửa sổ đều đóng kín, gió lạnh thổi trực tiếp . Thế nhưng, tấm nệm cứng ngắc, lạnh buốt, cô vẫn cảm giác một luồng lạnh chui qua lớp quần áo, thấm lưng.

Lạnh quá

Lúc lên đường hứng gió lạnh, gương mặt lộ bên ngoài lạnh như băng, nhiệt độ cơ thể cũng vì thế mà giảm xuống. Bây giờ mới xuống lâu, bắt đầu run rẩy vì lạnh.

Đối diện với họ cũng là một cặp vợ chồng, mang theo ba đứa con. Đứa lớn nhất tám tuổi, đứa nhỏ nhất cũng chừng hai ba tuổi gì đó. Lạ là mấy đứa trẻ ngoan ngoãn và yên tĩnh lạ thường. Đứa lớn thì ôm ấp dỗ dành các em, còn đứa thứ hai thì tự chơi một .

Bọn trẻ dường như lạnh là gì, chúng lén hé cửa sổ , để gió lạnh phả mặt, khúc khích vui vẻ.

Đôi vợ chồng trông ba bốn mươi tuổi. Người đàn ông là quân nhân, còn phụ nữ là một cô gái nông thôn, tóc tết đuôi ngựa đơn giản, bên thái dương lấm tấm vài sợi bạc. Cô thấy Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ, với vẻ nhiệt tình, mộc mạc của thời đó liền cởi mở chào hỏi: "Hai là đôi vợ chồng son ?"

Tô Hiểu Mạn gật đầu: "Vâng đúng ạ. Chị và nhà đưa cả nhà lên Bắc công tác ?"

 

Loading...