Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 532

Cập nhật lúc: 2025-10-15 15:27:07
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Doanh của 《Mạn Thảo》 tăng nhanh, ít mà ghen tị. Lúc , một tạp chí, tuần san khác cũng bắt đầu đăng tải những câu chuyện tương tự. Trong đó, tờ báo còn cố ý “săn đón” tác giả của 《Mạn Thảo》, thậm chí tìm cách dò hỏi tung tích “Tiểu Thố”.

Tại một nhà hàng kha khá, Tạ Minh Đồ đang trò chuyện rôm rả với mấy vị . Họ năng huyên thuyên, nào là mời về tạp chí của họ, nào là ông chủ hứa hẹn đủ điều hậu đãi. Ngay lúc đó, Tô Hiểu Mạn cũng một bên, khóe miệng cô khẽ cong lên thành nụ duyên, lặng lẽ châm cho họ.

“Chị dâu, chị thấy đúng ?”

Tô Hiểu Mạn: “……”

Tạ Minh Đồ chỉ đáp rằng “ sẽ cân nhắc”, khi thưởng thức một bữa cơm miễn phí, liền mang vợ về nhà.

Sau khi trở về, Tô Hiểu Mạn nhéo lỗ tai : “Thế nào, tính dứt áo thật đấy ?”

Tạ Minh Đồ vội vàng xuề xòa lành, ôm lấy vợ: “Không dám, dám mà!”

“Còn định đùa giỡn với họ ?”

“Tiểu Thố mãi mãi là của Mạn Mạn mà.”

Tô Hiểu Mạn nhẹ nhàng hừ một tiếng, vui vẻ phá lên, lấy tay vờ túm tóc Tạ Minh Đồ.

“Anh thể chỉnh sửa cốt truyện , cái đồ thỏ c.h.ế.t tiệt !!!”

Chỉ cần nghĩ đến nội dung mà Tạ Minh Đồ , Tô Hiểu Mạn chỉ thở dài, đưa tay che trán. Sự thật chứng minh, cô đ.á.n.h giá quá cao cái đồ Tạ Cẩu Tử nhà cô.

Cái những ngày đầu tiểu thuyết còn , cốt truyện vẫn còn lôi cuốn ở những chương đầu, nhưng khi đến ba mươi vạn chữ, liền để lộ bộ sự ngây ngô của bản .

Cái con thỏ ngang bướng cách những đoạn tình cảm của nam nữ chính.

Anh về tình cảm tệ, khổ nỗi tự cho thích thể hiện. Một tác phẩm đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, thế mà ngòi bút của biến thành cái thứ……

Ngay khi nam chính xuất hiện bên cạnh nữ chính, cả tự dưng trở nên ngớ ngẩn, ngốc nghếch lạ thường.

Nếu bảo Tô Hiểu Mạn đ.á.n.h giá phần tình cảm của Tạ Minh Đồ, đó chính là tả tơi còn manh giáp, t.h.ả.m hại đến độ .

“Anh cắt bỏ luôn những tình tiết yêu đương của nữ chính , nam chính cô độc cả đời, như cũng ảnh hưởng cốt truyện.”

Cơ mà, Tạ Cẩu Tử nhất quyết chịu loại bỏ nhân vật nữ chính.

……

Điều khiến Tô Hiểu Mạn thể chịu nổi hơn cả là, nữ chính rõ ràng xây dựng dựa hình tượng của cô, nam chính si tình, thâm tình với nữ chính, nguyện ý vì cô mà hy sinh tất cả... Cái kiểu lãng mạn sến sẩm, cường điệu hóa một cách ngây ngô của một đàn ông cứng nhắc, trời ạ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-532.html.]

Tô Hiểu Mạn mà cả nổi da gà, da đầu tê dại.

Vừa ngượng ngùng ngọt ngào.

Đọc xong, cô ngượng đỏ mặt, chỉ tìm cái lỗ mà chui xuống đất cho xong.

Tô Hiểu Mạn thấy đời hối hận nhất chính là để Tạ Minh Đồ tiểu thuyết. Viết thì gì, nhưng mới chỉ thành phần mở đầu vội vàng đưa cho Liễu Phiên Nhiên cho in lên tạp chí .

Nội dung những đoạn tiếp theo quả thực khiến cô ngượng chín cả , chỉ xóa sạch cho .

Thế mà Liễu Phiên Nhiên và Triệu Thanh Thanh ở bên cạnh ngừng khuyên nhủ cô:

“Thật , cũng tồi lắm chứ.”

“Chị nên đeo kính mà xem nội dung Tạ kìa.”

Gà Mái Leo Núi

“Chị xem những lá thư của độc giả , bao họ cảm động vì tình yêu đôi lứa của nam nữ chính đó thôi.”

Tô Hiểu Mạn che mặt, thầm nghĩ, chẳng lẽ ở thời đại đều hồn nhiên, ngây thơ đến ? Hay là họ từng trải qua những thăng trầm của tình yêu?

Hay là, đàn ông trong chuyện tình cảm đều những lúc như thế cả?

“Tiểu Thố, chắc chắn là một trai.”

“Nam chính một tình yêu sâu đậm khó hiểu đến nhường dành cho nữ chính ư?”

……

Cuối cùng, Tô Hiểu Mạn đành bất chấp tất cả, sức tự trấn an bản rằng cô hề quen tác giả cuốn sách , và nữ chính trong đó cũng chẳng cô. Tự biến thành một ngoài cuộc, cô cuối cùng cũng thể nữa chìm đắm cuốn tiểu thuyết khoa học viễn tưởng xuyên gian mà "Tạ Cẩu Tử" chấp bút.

Chỉ cần tự gán cho vị trí nữ chính, thì cuốn tiểu thuyết đó quả thực .

Giá mà cô cũng một trai như !

Ấy mà, thực tế, cô và đang một như . Chàng nam chính trong cuốn sách , giống hệt Tạ Minh Đồ cái thời mới tòng quân, dáng vẻ vẫn còn đôi chút non nớt nhưng giấu nổi khí phách hiên ngang cùng chí khí của một đàn ông. Trước mặt phụ nữ thương, cứ ngô nghê, khờ khạo, lúc nào cũng chỉ quấn quýt lấy cô mà nũng nịu gọi: "Mạn Mạn ơi!"

Anh coi cô như báu vật, thường thích lén cô khi ngủ, chỉ cần cầm một sợi tóc của cô lên trộm hôn một cái thôi, cũng đủ vui vẻ suốt cả ngày.

……

 

Loading...