Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 537

Cập nhật lúc: 2025-10-15 15:27:12
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi , khi bàn bạc xong với Trương Tiến, việc chuyển thể kịch bản của truyện chủ yếu sẽ do các biên kịch của nhà máy tiến hành chỉnh sửa. Sau khi sửa đổi xong sẽ cho bọn họ xem qua một lượt, cốt truyện sẽ cải biên quá nhiều.

“Tất nhiên , tất nhiên .” Trương Tiến gật gù liên tục.

Xử lý xong chuyện , Tô Hiểu Mạn trong lòng thở phào nhẹ nhõm một cái, nghĩ đến việc phim hoạt hình chiếu ở rạp thì cũng chẳng liên quan gì đến cô nữa.

Thời điểm cuối năm, nhà nhà đều đang rộn ràng chuẩn đón năm mới. Trong thành phố một trận tuyết lớn rơi, gió bấc gào rít suốt đêm dài, y như trong thơ cổ tả, khiến hàng ngàn hàng vạn cây lê cùng nở hoa trắng xóa.

Cánh cửa mở trong ánh nắng ban mai còn mờ ảo. Bên ngoài nhà, một gian trắng xám mờ mịt hiện , gió lạnh thổi đến khiến khẽ run.

Mọi trong gia đình đều dậy sớm rủ xúc tuyết ở ngoài sân, đun nước nóng, nấu bữa sáng. Tiếng rao bán bánh bao, bánh rán và sữa đậu nành vẫn vang lên, xuyên suốt từ đầu ngõ đến tận cuối ngõ.

Khương Lôi Ngạn mua một miếng bánh rán nóng hổi, đó bước đến gõ cửa nhà em trai . Ông nội và bà nội Khương mở cửa mời .

Hai cụ nhà mùa đông cũng thảnh thơi, đang quây quần bên lò sưởi, nhâm nhi nóng ngắm tuyết rơi ngoài sân.

Khi thấy Khương Lôi Ngạn, hai cụ liền nhanh chóng rót cho một tách ấm.

“Thằng hai , cháu cuối cùng cũng đến .”

Khương Lôi Ngạn thổi vài cái, đó uống cạn cốc nóng trong tay: “Ông nội bà nội, hai quả là nhã hứng.”

Trên mặc chiếc áo khoác quân đội, ủng dài, đầu đội một chiếc mũ dày. Chiếc mũ vẫn còn đọng đầy tuyết trắng, bà nội Khương hiền từ giúp phủi những bông tuyết dính quần áo.

“Em trai em dâu ạ?”

Anh dứt lời thì Tô Hiểu Mạn dắt theo hai em Tạ Nghiên và Tạ Dao khỏi phòng. Hai đứa trẻ thấy Khương Lôi Ngạn thì vui vẻ xông lên: “Bác Hai, bác hai.”

“Bác hai!!!”

Khương Lôi Ngạn vội vàng cúi xuống ôm lấy bọn nhóc, mỗi bên một đứa, ôm hai đứa trẻ lòng: “Chào Tiểu Thạch Đầu và Dao Dao, hai đứa lớn thế , trông kháu khỉnh vô cùng.”

Tạ Nghiên: “Tên con là Tiểu Thạch Đầu!!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-537.html.]

Tạ Dao: “Anh là hòn đá đen, ông nội bảo là loại đá ném nước sẽ mực nước dâng lên đấy.”

Tạ Nghiên: “…… Dao Dao, em cũng là hòn đá mà!!!!”

Nghiên cùng Dao, đúng là hai tiểu yêu tinh mà.

Khương Lôi Ngạn ôm hai đứa nhỏ lòng, trong khoảnh khắc bỗng thấy lấy vợ, sinh con cũng thật là may mắn.

Tiếng hai đứa trẻ cứ vang lên lanh lảnh ngừng.

Bà nội Khương cạnh bên, : “Ghen tị chứ gì? Nếu ghen tị thì mau mà tìm bạn gái thôi. Giờ thì cả đám cháu chắt trong nhà, chỉ còn cháu là kết hôn. Anh cả cháu con , em gái cháu cũng mới sinh nở xong, chỉ còn mỗi cháu là vẫn lẻ bóng.”

Khương Lôi Ngạn nhún vai: “Trong nhà mấy đứa trẻ là đủ . Cháu chẳng kết hôn, cũng sinh con, rườm rà lắm.”

Anh từng cố gắng thoát khỏi cảnh độc , nhưng tiếc cho đến giờ vẫn gặp cô gái nào khiến rung động. Thời đại , thể cứ tùy tiện tìm một cô gái cưới về bỏ mặc đó , đúng ?

Gà Mái Leo Núi

Thay vì cứ cưới đại một suốt ngày cãi vã, thà lấy vợ còn hơn.

Mấy đứa nhóc cũng quá ồn ào .

Khương Lôi Ngạn nghĩ bụng, trong lòng tự nhủ: Anh đây mới thèm thích trẻ con .

Ông nội Khương ung dung vuốt râu: “Thôi , hai ông bà già cũng chẳng thúc giục cháu nữa gì.”

Thế hệ thứ ba của nhà họ Khương con cháu đề huề, cũng chẳng cần đốc thúc chuyện hôn nhân của Khương Lôi Ngạn nữa, dù thì giục mãi cũng chẳng tác dụng gì.

Cái thằng út đúng là chẳng nên trò trống gì.

Sau khi chào hỏi và thơm má chú hai xong, hai đứa trẻ lon ton chạy đến ôm chúng. Tô Hiểu Mạn mang một ít đồ ăn vặt và bánh ngọt . Hai đứa nhỏ cứ bám theo cô như hình với bóng. Tạ Minh Đồ bước sân, bắt tay chào hai, hai em cùng dẫn đám nhỏ chơi đắp tuyết.

“Này em dâu, tạp chí Mạn Thảo là do em thành lập ?”

Tô Hiểu Mạn đáp lời: “ , chuyện gì ?”

 

Loading...