Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:20:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai giờ rưỡi chiều, chuyến xe lửa xuất phát đúng giờ. Đoàn Tô Hiểu Mạn lên tàu, chỗ xếp kề sát . Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ đều chọn ghế cứng cùng hạng, chỗ hẹp nhỏ, kệ hành lý phía đỉnh đầu nhét đầy đồ đạc, chân họ cũng chật kín hành lý lỉnh kỉnh.

Toa xe lửa chật chội và ngột ngạt. Mỗi một khoang đều mở toang cửa sổ, tiếng lạch cạch đều đều bên ngoài, từng đợt gió thu se lạnh thổi qua.

Bởi vì quá giờ trưa, cũng chẳng ai còn mở miệng chuyện nữa. Trong xe yên ắng lạ thường. Tô Hiểu Mạn cũng thấy bất kỳ con gà, con vịt gia cầm nào xe cả, bởi cô vẫn thể nào xác định rõ liệu vật nuôi còn sống thể mang lên xe lửa .

Chẳng mấy chốc, cơn buồn ngủ bắt đầu ập đến, Tô Hiểu Mạn khẽ ngả đầu, chìm giấc ngủ.

Ngồi chiếc ghế nhỏ hẹp và cứng nhắc như , dựa lưng ghế ngủ thoải mái chút nào. Thân thể cô vô thức dựa hẳn ấm êm ái, mềm mại bên cạnh.

Tạ Minh Đồ khẽ nghiêng đầu. Trên vai là sức nặng từ tấm mềm mại của con gái. Anh chẳng hề thấy chút khó chịu nào, thậm chí còn thầm mong cô thể tựa sát hơn nữa.

Khương Yên Đường đối diện, thấy Tô Hiểu Mạn tựa bờ vai Tạ Minh Đồ, trong lòng dâng lên cảm giác phức tạp, xen lẫn chút bực dọc tên.

Gương mặt cô gái trắng nõn, mang theo sắc hồng phơn phớt như cánh đào non chớm nở. Một cô gái tuổi mười tám đôi mươi, dù son phấn vẫn đủ sức lay động ánh mắt của bao .

, đang tựa vai một đàn ông khác.

Buổi sáng ngày hôm , đoàn mới đến nơi. Họ xuống xe hỏi thăm đường sá, tìm một chuyến xe vận tải địa phương, cuối cùng mới đặt chân đến công xã Bạch Thạch.

Thời điểm chẳng xe buýt xe khách tiện nghi nào. Những phương tiện di chuyển các con đường làng xóm phần lớn là xe vận tải. Khi chở hàng thì chất đầy phía thùng xe, khi chở khách thì cũng chen chúc , thành thùng chỉ che tạm bằng một tấm bạt cũ kỹ thể tháo lắp .

Khi đến công xã, cán bộ đội sản xuất cử hai chiếc máy kéo đến đón đoàn. Có hai tài xế, một trạc ba bốn mươi tuổi, trông phúc hậu hiền lành, gia đình nghề bốc t.h.u.ố.c Bắc, hòa nhã và nhiệt tình tiếp đón.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-68.html.]

Người còn là một ông chú vẻ mặt cau , đôi lông mày rậm đen như thanh đao, mũi lún phún hàng ria mép. Khi ông xụ mặt, trông nghiêm nghị khó gần.

Anh tài xế hiền hậu nhảy xuống xe , niềm nở giới thiệu: “ họ Tưởng, tên Trường Giang, cứ gọi Tưởng. Còn đây là bác Ba họ Chu, tên Hạ Cường, cứ gọi là Chu Tam Bá.”

Gà Mái Leo Núi

Tô Hiểu Mạn cùng những trong đoàn cũng lượt giới thiệu về .

Bác Chu Tam Bá dường như bất mãn với đoàn họ. Ông chẳng thèm mở miệng một lời nào, chỉ hừ lạnh một tiếng đầy vẻ ghét bỏ, ria mép giật giật, mắt trợn trừng. Ai nấy nhát gan đều im thin thít như thể khí đang đóng băng.

Ai mắt đều bác Chu Hạ Cường đang công khai tỏ thái độ.

“Lên xe mau! Lên xe ! Cứ thế thì đến bao giờ mới tới nơi! Thư ký sắp xếp thỏa , mỗi xe vài !”

Ngồi định xe, Tưởng mới cởi mở giải thích tình hình cho cả đoàn.

“Các đồng chí cũng là đoàn đầu tiên đến đây học tập . Trước đó cũng vài nhóm đến … Nói là đến học, nhưng thực chẳng mấy ai thật lòng, chỉ đến cho lệ mà thôi.”

“Thậm chí còn hỏng cả chiếc máy kéo của hợp tác xã chúng nữa chứ.”

“Đã hỏng đồ mà cái thái độ còn gì. Thế nên bây giờ bác Chu còn đón tiếp ngoài đến nữa….”

Hóa đội sản xuất là đơn vị kiểu mẫu, ăn , nên ít đội sản xuất khác cũng cử đến học tập kinh nghiệm. Khách đến thăm liên tục mấy đợt, khó tránh khỏi va chạm, xảy vài chuyện lặt vặt. Người dân ở đây cũng dần dà bắt đầu tâm lý e ngại.

“Nói thật, đợt của các đồng chí, chắc năm nay chúng cũng chẳng đón thêm ai nữa . Việc trong thôn chúng còn xuể, lấy thời gian mà tiếp đón ngoài mãi chứ.”

 

Loading...