Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 341: Toàn bộ gia sản cộng lại cũng chỉ đáng giá một chiếc mô tô

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:06:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Đông Thăng một chiếc khóa lớn mới cho nhà , cái cũ thì để cho bên nhà cũ bán ve chai, nặng như , cũng đáng giá một hai hào.

 

“Mẹ, A Tuệ nuôi vài con thỏ và gà ở nhà.”

 

Từ Mẫu gật đầu, tỏ vẻ hài lòng, “Đây mới là bộ dạng của sống qua ngày, thể ngày nào cũng ăn cơm ở nhà hàng bên ngoài chứ.”

 

Bà cằn nhằn lải nhải, mang hai cái lồng gà, mỗi lồng bắt năm con gà và năm con thỏ, đều là một trống bốn mái, một con thỏ còn đang mang thai.

 

Anh thấy trong chuồng còn dư thừa mấy con, “Hay là để thêm một con cho nhà ?”

 

Từ Mẫu lấy vải rách đậy lồng gà , “Không để , chúng ở nhà cũng ăn trứng ăn thịt, để hai con mái là thể tiếp tục ấp con, các con mang bồi bổ cho bọn trẻ.”

 

Bà cũng sợ Đại Nhi Tức và Nhị Nhi Tức , bọn họ từ thành phố trở về, lão Tam mua cho nhiều đồ quý giá như , quý hơn mấy con gà nhiều, còn mặt mũi nào mà so đo chuyện nữa.

 

Từ Đông Thăng treo lồng gà lên đòn gánh, đặt lên yên mô tô, vặn cân bằng hai bên.

 

Từ Mẫu chỉnh miếng vải rách bọc lồng gà, “Con chạy xe chậm một chút, sợ gà cảm.”

 

“Con .”

 

Ngày trở về thành phố, Ngưu Nhị Thúc lái máy kéo đến huyện thành, chuyển quạt điện, tủ lạnh và những thứ hữu dụng khác trong cửa hàng lên xe từng cái một, đến nhà Chu Chính đón .

 

Từ Đông Thăng thấy Chu Lạc nho nhỏ một cục, qua ba tuổi rưỡi, đang xổm lồng gà xem thỏ.

 

Anh nhớ tới An An hồi nhỏ cũng như , thường xuyên theo Lâm Tuệ đến chuồng thỏ, nhưng con bé là phá rối, ít nhổ lông thỏ.

 

“Lạc Lạc, mô tô với ? Thoải mái hơn máy kéo nhiều.”

 

Lạc Lạc lộ hàm răng trắng nhỏ, dậy lao lòng , “Mẹ, xe xe.”

 

Tiểu Vân xoa đầu con bé, “Muốn ? Nếu con thì hỏi xem .”

 

Lạc Lạc len lén đầu liếc mắt một cái , thẹn thùng vùi mặt , giống nó, là một tiểu cô nương ngoan ngoãn.

 

Chu Chính chuyển hết đồ lên xe, khóa cửa xong thì ném chìa khóa trong sân. Cái chìa khóa khác đưa cho thuê nhà .

 

Anh vỗ vỗ tay, nhấc con gái lên vai.

 

Lạc Lạc khanh khách ngừng, ngón tay nhỏ bé chỉ mô tô, “Bố, xe xe.”

 

Từ Đông Thăng đề nghị, “Hay là chị họ máy kéo? Để Chu Ca dẫn Lạc Lạc phía , nếu thời gian dài sợ con bé .”

 

Tiểu Vân gật đầu với Chu Chính, “Được, Ngưu Nhị Thúc là trong thôn, cần lo lắng.”

 

“Được.”

 

Chu Chính dẫn con gái lên yên mô tô.

 

Khi mô tô khởi động, Lạc Lạc liên tục “oa oa oa” ngừng.

 

Chu Chính mềm lòng, hỏi: “Chiếc mô tô bao nhiêu tiền ?”

 

Gió bên tai vù vù thổi, Từ Đông Thăng thả giọng hét lớn, “Đây là xe cũ, mua giá hời. Nếu mua thì nhập hàng theo tới Quảng Châu, mua từ chỗ đó, hàng nội địa loại ba bốn ngàn, năm sáu ngàn, thương hiệu nước ngoài thì hơn vạn.”

 

Chu Chính đau răng, đắt thế!

 

Hiện tại bộ gia sản của cộng cũng chỉ bốn ngàn tệ, chỉ đáng giá một chiếc mô tô thôi ?

 

Anh chắn gió cho con gái, khuôn mặt mũm mĩm của con bé, mua nhà mua xe, cố gắng nỗ lực trở thành tổng quản lý mới .

 

Từ Đông Thăng gọi điện thoại cho Lâm Tuệ, dự kiến đến hai giờ buổi chiều, cô thấy thời gian gần tới , liền mang hộp cơm lớn ở nhà căng tin nhỏ lấy cơm và thức ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-341-toan-bo-gia-san-cong-lai-cung-chi-dang-gia-mot-chiec-mo-to.html.]

 

Mấy đứa nhỏ đặc biệt hào sảng, bước cửa, Khang Khang thẳng đến chỗ múc cơm, “Tiểu Minh Ca, cháu mang một nồi cơm .”

 

Tiểu Minh sửng sốt, đó Bình Bình cũng chỉ nồi canh xương lớn , “Cháu mang một nồi canh .”

 

Còn An An thì mở hộp cơm , lấy thìa bắt đầu tự múc thức ăn, chỗ nào múc thì nhờ Tiểu Minh giúp.

 

“Cái , cái và cả cái nữa, Tiểu Minh Ca múc nhiều một chút, chúng cháu ăn đủ.”

 

Lâm Tuệ vỗ đầu con bé, từng đứa từng đứa Thiếu Đông Gia, cứ như thổ phỉ .

 

giải thích với Tiểu Minh, “Nhà cháu khách , chúng cháu lấy thêm cơm và thức ăn.”

 

“Ồ, ạ.”

 

Mấy hôm nay, một nhà ba bọn họ đều đến cửa hàng ăn. Anh còn thấy kỳ lạ, hôm nay nhiều món đến thế.

 

Từ Đông Thăng dẫn một nhà Chu Chính đến ký túc xá họ đang ở , mới dẫn nhà đến. Lâm Tuệ vặn mang cơm canh trở về.

 

bưng một chén lớn canh, Khang Khang một thể bưng một nồi cơm, còn hai em Bình Bình An An thì chia xách hai hộp cơm lớn.

 

Từ Đông Thăng và Chu Chính vội vàng đến giúp nhận lấy canh cơm từ tay họ.

 

"Sao để Tiểu Minh bọn họ mang qua?"

 

"Cửa hàng bận quá, bọn con cũng việc gì ."

 

Khang Khang giơ nắm đ.ấ.m lên, "Sức con lớn lắm, thể giúp việc!"

 

Từ Đông Thăng gật đầu, ", con khỏe nhất. Lát nữa giúp việc thì kêu mệt đấy."

 

Khang Khang im bặt. Đáng lẽ kêu vẫn kêu chứ.

 

Vào nhà xong, Lâm Tuệ lấy một quả dưa hấu từ trong tủ lạnh , mát lạnh.

 

An An nắm tay em gái nhỏ, lấy cho cô bé một miếng nhỏ, dặn dò, "Không ăn quá nhiều , sẽ đau bụng đấy."

 

Lạc Lạc ngoan ngoãn gật đầu, hai tay bưng dưa hấu gặm.

 

Lâm Tuệ đưa một miếng dưa hấu nhỏ cho An An, "Hôm nay thưởng cho con, ăn ."

 

An An hì hì , cuối cùng cũng cần ăn kiêng nữa !

 

Tiểu Vân ngó căn nhà , nó lớn hơn căn nhà của họ ở huyện thành một chút, còn thêm hai căn phòng.

 

Sau khi cô hỏi giá tiền căn nhà, nhịn cảm thán, "Đắt gấp đôi so với nhà ở huyện thành."

 

Lâm Tuệ khuyên ít , cô , chỉ một câu: "Sau Tết Nguyên Đán năm xem, giá cả chắc chắn sẽ còn là giá hôm nay nữa."

 

Không Tiểu Vân nghĩ gì trong lòng, nhưng Chu Chính thì bắt đầu tính toán trong lòng.

 

Ký túc xá hôm nay xem qua, chắc chắn là căn nhà tệ, nơi đó cũng lớn. vợ con gái, ở chung với những đàn ông khác chắc chắn là thích hợp, mặc dù đó là Thạch Đầu, nhân phẩm .

 

Ăn cơm xong, Từ Đông Thăng và Chu Chính bắt đầu bận việc. Chú Hai Ngưu lái máy kéo chở quạt điện và tủ lạnh đến chợ và cửa hàng bán sỉ. Trước đây vẫn mua, giờ cuối cùng cũng dùng .

 

Trước đây Chu Chính là quyền quản lý cửa hàng bán sỉ, bây giờ Từ Đông Thăng bổ nhiệm cửa hàng trưởng chính thức, mấy khác bất kỳ ý kiến gì.

 

Đồ đạc dọn dẹp sạch sẽ, Từ Đông Thăng còn tưởng thể ngủ nướng một bữa, ai ngờ sáng sớm thấy tiếng líu ríu.

 

--------------------

 

 

Loading...