Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 362: 2000 tệ đã không mua được nhà
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:07:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh vẫn định về Bắc Kinh ?"
Liên Thanh dựa lưng ghế, tiện tay nhấc nắp ấm lên, ngửi một chút, như một vẫn là thượng hạng. Giọng điệu giống đây sắc bén, ôn hòa, "Chúng sống ở phương Nam ."
Bố Liên lâu ngày ở thượng vị, khí chất sát phạt quyết đoán thời trẻ lắng đọng trong những năm tháng dài, ông kiên nhẫn, nữa mở lời.
"Mặc dù con trở về, cũng để Tiểu Kình trở về, chỉ ở bên thằng bé mới thể hưởng thụ giáo d.ụ.c nhất."
"Mẹ thằng bé chính là giáo viên, về mặt dạy dỗ khác cũng cần bố lo lắng, đứa trẻ hiện tại trưởng thành ."
Bố Liên phát một tiếng hừ lạnh, " con dâu con , nhưng tất cả thứ của nhà chúng đều là của nó, nó bắt đầu thích ứng phận từ nhỏ, việc đối nhân xử thế đều là thứ nó cần gánh vác."
"Hơn nữa Tiểu Kình , hiện tại nó chỉ học ở trường tiểu học công lập bình thường, ngoài , thì chẳng gì nữa?"
Liên Thanh động tác sạch sẽ, mặt đổi sắc cạo bọt trong chén, lời khỏi miệng khiến tức c.h.ế.t.
"Hiện tại thằng bé bạn bè cùng học đá bóng, còn học nấu cơm , nấu ăn ngon hơn cả cơm nó nấu."
"Con bớt mấy chuyện vớ vẩn , con những thứ mà! Cái gì mà đá bóng, xuống bếp, các con đang lỡ dở đứa trẻ!"
Đặc biệt là Liên Kình là đứa trẻ thông minh nhất trong thế hệ , giống hệt Liên Thanh ngày xưa. Bố Liên xót con, càng đứa trẻ "chịu khổ ở bên ngoài".
Bố Liên đến cuối cùng, mặt đầy đau lòng, chịu nổi nữa trực tiếp vỗ bàn, ngay cả tầng một cũng thấy.
Liên Kình đang sofa khẽ nhíu mày, theo bản năng về phía thư phòng tầng hai. Đáng tiếc thư phòng ở vị trí góc cua, che khuất, âm thanh càng rõ.
Bà nội Liên ở một bên, an ủi nó, "Không , ông nội con chỉ đang chuyện với bố thôi."
Liên Kình mỉm , "Vâng, cháu ạ. Bà nội, cháu tìm ."
Bà nội Liên khựng một chút, gật đầu, "Đi thôi."
Liên Kình ngoan ngoãn chúc ngủ ngon với bà nội, đó lên tầng hai, ánh mắt liếc về cánh cửa đang đóng chặt, tiếng ông nội quát mắng lọt từ khe cửa.
Bước chân nó dừng , cuối hành lang đối diện với thư phòng mới là phòng của bố nó. Bên đó ánh sáng , mở cửa sổ là thể thấy hoa nở rộ trong vườn, nó thích.
Bà nội Liên bóng lưng đứa trẻ , càng càng giống dáng vẻ con trai hồi nhỏ, trong mắt tràn đầy yêu thương.
Phía bà, một phụ nữ trung niên bước tới, nhẹ nhàng xoa bóp vai cho bà nội Liên, nhỏ giọng : "Em trai vẫn trở về ?"
Bà nội Liên than thở một tiếng, ý tứ cũng hiểu.
Chị cả nhà họ Liên, Liên Hâm, giọng điệu tràn ngập bất mãn, "Chắc chắn là vì Triệu Tình, con phụ nữ đó chỉ lỡ dở tiền đồ của em trai, bây giờ ngay cả cháu trai cũng lỡ dở, đây là chuyện liên quan đến tương lai của nhà họ Liên chúng ..."
"Được , ít thôi, để khác thấy thì ." Bà nội Liên vỗ vỗ mu bàn tay con gái lớn, bảo cô chú ý một chút.
"Con đưa Tiểu Ý về nhà , trời tối ."
"Không , Đồng Dư sẽ đến đón chúng con, nếu đến, chúng con sẽ ngủ đây một đêm, con còn đang lo thời gian tâm sự với đây."
Đồng Liên Ý mười sáu tuổi "già nua" của vẫn còn đang nũng với bà ngoại, nổi hết cả da gà.
Bà nội Liên tuy vẫn thích bộ , nhưng bà đồng hồ treo tường, "Bố con và em trai con chắc sắp chuyện xong , nhất là đừng đụng mặt ."
Trước đây vì chuyện của Triệu Tình, hai chị em cãi , nhiều năm như trôi qua , trong lòng Liên Thanh vẫn còn khúc mắc, bình thường cũng đặc biệt chào đón cô.
Sắc mặt Liên Hâm cứng đờ, đó cố vẻ như chuyện gì, "Vâng, Tiểu Ý gọi điện thoại cho bố con , bảo bố con lái xe đến đón chúng ."
Kỳ thật Đồng Liên Ý , các cô bộ hơn mười phút về là , bố công việc bận rộn, cần phiền . cô quá mức nhõng nhẽo, e rằng ngay cả mười phút cũng lười, vẫn là bảo tới đón .
Liên Kình men theo hành lang tầng hai đến cuối, nhẹ nhàng gõ cửa.
Sau khi thấy tiếng đáp lời, mở cửa, quả nhiên ở bên cửa sổ, bất quá hiện giờ sắc trời tối, cô thưởng hoa , là đang ngắm trăng.
Nghe thấy tiếng mở cửa, cô đầu liếc mắt một cái, vẫy tay với con trai, nụ rạng rỡ, giống như là vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-362-2000-te-da-khong-mua-duoc-nha.html.]
“Tiểu Kình con qua đây, trăng hôm nay đặc biệt tròn đặc biệt sáng, giống một cái bánh lớn.”
Bước chân của Liên Kình dừng một chút, chút bất đắc dĩ, cảm xúc đều một câu của tan biến mất.
Anh qua, dựa bên cạnh , “Trăng chúng thấy ở nhà giống ?”
Nghe tiếng đàn ý nhã, từ bụng cô chui , là ý gì, “Đương nhiên là giống , con nhớ mấy bạn nhỏ ?”
Liên Kình , ông ngoại bà ngoại đều qua đời, quan hệ với nhà cũng bình thường, mỗi năm Tết Nguyên Đán đều sẽ trở về nhà ông bà nội ăn Tết.
Người lớn là thật lòng yêu thương , nhưng cảm thấy bên đều thật lòng thích . Hơn nữa, thích cùng thế hệ bên phần lớn tuổi tác lớn hơn , nhưng chuyện việc luôn cách một tầng, tràn đầy lấy lòng, thích thích như , đối phó mệt.
Triệu Tình xoa xoa đầu , “Vậy ngày mai chúng về nhà nhé?”
“Được.”
Liên Kình ở xa tận Kinh Thị nhớ những bạn nhỏ của , nhưng những bạn nhỏ của bận đến mức rảnh nghĩ đến .
Khi ở trong thôn, hoặc là mỗi ngày tìm phân bò khô đốt pháo, hoặc là lên núi xuống sông, đợi trở về thành phố thì bắt đầu bài tập giao, mỗi ngày một bài nhật ký.
Thật vất vả chờ một ngày nghỉ ngơi, chính là tham gia tiệc tân gia của nhà Đắc Đắc và Nhạc Nhạc.
Lâm Tuệ hỏi nhiều chuyện Cẩu T.ử và gia đình, dù mục đích của Hoàng Thục Hoa là đạt , trông vẻ tâm trạng cũng vui vẻ.
Cô mượn Lâm Tuệ 2000 đồng, thuận lợi mua cho em gái một cái cửa hàng nhỏ hơn hai mươi mét vuông, ngay ở cổng một trường học, giá cả cao đến 3500 đồng, đây là kết quả cô mặc cả.
Có thể nghĩ, vài năm giá cả cái cửa hàng càng là mức mà tiền lương của bình thường thể mong nhưng thể chạm tới.
Bởi vì điều , cô mang cho thuê nữa, thu hồi vốn quá chậm, bằng trực tiếp mời hai trông cửa hàng bán quần áo, mỗi tháng trừ tiền thuê , thể kiếm hai trăm cũng là tệ, học phí của em gái cũng đều cần lo lắng.
Bởi vì lớn nhà Cẩu T.ử tới, vợ chồng Chu Chính cũng tính trở về mời nhà, cho nên là hai nhà cùng tổ chức tiệc tân gia, kỳ thật cũng chính là mấy nhà quen của bọn họ cùng ăn một bữa cơm mà thôi.
Ồ, còn nhiều hơn cả hai họ Lâm qua xem xe, càng náo nhiệt hơn một chút.
Sau khi Lâm Hoành trưng cầu đồng ý, chạy từ xuống trong tòa nhà một , trong lòng đang suy nghĩ cái gì, mặt hưng phấn.
Đợi ăn cơm xong, lén lút kéo Chị Ba chuyện.
“ hỏi Anh Chu , mua mảnh đất cùng với tòa nhà mới xây cộng đại khái cần gần 4000 đồng. cảm thấy đáng giá! từng ở trong nhà Nhị Ca ở trấn, cảm thấy nhỏ. Giống như bọn họ xây một tòa nhà cao như , mỗi tầng để hai phòng, đều còn rộng rãi, ở cũng thoải mái.”
“Cho nên?” Lâm Tuệ hỏi.
Anh nuốt nước miếng, giọng càng nhỏ hơn, “Chị Ba, thể mượn chị và rể 2000 đồng, tiên khoanh mảnh đất bên trái nhà Anh Chu , chờ đến nghiệp thể tự kiếm tiền trả hai , đó xây nhà lầu đưa bố ngoài.”
Lâm Tuệ nhướng mày, còn đất sẽ tăng giá, khoanh đất ? thật thông minh.
“Không mua mô tô ?”
Lâm Hồng nhíu mày, đau lòng . "Thôi , xe mô tô để . Nếu thực sự chạy thì sẽ qua tìm rể."
"Vậy đợi thương phẩm phòng nữa ?"
Lâm Hồng lắc đầu. "Thương phẩm phòng thì , nhưng là đắt, hơn nữa gian nhỏ, chỉ hai ba căn phòng, đủ để ở. Giống như nhà lầu của Chu ca, thể thiệt nhiều phòng, để phòng sách thì để, cho dù lấy kho lương thực cũng ."
Lâm Tuệ , ngay cả kho lương thực cũng lộ .
"Cho ngươi mượn tiền thể thì thể, nhưng là đất bên Chu ca bây giờ 2000 tệ khoanh nữa."
Lâm Hồng há to miệng, "Tăng, tăng giá ? Tăng nhiều ít ?"
Theo thấy, 2000 tệ là đắt đến xong, đủ để xây hai tòa nhà lầu lớn trong thôn bọn .
--------------------