Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 382: Quan hệ phải đủ cứng mới được
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:08:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người một nhà Lý Khải Thành thuận lợi dọn thành phố. Bởi vì chỉ là thuê nhà, tổ chức tiệc tân gia, hai một nhà cùng tới Hoà Mỹ khách sạn, ăn một bữa tiệc lớn chúc mừng thăng chức.
Lý Lăng năm nay mới sáu tuổi, đợi đến học kỳ mùa thu mới tiểu học, nhờ mà tránh nhiều phiền phức khi chuyển học bạ.
Lâm Tuệ dẫn bọn cửa hàng tổng đại lý bán sỉ trong thành phố, vẫn chủ yếu bán sỉ. Cửa đều là các ông chủ nhỏ, tiểu thương, bao lớn bao nhỏ, còn cả xe cộ, chất đống nhỉnh hơn một chút. Đặt mắt Lương Thanh, từng loại hình kinh doanh , đây chính là một công việc kinh doanh cực kỳ phát đạt.
Ngay lúc , cô sung mãn tin tưởng cửa hàng mà sắp mở!
Những ông chủ thể so với tầm của cô ? Nếu đối phương tới nhập nhiều hàng như , chắc chắn là lo bán .
Đi tới thành phố lớn xa lạ, Lương Thanh tài nguyên nhân mạch gì, chỉ thể dựa đôi vợ chồng Lâm Tuệ giúp việc.
Nhà cô vốn dĩ lắp điện thoại, nhưng tính chất công tác của Lý Khải Thành yêu cầu sẵn sàng bất cứ lúc nào. Dù cũng là một lãnh đạo nhỏ , cũng c.ắ.n răng lắp một cái, tiện liên lạc với cha ở quê nhà.
Sau khi Lâm Tuệ gọi điện thoại hẹn thời gian với cô, liền lái xe đón .
Trương Bà cả đời quen lo lắng, chút lo lắng cho con gái, theo cửa hàng. Lý Lăng là do hợp thủy thổ , ngủ yên, cũng nóng, bà đành ở nhà trông chừng đứa nhỏ.
“Vị trí cửa hàng đó cách Tổng cục thành phố chỉ mấy trăm mét, tuy rằng mới bốn năm mươi mét vuông, nhưng cần xây , xung quanh cũng là đoạn đường náo nhiệt, thiếu tiền.”
Từ Đông Thăng chuyện với chủ nhà, các phương diện đều vấn đề gì, chính yếu là ép giá.
Căn bản cần giúp việc, Lương Thanh tự nên đàm phán thế nào. Cô nhân viên bán hàng của hợp tác xã cung tiêu nhiều năm như , cằm nhếch lên, khí chất liền lộ .
Cô nhíu mày, chỉ nóc nhà và góc tường, “Chỗ dột? Vậy chẳng sửa chữa một ? Số tiền khấu trừ từ tiền nhà chứ.”
Cô dường như tự quyết định, tự tự , suốt bộ hành trình lông mày từng giãn , một vòng trong ngoài, “Còn cánh cửa , dỡ bỏ lắp , cửa sổ cũng ...”
Chủ nhà ở một bên, há to miệng, còn chút gì đó, nhưng theo kịp tốc độ của cô.
Lương Thanh cũng dừng đúng lúc, khi phê bình một trận cuối cùng cũng nở một nụ , “Những gia cụ chúng đều dùng , ông mang . Ồ, cái thì khấu trừ tiền nữa.”
Khóe miệng Lâm Tuệ suýt chút nữa nhịn , cứ như cô mới là chủ nhà , nếu đổi chuyện với cô như thế, dự đoán sớm trở mặt , thích mua thì mua mua thì thôi!
Rõ ràng chủ nhà dọa sợ, nhất thời phản ứng kịp.
Lương Thanh cảm thấy hy vọng, đang định mở miệng ép giá thêm nữa thì bên ngoài cửa, một gầy gò mang theo hai gã tráng hán tới, nụ dâm đãng.
“Chú, ở đây đại lão bản mua nhà của chú, chú dẫn xem.”
Chủ nhà mặt mày vui vẻ, đại lão bản? Có tranh giành mới chứ!
theo ánh mắt của , nụ dần dần biến mất.
Hai cái gọi là đại lão bản từ xuống đ.á.n.h giá trong nhà, mang theo khinh thường, táo bạo dứt khoát, mỡ mặt sắp bay ngoài.
Một trong đó thô thanh thô khí, “Nhà của ông giá năm ngàn đồng? Cướp tiền ? ở đây chỉ bốn ngàn đồng thôi.”
Mặt chủ nhà đều xanh mét, hướng lên kêu giá thì thôi , một so với một xuống ép giá thấp hơn?! Một ép giá liền một ngàn đồng, rốt cuộc là ai đang cướp tiền?
So với Lương Thanh chỉ là miệng lưỡi lưu loát, hai càng độc ác hơn, khí thế “chỉ cho mày bấy nhiêu thôi, mau cút cho tao”.
Chủ nhà tức giận, đối diện với ánh mắt của hai , cúi xuống đầu, vai đều rụt một nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-382-quan-he-phai-du-cung-moi-duoc.html.]
“Cái, cái , quá thấp...”
Hắn liếc mắt một cái Lương Thanh, khẽ c.ắ.n môi, “Đại tử, cô thể trả bao nhiêu tiền?”
Hai gã tráng hán cũng trừng mắt về phía Lương Thanh, Từ Đông Thăng mặt lạnh tiến lên, chắn mặt cô. Mặc dù thể hình thua thiệt, nhưng dù cũng cao hơn nửa cái đầu.
Lương Thanh hề sợ hãi, giọng vang dội, “Anh, bên bốn ngàn năm trăm đồng, ...”
Chủ nhà nuốt nước miếng, "Được! bán cho cô!"
Hai gã to con , lông mày bay lên, thở hổn hển, một lời hợp, duỗi chân là bắt đầu đạp đổ bàn ghế trong nhà.
Chủ nhà sợ đến mức vội vàng co rúm trong góc, dám nhúc nhích, cũng dám khuyên can.
Từ Đông Thăng kéo hai phụ nữ về phía , hai là dân xã hội đen ? Giữa ban ngày ban mặt mà dám chuyện .
"Ây, ở đây gì mà náo nhiệt thế?" Ngoài cửa truyền tới một giọng chính trực, nghiêm nghị.
Hai gã to con đầu , tay chân cứng đờ.
Lý Khải Thành mặc cảnh phục bước , ánh mắt trầm tĩnh, "Đây là đang cướp bóc ?"
Lương Thanh thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tiến lên khoác lấy cánh tay , " thấy cửa hàng cũng tệ."
Lý Khải Thành gật đầu, "Vậy là giá cả thích hợp?"
Anh liếc mắt một cái về phía chủ nhà đang run rẩy trong góc.
Chủ nhà hình như thêm dũng khí, "Thích hợp! 4500 tệ bán cho các !"
Lý Khải Thành ngẩng cằm hiệu với hai gã to con , "Các gì đấy? Mua bán nhà cửa là thu gom rác rưởi?"
"Anh!" Người ban đầu chuyện đầu tiên hung thần ác sát, tính tình nóng nảy, ý tứ một trận lớn.
Một khác lùn hơn nắm lấy cánh tay , đó nhếch khóe miệng, "Hiểu lầm, đều là hiểu lầm, lãnh đạo đừng để ý." Ngay đó kéo mất.
Ánh mắt lướt qua bộ cảnh phục , cục cảnh sát một hai , thể phân rõ nào nên chọc, nào nên chọc.
Một vài tên lâu la nhỏ thì dễ đối phó, còn rõ ràng .
Lâm Tuệ cảm thấy việc mở cửa hàng cho Lương Thanh ngay cạnh cục cảnh sát thật sự là một quyết định sáng suốt. Phần lớn thời gian cửa hàng đều do ba con cô trông coi, còn là từ nơi khác đến, quan hệ đủ cứng, chống lưng thì dễ xảy vấn đề.
Chủ nhà tức giận cực độ, đá mạnh m.ô.n.g đứa cháu họ dẫn đến, "Con nó, mày dẫn loại gì tới đây!"
Nếu vì gây màn , nhà của thế nào cũng bán 4800 tệ, thế mà lỗ mất 300 tệ!
Đứa cháu trai chột , cũng dám gì, ôm m.ô.n.g lập tức chạy .
Chủ nhà bộ cảnh phục, thở dài một tiếng, cũng là vì cần dùng tiền gấp, bán thì bán , dù thì so với lúc mua ban đầu cũng tăng hơn gấp đôi, nhà còn ở mấy năm, đáng giá .
--------------------