Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 406: Nghỉ mát ở Kinh thị

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:09:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tháng Sáu, Lâm Hồng chính thức nhận bằng nghiệp cao đẳng.

 

"Chị, trường em bảo sẽ phân phối công tác, đến nhà máy . em , em chỉ theo chị và rể thôi." Lâm Hồng chạy tới, mặt lộ vẻ buồn bã.

 

Tuy là chén cơm sắt mà ai ai cũng hâm mộ, nhưng nó quá "sắt" thì thích. Cậu quen với những ngày tháng tự do tự tại, kiếm tiền cũng nhiều hơn.

 

Lâm Tuệ: "Chuyện trọng yếu, em bây giờ cũng hai mươi mấy tuổi , tự quyết định , cũng hỏi ý kiến nhà nữa."

 

"Không cần hỏi, cha , em còn nợ hai một khoản tiền lớn, lời hai , chính là bảo em trâu ngựa cũng ."

 

"Vậy thì em cứ trâu ngựa cho ."

 

Lâm Hồng: Em chỉ đùa một chút thôi mà...

 

Lâm Tuệ rõ ràng là mài giũa tính tình của , tiếp tục cho công nhân lao động giản đơn, chạy việc vặt trong tiệm ăn, còn bảo hỗ trợ Chu Chính, việc gì cũng luân phiên một .

 

Tháng Bảy, Từ Đông Thăng khi tái khám khang phục, tóc cũng dài , còn trông đáng sợ như nữa.

 

Liên Kình đang ở nhà dọn dẹp rương nhỏ của , đột nhiên thấy gọi ở trong sân.

 

"Liên Kình!"

 

Cậu chạy qua cửa sổ, mở cửa sổ xuống.

 

Nguyên lai là hai em Từ Quốc Tranh tới .

 

"Sao thế?"

 

Từ Quốc Tranh chắp hai tay bên miệng hình cái loa, kích động đến mức sắp nhảy cẫng lên, "Chúng cũng du lịch Kinh thị !"

 

Liên Kình tin tức , vẻ mặt ủ rũ lập tức tươi tỉnh. Mỗi trở về Kinh thị đều cảm thấy u ám, thì bầu bạn ! Cậu đóng cửa sổ , "đùng đùng đùng" chạy xuống lầu.

 

"Thật ?!"

 

Từ Quốc Tranh liên tục gật đầu, "Bố dẫn chúng cùng nghỉ hè! Cậu cùng với chúng ?"

 

Liên Kình phấn khích, "Được!"

 

Triệu Tình và Liên Thanh đang ở nhà, đều thấy lời bọn nhỏ , hai liếc mắt một cái.

 

"Từ gia Kinh thị chắc chắn là xe lửa ."

 

Liên Thanh gật đầu, hiểu ý tứ của cô, " hủy vé máy bay đây."

 

Hàng năm cứ nghỉ hè là hai vợ chồng họ sẽ đưa con đến Kinh thị mới trở về, đợi đến chín tháng khai giảng thì bên đó sẽ đưa con về.

 

Lâm Tuệ hai cũng nghĩ tới nhà họ Liên cùng họ toa giường cứng của xe lửa, luôn cảm thấy bọn họ hợp với bầu khí như thế .

 

Chủ nhiệm Liên toa xe cũng cầm một quyển y thư đang , thỉnh thoảng chia xẻ một ca bệnh với Triệu Tình bên cạnh, rõ ràng cô là giáo viên, nhưng thỉnh thoảng cũng thể đưa một tặng . Xem bình thường hai ít giao lưu.

 

Nếu , ngoài thật sự tưởng là đang tham gia một buổi giao lưu y thuật.

 

Bốn đứa nhỏ líu ríu bò bên cửa sổ toa xe bên ngoài, thảo luận về cảnh sắc dọc đường.

 

Triệu Tình vẻ mặt hưng phấn của con trai , cảm thấy đây mới là dáng vẻ mà thiếu niên nên . Cô hình như thể hiểu ý nghĩa việc Từ gia rõ ràng tiền nhưng vẫn dẫn bọn nhỏ xa bằng xe lửa phổ thông nhất.

 

Lâm Tuệ & Từ Đông Thăng: Kỳ thật chính là bởi vì keo kiệt, nỡ mua nhiều vé máy bay như , giá cả chênh lệch bốn năm lận! Cái gì nên tiết kiệm thì tiết kiệm, cái gì nên tiêu thì tiêu, một phân oan uổng tiền cũng tiêu~

 

Sau khi xuống xe, Liên Thanh: "Thật sự cần đưa các ?"

 

Bên cạnh một chiếc xe nhỏ tới, tài xế xuống xe giúp đỡ lấy hành lý.

 

Từ Đông Thăng lắc đầu, "Không , chúng cũng từng tới Kinh thị , bắt taxi là thể tới, phiền các ."

 

"Được, chúng , các việc gì thì gọi điện thoại cho chúng ."

 

"Được."

 

Liên Kình lên xe xong vẫn quyến luyến rời vẫy tay ngoài cửa sổ.

 

Liên Thanh mở sổ tay , địa chỉ đó, nhướng mày, "Không nghĩ đến bọn họ ở Kinh thị cũng chỗ ở, thật đúng là thể bề ngoài, tiền đều giấu giếm."

 

Triệu Tình ghé sát , "Phòng ở khu vực đều tệ."

 

Một bên khác, Từ Đông Thăng vẫy tay, một nhà lên taxi.

 

Bọn nhỏ phấn khích, thông qua cửa sổ những tòa nhà lớn bên ngoài. Đây là Kinh thị! Là Kinh thị mà thầy cô nhắc đến, mà sách giáo khoa qua! Nhật ký của bọn chúng nội dung để !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-406-nghi-mat-o-kinh-thi.html.]

Chú tài xế địa chỉ, liếc mắt một cái mấy , lái xe hỏi: “Ông chủ qua đây thăm ?”

 

“Không hẳn, mua nhà ở đây , cũng coi như là nửa Kinh Thị .”

 

Từ Đông Thăng ghế phụ câu , ưỡn ngực, trong lòng tự hào.

 

Nghe , chú tài xế sư phụ lập tức trở nên nhiệt tình hơn, mỗi qua một địa phương nhiệt tình giới thiệu một cho họ, cho nên chuyến vẻ đặc biệt lâu.

 

Đương nhiên, tiền xe trả lúc xuống xe cũng đắt.

 

bọn nhỏ mới say sưa, cứ coi như là thuê một hướng dẫn viên du lịch .

 

Từ Đông Thăng cùng hai em tới cốp lấy túi hành lý, Lâm Tuệ móc chìa khóa mở cửa.

 

Lâm Tích ngẩng đầu, tò mò tiểu viện , “Mẹ, đây cũng là nhà của chúng ?”

 

Lâm Tuệ gật đầu, “ .”

 

đưa tay lên sờ, ổ khóa cửa một lớp bụi thật dày. Cửa lớn mở , mặc dù sớm chuẩn , Lâm Tuệ vẫn đám cỏ dại trong sân dọa nhảy dựng.

 

Sáu năm qua đây , trong sân một mảnh hỗn độn, nóc nhà cũng một ít ngói rơi, nên .

 

cảm khái, “Hôm nay thời tiết , còn tới giữa trưa, chúng dọn dẹp chỗ ngủ .”

 

Người một nhà , cũng cảm thấy mệt, cầm chổi và giẻ lau lên bắt đầu tổng vệ sinh.

 

Bên đang rôm rả, đột nhiên gõ cửa, cửa sân khóa, mở một khe hở.

 

Từ Quốc Tranh chạy qua mở cửa, ngoài cửa là một ông lão tóc râu bạc trắng còn xách theo lồng chim.

 

“Xin hỏi ông tìm ai?”

 

Nhị Đại Gia , ánh mắt hoảng hốt một cái chớp mắt, đó trong sân, thấy đôi vợ chồng đang bận rộn, gì cả, xoay bước .

 

Từ Quốc Tranh kỳ quái, nhưng cũng để ý.

 

Qua một hồi, tới .

 

“Ôi, quả nhiên là các cô trở về , còn tưởng lão già nhà đùa chứ.”

 

Lâm Tuệ và Từ Đông Thăng buông giẻ lau tay xuống, tới, “Đại Nương, chúng mới tới.”

 

Đại Nương tay bưng một đĩa điểm tâm, đặt lên bàn đá trong sân.

 

“Trước khi các cô mua nhà mấy ngày , đó cũng thấy ai tới, đột nhiên thấy tiếng động, lão già nhà lo lắng là tiểu thâu, cho nên qua xem thử.”

 

“Ông các cô bận rộn thu dọn, hôm nay phỏng chừng thể nấu nướng , mang một ít điểm tâm ở nhà qua cho các cô lót .”

 

Lâm Tuệ bọn họ cũng là lo lắng phòng ở phá hoại, , “Cảm ơn Đại Gia Đại Nương, thật sự xin , hôm nay quả thực bừa bộn, hôm khác mời các ông bà uống .”

 

bảo bọn nhỏ lời cảm ơn.

 

“Cảm ơn ông bà.”

 

Đại Nương đặt ánh mắt lên ba đứa trẻ, “Đây chính là ba đứa nhỏ nhà các cô ?”

 

, sinh ba, đưa chúng tới đây nghỉ hè.”

 

“Tốt , thật là …” Đại Nương ánh mắt ôn hòa, cũng là cảm thấy chỗ nào .

 

“Ba đứa cháu nếu thời gian rảnh, qua nhà ông bà chơi, Nhị Gia Gia của các cháu nuôi chim, còn nhiều đồ vật hảo ngoạn đích nữa.”

 

Bọn nhỏ quen bà , ngoan ngoãn đáp lời, “Vâng ạ.”

 

Đại Nương cũng chỉ là qua xem thử, vài câu về nhà, lỡ thời gian của họ.

 

Lâm Tuệ bảo bọn nhỏ rửa tay, ăn một chút điểm tâm, đó giới thiệu tình hình gia đình Đại Gia Đại Nương.

 

“... Họ là gia quyến liệt sĩ, các con nhiều hơn kính trọng, thỉnh thoảng cũng thể qua tìm ông bà chuyện, nhưng nghịch ngợm, ?”

 

Liệt sĩ!

 

Bọn nhỏ lập tức ngoan ngoãn, nghiêm nghị kính cẩn, “Con ạ.”

 

Giáo viên nhà trường thường xuyên tuyên truyền sự tích liệt sĩ cho bọn nhỏ, đặc biệt dũng, nếu những liệt sĩ phấn dũng hy sinh thì sẽ ngày lành thịnh vượng như bây giờ, bọn nhỏ từ đáy lòng kính phục!

 

--------------------

 

 

Loading...