Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 415: NGHIỆN KIẾM TIỀN

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:09:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối tháng Tám, một nhà Lâm Tuệ dẫn theo Liên Kình cùng trở về nhà. Trong lòng bọn họ còn ôm món quà sinh nhật nhận đó—mỗi một đôi giày trượt băng khô.

 

Phía nam cơ bản thấy tuyết, cho nên bọn họ chỉ thể mua giày trượt băng dùng đất khô. Mặc dù , bọn nhỏ cũng hưng phấn đến mức giữa ngày hè nóng bức đội nắng gắt cửa chơi.

 

Lâm Tuệ kéo cánh tay con gái , đường ranh giới của áo cộc tay quá rõ ràng. Phần áo cộc tay trắng trẻo mềm mại, phần thì như than đốt đen.

 

"Bảo con mặc áo dài tay thì con chịu mặc, cháy nắng , trắng cũng trắng nổi ."

 

Lâm Tích ôm nũng, "Mặc áo dài tay nóng quá ạ~"

 

Từ Đông Thăng đối với con gái luôn luôn đạo lý, "Không , con gái cho dù đen nữa cũng ."

 

Lâm Tuệ khuôn mặt cháy nắng của , khuôn mặt của Lâm Tích, còn hai em , một đen hơn một . Nói là lên phía bắc nghỉ mát, kết quả mang về một ổ than đen.

 

Triệu Tình đối với khuôn mặt đen của con trai cũng cả kinh, "Con đây là ngày nào cũng tắm nắng ?"

 

Liên Kình , sờ sờ mặt , thôi , mặt còn đen hơn cả tay.

 

Sau khi khai giảng, bọn nhỏ trở thành học sinh tiểu học lớp năm vinh quang, mỗi ngày một nhiều hơn.

 

Từ Đông Thăng bản là một kẻ nhiều, Lâm Tuệ mỗi ngày đều cảm thấy đang ở trong nước sôi lửa bỏng, bên tai như nuôi một đoàn vịt.

 

Cô đuổi Từ Đông Thăng về vị trí của , bảo cửa chạy việc nhiều hơn, bớt lảng vảng mặt cô.

 

Chu Chính thể tự gánh vác việc, Từ Đông Thăng cần quá mệt nhọc. Khi tuần tra cửa hàng, hỏi thăm tình hình của hai cháu trai.

 

Trước cố ý tách bọn họ các cửa hàng khác , chính là để bọn họ mắc bệnh lười, lây nhiễm cho .

 

Bây giờ xem , nhưng thật vẫn miễn cưỡng. Làm công nhân lao động giản đơn thì coi như đạt tiêu chuẩn .

 

Lúc Trung thu, cửa hàng nghỉ, Từ Đông Thăng phát tiền tăng ca cho bọn họ, ai tự nguyện ở thể nhận gấp ba tiền lương, ngờ hai cháu trai là đầu tiên đăng ký.

 

Chờ bọn họ trở về nhà, đối mặt với trai và chị dâu thất vọng, Từ Đông Thăng còn giậu đổ bìm leo.

 

"Có lẽ là áp bức quá độc ác, Quốc Hoa và Quốc Cường vì lấy thêm mấy đồng bạc, xin việc ngày đầu Trung thu."

 

Anh trai và chị dâu biểu cảm ngượng ngùng, Lâm Tuệ vãn hồi cục diện một chút, "Điều cho thấy bọn nó chịu khó kiếm tiền, hề tái phạm bệnh lười nữa. Kỳ nghỉ Trung thu ít, chờ đến lúc Tết, bọn nó hẳn sẽ trở về chứ?"

 

Lâm Tuệ càng càng chắc, vạn nhất đến lúc đó bọn nó cảm thấy tiền kiếm lúc Tết nhiều hơn, cũng mong trở về thì ?

 

Mẹ chồng Lâm Tuệ đồng ý, "Kiếm thêm mấy đồng bạc mà ngay cả bữa cơm đoàn viên ở nhà cũng trở về ăn! Lúc Tết nhất định thể như . Trên Gala Lễ hội Mùa xuân ? Có tiền tiền, về nhà ăn Tết."

 

Từ Đông Thăng : "Trước bọn nó là nhận lì xì, bây giờ bọn nó kiếm tiền , biến thành phát lì xì, áp lực lớn lên ."

 

Bố chồng Lâm Tuệ cũng cảm khái, " , bọn nhỏ thoắt cái lớn, chúng cũng già , thể nhận lì xì của cháu nội ."

 

Từ Đông Thăng lời , liếc mắt một cái lên đầu bố , tóc bạc nửa.

 

Ngày hôm liền khiêng một chiếc TV màu trở về, từ xuống , cầm một cây gậy dài giúp kéo ăng-ten tìm tín hiệu.

 

Hàng xóm láng giềng đều tụ , "Ôi chao, đây là TV màu ? Màn hình mà lớn thế?"

 

"Lại là lão Tam mua ? Lão Tam thật hiếu thuận!"

 

"Đã máy thu thanh , còn mua TV nữa chứ? Có mấy cái tai mà hả."

 

Từ Đông Thăng cợt đặt tay lên vai , "Một cái để , một cái để xem, mà giống chứ. Sau ban ngày thì máy thu thanh việc, buổi tối thì xem TV. Bây giờ thể bắt ít đài , phim truyền hình , bảo đảm các dán mắt đó luôn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-415-nghien-kiem-tien.html.]

 

Lời của lão Tam khiến ha ha.

 

"Tốt , chúng cũng cần chạy đến nhà chủ nhiệm thôn để chen chúc xem nữa!"

 

Mẹ chồng Lâm Tuệ trong lòng đang xót tiền điện, nhưng mặt hề hề , "Đến đây đến đây, ăn cơm xong sẽ chiếu phim truyền hình cửa tiệm tạp hóa."

 

Tối đến lúc ngắm trăng, bọn họ liền bật TV lên. Không chỉ lớn kéo đến, mà bọn nhỏ trong thôn cũng ít kéo theo ghế đẩu chạy đến chen chúc ở vị trí phía TV.

 

Cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, quả thực là đoàn đoàn viên viên.

 

Quả nhiên ngoài dự đoán, đến Tết Nguyên đán, Từ Quốc Hoa và Từ Quốc Cường nghiện kiếm tiền, thế mà thật sự đề xuất kiếm tiền tăng ca, nhưng Tam thúc của bọn áp chế.

 

“Sau các con trở về cũng mặc kệ, nhưng năm đầu tiên thì thương lượng. Các con cánh cứng , nửa năm trời về nhà cũng nhớ nhà ?”

 

Quốc Hoa và Quốc Cường hì hì, cảm giác tiền trong tay đúng là tuyệt vời, bọn thật sự từng nghĩ đến nhà.

 

Từ Đông Thăng ở lưng cảm thán với Lâm Tuệ, “Chẳng trách con gái là áo bông nhỏ tri kỷ, xem, tiểu t.ử đến tuổi là bay hết, cũng chẳng quyến luyến nhà cửa gì.”

 

Lâm Tuệ nhịn đ.â.m một cái, “ thấy con gái cũng quá giống quyến luyến nhà cửa , chừng bay còn xa hơn, lừa tổ khác, chừng thể nhớ đến cha của nữa.”

 

Mặt Từ Đông Thăng thoáng cái nhăn nhúm thành một nắm, “Hay là chiêu rể , con gái nuôi chúng .”

 

Từ Quốc Tranh, Từ Quốc Vinh ngang qua, kề vai sát cánh rời , “Bố trong mắt bọn con, thôi bỏ , cần nuôi dưỡng tuổi già cũng .”

 

Xe nhỏ của Từ Đông Thăng thể chen chúc nhiều như , cho nên liền để hai cháu trai tự xe lửa trở về.

 

Bọn còn khá hưng phấn, Tam thẩm biên soạn sổ tay hướng dẫn phòng trộm phòng lừa, bọn nhiều câu chuyện thú vị như , bây giờ cuối cùng cũng thể hảo hảo cảm nhận một hồi.

 

Sau khi xuống xe, cảm nhận thiết của bọn quả thật sâu sắc.

 

Bởi vì cái túi lớn bên ngoài quần áo của bọn bất tri bất giác rạch một đường, mười mấy đồng bên trong trộm .

 

Hai tiểu t.ử đều đỏ cả mắt, “Đó là tiền tăng ca Trung thu của bọn con mà! Chẳng công ?!”

 

Người lớn trong nhà đều dở dở .

 

Đại Ca Từ lâu gặp con trai lớn, trông gầy ít, thấy xót xa, liền : “Năm nay thu hồng bao của con nữa, sang năm thu.”

 

Nhị Ca Từ cũng gật đầu, “Thông thường lập gia đình thì cần phát, các con cứ chậm hai năm nữa đưa cũng .”

 

Hai tiểu t.ử lau nước mắt, đừng nữa, hăm hở chạy tiệm tạp hóa xem phim hoạt hình.

 

Cũng khi nào mới thể lớn lên.

 

Tết Nguyên đán năm 1993, náo nhiệt hơn những năm .

 

Bởi vì trong tay tiền, Lâm Tuệ phát hiện bọn nhỏ đến nhà chúc Tết nhiều hơn.

 

Ngày Tết lớn, cô cũng lấy chút may mắn, ai đến thì cô bốc cho mấy viên kẹo, họ hàng thì mỗi cho 1 xu. Tính một ngày cũng phát hết hai đồng.

 

ngại bọn nhỏ cảm thấy cô hào phóng.

 

Sau Tết Nguyên đán năm đó, Lâm Tuệ thấy đường thỉnh thoảng những đầu đội khăn vải đỏ mang vẻ mặt cay đắng, lúc cô mới hậu tri hậu giác, làn sóng thất nghiệp dường như bắt đầu.

 

--------------------

 

 

Loading...