Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 451: Thiếu Đông Gia còn phải tự mình kiếm tiền sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:10:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Tuệ đề nghị bọn nhỏ, cũng nên ngoài bày sạp , bán quần áo, bán mì gói, bán kem que đều .

 

Từ Đông Thăng , "Em còn kiếm tiền từ bọn nhỏ ?"

 

Lâm Tuệ vươn ngón tay lắc lắc, "Không như . Cái gọi là đôi bên cùng lợi."

 

sang bọn nhỏ, "Các con ở cửa hàng lâu như cũng , nhận lương cứng là khó kiếm tiền nhất. bây giờ các con ngày càng lớn, tiền tiêu cũng ngày càng nhiều, còn dành phần lớn thời gian để học tập. Bày sạp kiếm tiền là cách nhanh nhất để tiền, cũng là cách ít tốn chi phí nhất mà kiếm nhiều nhất, yêu cầu về thời gian cũng tương đối thoải mái."

 

"Không gì khác, ít nhất các con cũng kiếm tiền mua ba chai sữa mỗi ngày chứ?"

 

Từ Quốc Tranh gần đây mua một đôi giày thể thao nước ngoài, nhưng quá đắt, bé cũng đang lo lắng.

 

Hai em đầu kề đầu thương lượng một hồi, hỏi: "Cửa hàng nhập hàng thể giảm giá cho bọn con ?"

 

"Kinh doanh là kinh doanh, chuyện nào chuyện đó, thể giảm giá, giá nhập hàng giống như những khác. Các con cũng nếm thử cảm giác gánh vác rủi ro."

 

Hai em ngay sẽ nhân nhượng, thật là vô tình quá .

 

Bọn đầu , kéo Lâm Tích , "Em cũng cùng bọn ."

 

Bởi vì bây giờ cô bé là giàu nhất trong ba !

 

Từ Đông Thăng nỡ, vội vàng ngăn , "Em gái thì cần nhỉ? Ngày nào cũng ngoài phơi nắng, dễ đen da."

 

Cô bé bây giờ trắng trẻo sạch sẽ, thật là bao.

 

Từ Quốc Vinh bảo đảm, "Bọn con xong bài tập buổi tối mới ngoài bày sạp, sẽ để em nắng."

 

"Thế cũng , bên ngoài bây giờ cũng an lắm, lưu manh nhiều lắm ú ú—"

 

Lâm Tuệ bịt miệng , chốt hạ, "Cứ như , Lâm Tích theo cùng bày sạp, tiền bán ba đứa chia đều. Chỉ một điều, trông chừng em gái cho kỹ."

 

Hai em gật đầu. Lâm Tích cả, bây giờ biểu cô trở về, Nhạc Nhạc về nhà ở, buổi tối cô bé cũng cảm thấy buồn chán.

 

Chiếc xe ba bánh Từ Đông Thăng dùng nhiều năm vẫn còn ở quê, bây giờ bọn nhỏ cần dùng, liền tìm mua một chiếc xe ba bánh cũ còn khá mới.

 

Anh bắt chéo hai chân, dựa xe, ném chìa khóa qua, vô cùng hào phóng, "Chiếc xe để ở nhà dùng, sẽ tính chi phí của các con."

 

Mây mù u ám lập tức biến thành trời quang mây tạnh, bọn nhỏ tranh reo hò vui mừng.

 

"Cảm ơn bố!"

 

"Bố thật quá!"

 

Liên Kình bước cửa thấy tiếng la hét của bọn , kỳ quái: "Các đang ? Hôm nay còn đ.á.n.h bóng ?"

 

Từ Quốc Vinh khoác vai , "Anh em, tự đ.á.n.h bóng , bọn bày sạp kiếm tiền ."

 

Liên Kình nhướng mày, giễu cợt, "Thiếu Đông Gia cũng tự bày sạp kiếm tiền ? Không công nhân lao động giản đơn nữa ?"

 

Trước đây thỉnh thoảng sẽ cùng đến cửa hàng công nhân lao động giản đơn, vì gia đình sắp xếp quá nhiều khóa học bổ sung nên dừng .

 

Từ Quốc Vinh phản bác một cách nghiêm túc, "Thiếu Đông Gia cái gì chứ, bọn chính là con nhà nghèo, dựa đôi tay của để kiếm tiền nuôi gia đình."

 

Cậu "ồ" một tiếng, "Thật ? Không dì Lâm bảo các ?"

 

Từ Quốc Vinh nữa, bỏ tay xuống, "Đi , về chủ lớn của . Ba em bọn từ hôm nay bắt đầu chia tay với ."

 

Liên Kình sang Lâm Tích ở bên cạnh, "Cậu cũng ?"

 

" , cũng kiếm tiền mua màu vẽ và cọ vẽ, thầy giáo nghỉ hè sẽ dẫn ký họa."

 

Liên Kình im lặng một hồi, hỏi: "Hay là cũng cùng các nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-451-thieu-dong-gia-con-phai-tu-minh-kiem-tien-sao.html.]

 

Từ Quốc Tranh cầm tay giẻ lau đang chùi xe, ngước mắt , "Không cần nhỉ, còn học nhiều khóa ."

 

"Cũng , thể sắp xếp ." Liên Kình hỏi: "Các tiền nhập hàng ?"

 

Một đòn chí mạng.

 

Sức mạnh của tiền bạc thật là lớn, ba em cuối cùng quyết định cho gia nhập, ôm chặt lấy bắp đùi.

 

Ban đầu bọn tính là chỉ nhập mì gói và quần áo, cần chi phí nào khác. Sau khi Liên Kình gia nhập, bọn mua đủ cả giá treo quần áo và thùng sắt giữ nhiệt — đúng là hào phóng như đấy.

 

Lâm Tích loại quần áo nào bán chạy, còn những món nào kiếm nhiều tiền nhất. Cô quen cửa quen nẻo tìm Chu Chính để mở đơn hàng.

 

Chu Chính kinh ngạc, “Bây giờ các thuê cho cửa hàng nữa, tự riêng ?”

 

Cặp vợ chồng Lâm Tuệ bên cạnh , cũng can thiệp, mãi đến lúc mới lên tiếng, “Bọn nhỏ từ bé chịu khổ gì, tự kiếm tiền, thể hiểu nỗi vất vả khi kiếm tiền, còn rèn luyện khả năng quản lý tài chính, tính cách cũng thể trở nên cởi mở hơn, .”

 

Đây là cách dạy dỗ con cái, Chu Chính gì để , hết thảy cứ theo quy trình mà .

 

Lâm Tích tính toán bằng bút, Liên Kình cạnh , khi cô tính tính hai vẫn mắc , nhịn xuống mà lấy giấy bút từ tay cô .

 

Trên tờ giấy ố vàng những con xiêu vẹo, “Chúng chỉ thể nhập 30 bộ quần áo thôi ?”

 

Lâm Tích , “Nhập bao nhiêu do quyết định ?”

 

Người cầm tiền là .

 

Liên Kình khựng tay, nghẹn lời. Cây bút trong tay tính tính, lát tính , “Trước mắt cứ thế , kiếm vốn .”

 

Quần áo mùa hè dù rẻ đến mấy, nhập 30 bộ quần áo cũng sai biệt lắm là 150 tệ , hơn nữa các chi phí khác, một chút cũng thấp.

 

Tham thì thâm, ngoài quần áo , bọn họ chỉ tính toán bán mì gói và kem que dễ dàng mang theo nhất.

 

Nhà máy kem que cách nhà bọn họ xa, hai em Từ Quốc Tranh và Từ Quốc Vinh suýt nữa đạp xe ba bánh bốc khói, mới nhập hàng về .

 

Từ Quốc Vinh ướt đẫm, nảy ý đồ với xe mô tô, Lâm Tuệ một cái tát đè xuống.

 

“Trước khi trưởng thành phép đụng mô tô và xe .”

 

Cậu xìu xuống, đành ngoan ngoãn sờ chiếc xe ba bánh nhỏ.

 

Để tăng nhanh tốc độ kiếm tiền, mấy quyết định chia hai đường.

 

Sau khi chuyển đồ lên xe, Từ Quốc Tranh bắt đầu phân công nhiệm vụ, “ với Lâm Tích tìm một chỗ náo nhiệt để bày sạp bán quần áo, hai thì đạp xe ba bánh dọc phố rao bán đồ ăn vặt và kem que.”

 

Liên Kình đề nghị, “ quá đạp xe ba bánh, là hai rao bán , với Lâm Tích một nhóm.”

 

Anh đối diện với ánh mắt b.ắ.n tới của Từ Quốc Tranh, mặt đổi.

 

Từ Quốc Vinh vô tư, cảm thấy gì khác biệt, “Được , ai với ai cũng . Anh trông chừng em gái cho , đừng để bắt nạt.”

 

“Sẽ .”

 

Vạn sự sẵn sàng, mấy ông bà chủ nhỏ chính thức bắt đầu công việc bày sạp một ngày trời quang mây tạnh.

 

Đồ đạc xe ba bánh quá nhiều, Liên Kình hiến tặng chiếc xe đạp quý giá của , đèo Lâm Tích phía xe ba bánh.

 

Vì an , bọn nhỏ chọn vị trí ở giao lộ cách nhà chỉ ba con phố, phía một đất trống lớn, bình thường ít thích cùng tản bộ bữa tối để tiêu cơm, thậm chí còn mang theo máy ghi âm nhảy tập thể dục.

 

Tiếng nhạc vui tươi lọt tai, Lâm Tích khẽ kéo góc áo Liên Kình.

 

 

--------------------

 

 

Loading...