Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 453: Thế mà lại biết đánh nhau rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:10:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chiều tối hôm , bọn nhỏ tan học về nhà ăn cơm xong thì chuẩn cửa. Sơn Oa chạy tới chạy lui bên chân, vẫy vẫy cái đuôi, chút phấn khích.

 

Liên Kình đề nghị, "Hay là hôm nay Lâm Tích đừng nữa?"

 

Hai tên côn đồ hôm qua tới, miệng mồm sạch sẽ. Nếu sợ dọa , nắm đ.ấ.m của giáng xuống .

 

Lâm Tích tuy sợ, nhưng cũng rùa rụt cổ. Cô một tả một hữu ôm đầu ch.ó của Hổ Nữu và Sơn Oa, " dẫn chúng nó theo, sợ chút nào."

 

Từ Quốc Tranh buộc dây xích ch.ó , "Dẫn chúng nó ngoài buộc dây cẩn thận, tuy chúng nó ngoan, nhưng một đứa nhỏ sẽ sợ."

 

Lâm Tích xổm xuống vuốt ve lông lưng chó, dỗ dành, "Ngoan ngoãn nha, giấu các con trong cái giỏ, dọa . Về nhà sẽ cho các con ăn xương và bánh bao thịt."

 

"Gâu ——"

 

Đồng ý .

 

Bọn họ vẫn bày hàng ở cùng một chỗ. Từ Quốc Tranh và Từ Quốc Vinh đặt hàng xuống xong, đạp xe ba bánh , nhưng chạy một vòng, bán kem que, mà trốn bức tường xa.

 

"Anh, hôm nay bọn chúng còn đến ?"

 

Từ Quốc Tranh gật đầu, "Sư phụ , đám đều địa bàn cố định của riêng , hơn nữa bộ dạng bọn chúng hôm qua, cũng loại côn đồ năng lực gì."

 

Anh Lý Khải Thành phân tích ít, thấy nhiều , loại côn đồ nhỏ thành khí hậu như , liếc mắt một cái là thể . Hơn nữa hôm qua bọn chúng biểu hiện cũng nhát.

 

"Ê, mấy thanh niên, các bán kem que ?"

 

Thình lình một giọng , Từ Quốc Tranh nhảy dựng, đầu , "Vâng, ba phần tiền một cây."

 

Một đôi vợ chồng già tới, móc sáu phần tiền, "Lấy hai cây."

 

Sau đôi vợ chồng già đến một nhà ba .

 

"Các còn túi ni lông nữa , cho chúng năm cây kem que, bỏ túi mang về nhà để tủ lạnh."

 

Nhà tủ lạnh đúng là chuyện ghê gớm, Từ Quốc Vinh toe toét, "Chú, nhà chú tủ lạnh , thật . Mùa hè nóng nực, ăn chút kem thì đúng là khẩu vị ăn cơm. Chi bằng mua thêm chút nữa, mười cây kem que rẻ nhất cũng chỉ ba hào thôi. Các chú đến nhà máy kem cũng là giá , hà tất chạy xa như , hơn nữa nhà máy kem cũng bán chút ít."

 

Chú tính toán một cái, cũng đúng, thì vẻ nhiều, nhưng cũng đắt lắm. Chú trực tiếp móc sáu hào, "Cho hai mươi cây, bỏ hai túi."

 

Lấy túi ni lông về còn thể đựng đồ, tiện lợi.

 

"Được !"

 

Hai em một trái một , đợi thật lâu cũng thấy tên côn đồ nào, ngược kem que đều bán hết sạch.

 

"Có khi nào hôm nay bọn chúng đến ?" Lời Từ Quốc Vinh dứt, liền thấy bóng lưng hai tên xuất hiện.

 

Cũng bọn chúng từ , xiêu vẹo, như là uống say. Không về phía bọn họ, mà về hướng rạp chiếu phim.

 

"Đi!"

 

Hai mắt nhanh tay lẹ, thu dọn đồ đạc xong, đạp xe ba bánh đuổi theo.

 

Liên Kình liếc thấy bọn họ rời , theo, nhưng liếc mắt sang một bên, lo lắng Lâm Tích chỉ một .

 

Cái giỏ bên cạnh phát động tĩnh, Sơn Oa ở bên trong chán , dùng đầu húc văng nắp giỏ, lộ cái đầu chó.

 

Liên Kình xoa xoa hai con chó, "Các con bảo vệ cô cho ."

 

"Gâu gâu ——"

 

Anh với Lâm Tích: " xem hàng của Quốc Tranh bọn họ bán thế nào ."

 

Lâm Tích các chắc chắn gây chuyện , chút lo lắng, bảo nhanh lên, " sẽ ở đây nhúc nhích chờ các trở về, ở đây nhiều như , cần lo lắng."

 

"Được."

 

Nhà hai tên côn đồ ở ngay trong thành phố, nhưng bọn chúng luôn luôn về nhà, gì cả. Hôm nay nhà bạn bè đ.á.n.h bài, uống chút rượu, đến cả đường cũng nhận .

 

Bọn chúng về phía rạp chiếu phim, ngang qua một lão nông gánh hàng bán đào, tiến lên gì, mặt lão nông nhăn , móc mấy hào tiền lẻ, đều cướp hết.

 

Lúc còn mỗi vơ lấy hai quả đào, ăn, ha ha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-453-the-ma-lai-biet-danh-nhau-roi.html.]

 

Từ Quốc Tranh thấy, sắc mặt càng lúc càng trầm xuống.

 

Hai tên côn đồ đó đút tiền túi, cũng xem phim. Hai gã đàn ông to xác xem phim gì chứ, bọn cái ngõ nhỏ tối đen bên cạnh, đang thủ đoạn gì.

 

Hai cảm thấy thời cơ tới , đội mũ lấy từ nhà, còn lấy luôn hai cái khẩu trang của —đó là đồ dùng để đeo khi sửa sang nhà cửa đây.

 

Bọn đặt xe ba bánh ở góc cua, móc hai cái bao tải to, nhanh chóng chạy theo trong.

 

Hai tên côn đồ men rượu dâng lên, căn bản bất kỳ phòng gì, chỉ cảm thấy mắt tối sầm, bắt đầu đ.ấ.m đá bọn .

 

"Oa! Là thằng ranh con nào!"

 

"A~ Đau! Là ai!"

 

Ban đầu còn mạnh miệng, mồm mép c.h.ử.i bới tục tĩu, cho đến khi cây gậy gỗ thô cứng giáng xuống , những lời thô lỗ khó đó biến thành tiếng cầu xin tha thứ.

 

"Cứu mạng——xin các , tha cho !"

 

"A——"

 

Tên côn đồ liều mạng giãy giụa, bất tri bất giác, một trong những cái bao tải cũng sắp lật , mà hai em đang đ.á.n.h hăng say, chú ý tới.

 

Tên côn đồ né tránh thầm vui mừng, sắp thấy thiên nhật, ngờ kéo xuống!

 

Rốt cuộc mấy đến tìm bọn gây thù đây?! Nghe vẻ hình như nhiều .

 

Bọn côn đồ cảm thấy sợ hãi, co rúm thành một nắm ở góc tường, la lên cầu xin tha thứ.

 

Liên Kình đá thêm mấy cú thật mạnh, đó kéo hai em đang đ.á.n.h hăng say bên cạnh , đè thấp giọng: "Đừng dẫn đồng bọn đến, thôi."

 

Trước khi , Từ Quốc Tranh mỗi một cú đá khiến bọn ngã lăn , nhân lúc bọn dậy thì đầu bỏ chạy.

 

Ba tiểu t.ử cưỡi xe đạp rời xa đầu ngõ, ngang qua chú bán đào, xe dừng .

 

Chú mặt mũi đen sạm, lên chỉ thấy mỗi hàm răng.

 

"Mua đào lông ? Đào ở đây to ngọt, chỉ 3 hào một cân thôi."

 

Từ Quốc Tranh: "Người nhà chúng đông, lấy cho 5 cân ạ."

 

Mắt chú sáng lên: "Được , chú chọn cho các cháu loại ngon nhất."

 

Chú túi ni lông, Từ Quốc Vinh lấy một cái từ xe xuống, mở để chú đựng.

 

Chú chuyên chọn những quả mã, mỗi quả to bằng nắm tay, 5 cân tổng cộng cũng chỉ 10 quả, chú còn tặng thêm một quả nữa.

 

Từ Quốc Vinh buộc chặt miệng túi, liếc mắt thấy bóng dáng hai ở đầu ngõ: "Cảm ơn chú, ngon thì cháu mua của chú. Chú đổi chỗ bán , phía một bãi đất trống lớn, nhiều hơn."

 

Chú ha hả đáp: "Ây, , chú ngay đây."

 

Xe đạp về phía một đoạn thời gian, quả nhiên chú gánh đòn gánh về phía , thấy tiếng hai tên côn đồ ở phía c.h.ử.i bới ầm ĩ tìm kẻ thù nữa.

 

Ba em lo lắng cho Lâm Tích, vội vàng chạy về, trở chỗ cũ, phát hiện quần áo giá bán hết, còn bên cạnh Lâm Tích đang bố của hai nhà bọn .

 

"Các con đây là hùng ch.ó má?"

 

Từ Quốc Vinh hô lên: "Cái đó còn , chắc chắn là hùng!"

 

Vừa xong, cảm nhận ánh mắt đến từ bố , lập tức cúi đầu.

 

Về đến nhà, vẫn là ch.ó má hơn.

 

Liên Thanh hiếm khi thời gian rảnh rỗi để cùng vợ ngoài dạo, còn quan tâm một chút đến việc kinh doanh nhỏ của con trai , ngờ nhận một bất ngờ lớn đến thế.

 

Anh nhếch khóe miệng, giọng điệu lạnh nóng, giống như đang tự hào: "Không ngờ bây giờ con còn đ.á.n.h đấy."

 

Người thẳng nhất trường chính là Liên Kình, thản nhiên : "Mới học ."

 

 

--------------------

 

 

Loading...