Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 502

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:13:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Quốc Vinh cực kỳ kinh ngạc, tin lắm, "Chỉ là hát thuê thôi, mức lương cao đến thế?"

 

Hà Vĩnh dò la tin tức rõ ràng từ lâu, mặt mày hớn hở, "Vì ông chủ , theo tuyến cao cấp, cùng đẳng cấp với mấy quán karaoke nhỏ do mấy con cá tép riu mở. Nhân viên mời là sinh viên đại học học vấn cao, ngay cả mấy cô gái mở rượu cũng là của Học viện Nghệ thuật bên cạnh!"

 

"Cậu , chân Kinh thành chúng là công chúa, thái t.ử gia tiền thế, mỗi đêm tiêu xài trong quán bar, phòng đều vượt mức vạn tệ, thậm chí lên đến mấy chục vạn. Nếu hát những bài họ yêu cầu, tiền thưởng chắc chắn ít."

 

"Hôm đó chúng gặp một , một công t.ử nhà giàu tổ chức sinh nhật, uống rượu hăng quá, bao hết cả quán, mở mấy chục chai rượu đắt tiền! Không chỉ , còn rải tiền ngay tại chỗ! Hai đứa may mắn, giật hai tờ!"

 

Hà Vĩnh giơ hai ngón tay, nghĩ đến cảnh tượng đêm đó, vẫn còn kích động.

 

Từ Quốc Vinh đến mức kinh ngạc, "Cái , cái đều là thật ? Không chỉ trong phim truyền hình thôi ?"

 

"Chúng lừa gì! Toàn bộ là thật! Kiếm tiền boa của họ, chuyện đó dễ ợt!"

 

Hai đây gì từng thấy cảnh tượng , cũng cái động đốt tiền mới giỏi còn giỏi hơn, núi cao còn núi cao hơn. Đối với một sinh ở đỉnh kim tự tháp, vài ngàn vạn tệ chẳng đáng là gì, khác gì cái giẻ lau giày.

 

Mà những thứ đó là thứ mà những đang chật vật ranh giới sinh tồn như họ cầu cũng .

 

Hai càng càng phấn khích, cứ như thể họ bước ổ vàng lớn .

 

Từ Quốc Vinh cũng từng thấy cảnh tượng như , nhưng dội gáo nước lạnh, chỉ hỏi một câu: "Mấy ký hợp đồng ?"

 

"Hợp đồng là gì? Bọn chỉ tranh thủ thời gian học tập qua đó thêm thôi, cần ký? Nhiều nhân viên phục vụ thế cũng ai đến hợp đồng ."

 

" , ông chủ lớn như thế, xe lái loại triệu tệ, chỉ cần lọt chút đỉnh từ kẽ tay thôi là đủ cho chúng ăn , đến mức lừa gạt mấy con tép riu như chúng nhỉ? Đừng vì cứ băn khoăn chuyện mà chọc giận ."

 

Từ Quốc Vinh từ nhỏ việc trong cửa hàng cùng bố , thuê mướn nhiều nhân viên như , rằng trong một trường hợp, hợp đồng mới là biện pháp duy nhất để bảo vệ quyền lợi của những nhân viên nhỏ bé ở tầng lớp thấp nhất.

 

Mặc dù đối phương lai lịch, bối cảnh, vai trò của hợp đồng hạn, nhưng vẫn bảo hiểm hơn là .

 

Hai cuốn , nóng lòng theo ông chủ mới việc, lúc gì cũng lọt tai.

 

Từ Quốc Vinh nghĩ một lát, liền , "Khi nào các bắt đầu qua đó ? cũng mở mang tầm mắt."

 

Quả nhiên, chẳng ai thấy tiền mà động lòng cả!

 

Họ vui vẻ khoác vai Từ Quốc Vinh, "Ngày mai bắt đầu luôn! Bọn đưa , cần tốn tiền, rượu uống cứ tính tài khoản của bọn !"

 

Từ Quốc Vinh , "Được thôi, để em đây nhờ phúc các ."

 

Quán mà hai nhắc đến tên là "Kỳ Ngộ", cách cổng phụ của trường đến tám trăm mét. Có thể chiếm vị trí , chắc chắn ông chủ thiếu quan hệ.

 

Hôm đó, Từ Quốc Vinh vẫn mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, che kín mặt .

 

Anh chờ ở cửa quán bar, gọi điện thoại, lâu hai mặc quần áo đính kim tuyến lấp lánh đón .

 

"Đẹp trai quá!" Anh giơ ngón cái lên, kinh ngạc, còn đưa tay sờ thử những hạt kim tuyến lấp lánh ánh vàng.

 

Hai xịt bao nhiêu keo xịt tóc lên đầu, tóc dựng từng sợi, mặt còn thoa cả phấn kim tuyến.

 

Nói thật, ngay cả khi lên sân khấu thi đấu, cũng từng ăn mặc lộng lẫy đến thế.

 

"Hề hề, lên sân khấu đều mặc thế cả, bên trong ánh đèn tối, mặc đồ sáng một chút mới nổi bật . Đi thôi."

 

"Lợi Ca, đây là bạn , hôm nay qua đây mở mang tầm mắt." Hà Vĩnh nịnh nọt.

 

Một gã to con cao hai mét ở cửa Từ Quốc Vinh từ xuống , nheo mắt , cảm thấy quen nhưng nhớ , chỉ nghĩ đó là bạn của họ, cũng đến tìm việc thêm.

 

Sinh viên đại học ngoài thêm kiếm tiền hề ít.

 

Anh xua tay, "Vào , chạy lung tung, nếu gây chuyện gì thì chúng chịu trách nhiệm ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-502.html.]

"Anh cứ yên tâm, sẽ ngoan ngoãn thôi!"

 

Hai Hà Vĩnh dẫn Từ Quốc Vinh , nhỏ giọng giải thích với , "Khách tiền tính tình đều lớn, đây là nơi để lý lẽ, ông chủ chỉ về phía tiền thôi. Cho nên lát nữa cứ ngoan ngoãn quầy bar xem bọn hát là ..."

 

Hai đưa đến quầy bar, chếch đối diện là sân khấu, đó thể rõ ràng. lúc định dặn dò thêm vài câu thì đến vỗ vai họ, gọi họ nhanh chóng chuẩn lên sân khấu.

 

Từ Quốc Vinh vẫy tay với họ, "Các mau qua đó chuẩn , con nít, tự lo liệu mà."

 

Hai Hà Vĩnh lúc mới vội vàng chạy theo lớp trưởng hậu trường.

 

Quán bar chỉ kinh doanh buổi tối, 7 giờ tối mới là thời gian bắt đầu mở cửa, hiện tại khách đang lượt kéo đến.

 

Trong quán bar bật lên ánh đèn rực rỡ sắc màu, cảm giác ảo diệu tràn ngập. Khi âm nhạc vang lên, Từ Quốc Vinh về phía sân khấu.

 

Người lên sân khấu là Hà Vĩnh. Có thể thi đỗ trường , khả năng ca hát của vốn dĩ cũng hề yếu.

 

Anh chọn một ca khúc mới của Hồng Kông và Đài Loan, giai điệu hào hùng, khí tại chỗ đẩy lên cao trào. Thậm chí ít khán giả thấy vui vẻ liền tiện tay rút một cành hoa giả từ lẵng hoa bàn ném lên sân khấu.

 

Anh , một cành hoa đại diện cho 10 tệ.

 

Nói cách khác, Hà Vĩnh hát xong bài hát ba phút , thể nhận tiền thưởng lên đến cả trăm tệ. Mà đêm nay, mới chỉ bắt đầu.

 

"Anh trai, một ?"

 

Một làn hương nước hoa nồng đậm xộc mũi, Từ Quốc Vinh dụi mũi, đầu .

 

Đó là một cô gái trẻ mặc áo hai dây và quần short siêu ngắn, trông còn khá trẻ và xinh , nhưng Từ Quốc Vinh thích mùi hương , quá nồng.

 

Mặc dù đội mũ che nửa khuôn mặt, nhưng vẫn thể thấy khuôn mặt chắc chắn tệ. Lần đầu , để rõ mặt đến, nhấc vành mũ lên một chút, để lộ đôi mắt.

 

Người phụ nữ cảm thấy kinh ngạc, càng tươi hơn, tưởng rõ, cô ghé gần hơn, lớn: "Anh trai một ? mời một ly rượu nhé? Hoặc mời uống cũng !"

 

Từ Quốc Vinh chỉ cổ họng , lắc đầu xua tay, há miệng nhưng thể thành lời.

 

Cô gái nhíu mày, bỏ , "Tiếc thật đấy, là một câm chứ!"

 

Từ Quốc Vinh đối diện với pha chế rượu trong quầy bar, ánh mắt kinh ngạc của đối phương, chỉ một cái tên bảng menu rượu, "Cho một ly cocktail."

 

Trải qua cả buổi tối, Từ Quốc Vinh chứng kiến những tiền mà Hà Vĩnh rốt cuộc là trông như thế nào. Họ cứ động một tí là bao cả quán, việc chi tiền gọi rượu, gọi thì càng cần .

 

Vóc dáng , dù đội mũ, quầy bar vẫn vẻ quá nổi bật, đến bắt chuyện thực sự là nườm nượp dứt.

 

Không chỉ phụ nữ, thậm chí còn cả những đàn ông với ánh mắt dâm tà.

 

Đương nhiên, cũng thiếu những đắn đến đây để giải khuây, xả stress. Họ mặc vest chỉnh tề, chỉ uống rượu trò chuyện với bạn bè, thậm chí chơi bài.

 

Nơi đây thực sự giống như một thế giới nhỏ bé bao bọc, vô ưu vô lo, chỉ dành cho việc hưởng thụ.

 

Anh bước khỏi quán bar, âm nhạc ồn ã trong tai một cánh cửa lớn ngăn . Khi bước đường phố, những âm thanh lọt tai là tiếng của các gia đình, tiếng mắng mỏ con cái, tiếng sách, v.v. Cảm giác đứt gãy về gian và thời gian ngày càng rõ rệt.

 

"Mẹ, con về , vẫn ngủ ạ."

 

Từ Quốc Vinh hiếm khi về nhà muộn như , qua mười hai giờ . Anh phòng khách, Lâm Tích ở đó, chắc là ngủ . Mẹ cô vẫn ghế sofa, lẽ là đang đợi .

 

Từ Quốc Vinh tới, định mở lời thì thấy bố lâu gặp bước từ phòng tắm, trợn tròn mắt, "Bố, bố đến từ lúc nào ạ?"

 

Từ Đông Thăng liếc một cái, "Vừa mới đây thôi."

 

Đột nhiên, mũi khẽ động đậy, lông mày nhíu , "Lão Nhị, hút t.h.u.ố.c ? Trên còn mùi rượu nồng như thế, ngoài quậy phá đấy ?"

 

--------------------

 

 

Loading...