Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 504: Anh Hai Làm Mẹ Tức Phát Ốm

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:13:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Quốc Tranh tưởng rằng bên gió quá lớn, nhầm , "Em cái gì cơ?"

 

Thế là Lâm Tích lặp nữa.

 

Từ Quốc Tranh im lặng một lúc, hỏi: "Vì lý do gì?"

 

Bố tuy dễ nóng nảy, nhưng cũng điều. Còn tính thì càng hơn, thể vì chuyện gì mà tức đến phát ốm cơ chứ?

 

"Vì hai cùng bạn học quán bar hát kiếm tiền, chỉ uống rượu, mà còn chê bố quản quá nghiêm."

 

"Lâm Tích, em im miệng ngay!"

 

Lâm Tích "hừ" một tiếng, chẳng thèm quan tâm đến cái tên tội đồ , " sai chỗ nào ? Anh còn lừa , tội chồng tội, bố chỉ đ.á.n.h vài cái, thấy vẫn đủ! Làm liên lụy đến cũng chẳng ngày lành gì!"

 

Từ Quốc Tranh nghiêm mặt , trông hệt như Từ Đông Thăng lúc tức giận, mở lời: "Lão Nhị, nếu mày thấy cuộc sống bây giờ quá nhàn rỗi thì nộp đơn xin nhập ngũ , qua đây dẫn mày huấn luyện vài ngày, để mày tự kiểm điểm xem rốt cuộc phạm gì!"

 

Từ Quốc Vinh một bên ủ rũ, ống : "Anh cả, em thật sự , dám nữa ."

 

"Nếu ở nhà, cần bố tay, mày đ.á.n.h cho một trận . Mày bây giờ mới 20 tuổi, mấy lão cáo già kéo mày xuống nước, chúng cả đống cách để trị mày! Quân t.ử bức tường nguy hiểm, mày đừng ngây thơ nghĩ rằng mày khác biệt với khác."

 

"Cút xa mấy đứa bạn học đó của mày !"

 

Từ Quốc Vinh mắng xối xả, trông như một bông hoa héo úa, "Em cả, em nữa."

 

Lâm Tuệ và Từ Đông Thăng ngoài cả ngày, buổi tối cũng về ăn cơm.

 

Từ Quốc Vinh và Lâm Tích chờ đợi sốt ruột, cuối cùng họ cũng về nhà lúc 11 giờ đêm.

 

Lâm Tuệ liếc con trai một cái, ném cuốn sổ trong tay cho .

 

"Tình trạng bệnh nhân thuộc về quyền riêng tư, cho nên chỉ tìm Liên thúc thúc của các con để thống kê sơ bộ, chỉ dựa liệu của bệnh viện họ, con xem . Trang phía liệu của đồn cảnh sát do Lý thúc thúc đưa cho."

 

Từ Quốc Vinh hiểu rõ là xem liệu gì, mở thì im lặng.

 

Chi chít đó là những nhiễm bệnh, cai nghiện, thương, đều là thanh niên, thậm chí thiếu nhiều sinh viên đại học.

 

Còn liệu Lý thúc thúc đưa thì là lượng các vụ án đ.á.n.h , tụ tập đ.á.n.h bạc, liên quan đến mại dâm và ma túy trong hai năm gần đây, hầu như tất cả đều bắt giữ tại các tụ điểm giải trí, đặc biệt là quán bar, vũ trường... những nơi càng là địa điểm tai họa lớn.

 

Từ Đông Thăng lắc đầu, "Con đừng nghĩ rằng con thể rút lui , nếu một ngày nào đó quán bar đó của con xảy chuyện, con là nhân viên cũng thoát . Nếu tiền thưởng con nhận là tiền bẩn của tội phạm, con cũng trong đó!"

 

"Con vẫn còn quá ngây thơ. Muối bố ăn còn nhiều hơn cơm con ăn, những chuyện bố thấy còn phức tạp hơn con tưởng tượng. Khi con dấn cuộc, thoát khó như lên trời, đừng bao giờ đ.á.n.h giá quá cao bản ."

 

Giọng Lâm Tuệ trầm xuống: "Nếu một ngày nào đó con cha , lẽ con sẽ hiểu tâm trạng của bọn , sợ sinh con, càng sợ nuôi dạy con nên ."

 

Từ Quốc Vinh nắm chặt cuốn sổ, trong lòng là những liệu xem, thậm chí Lý thúc thúc còn chu đáo mô tả lời hối của một thanh niên trong đồn, phần lớn đều khác dụ dỗ dấn , những quen bạn bè tự cho là , hóa là sói xám đội lốt cừu.

 

Cậu cúi đầu, "Bố , con thành tâm hối , nhất định sẽ học chuyên ngành của , để chuyện khác xao nhãng nữa."

 

Lâm Tuệ "ừm" một tiếng, vẫn nở nụ nào, kéo Từ Đông Thăng về phòng.

 

Từ Đông Thăng thở dài, "Hồi nhỏ phạm , bố đều dùng gậy gộc đ.á.n.h thẳng tay, tốn công như bà, giảng đạo lý lớn, còn tìm mấy cái liệu ."

 

Lâm Tuệ bực , đẩy ông , "Thế bố ông đ.á.n.h nhiều như , ông đổi ?"

 

Từ Đông Thăng lắc đầu, "Có lẽ trong lòng sẽ chút áy náy, nhưng dần dần quen thì cũng chẳng đau chẳng ngứa gì, thậm chí còn ngày càng lớn mật hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-504-anh-hai-lam-me-tuc-phat-om.html.]

 

"Đó là vấn đề ? cần nó ngoan ngoãn bề ngoài, nó tâm phục khẩu phục, hiểu rõ đạo lý, đừng sinh lòng oán hận."

 

Anh giơ ngón cái lên, vòng tay ôm cô từ phía , cúi đầu hôn một cái, bắt đầu lời ngon tiếng ngọt, "Vợ giỏi thật đấy, còn giảng đạo lý hơn cả mấy thầy cô trong trường. thì mấy lời văn vẻ đó, cái gì mà Mạnh Mẫu ba chuyển nhà, hiểu."

 

Lâm Tuệ khẩy một tiếng, đưa tay sờ bộ râu mới mọc dài cứng của , "Sống đến già học đến già đấy Tam Ca."

 

"Không , nhà phụ trách động thủ, em phụ trách giáo dục."

 

Hai quấn quýt một lúc, Từ Đông Thăng hỏi cô: "Vậy em còn quản con trai nữa ?"

 

"Xem biểu hiện của nó ."

 

Từ Quốc Vinh ba ngày ngủ giấc nào ngon, mắt thâm quầng, một bàn bữa sáng thịnh soạn để bày tỏ sự hối .

 

May mắn , bố chịu xuống .

 

Cậu vui vẻ múc cháo thịt nạc cho hai , "Đây là thịt giăm bông Anh Dì , con thái mấy lát mỏng, băm nhỏ nấu cháo, thơm lắm, ngấy , bố nếm thử ạ."

 

"Ừm, con cũng xuống ăn ."

 

"Vâng."

 

Từ Quốc Vinh và Lâm Tích đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Mấy bắt đầu trò chuyện về chuyện thi chuyên ngành ở trường, cứ thế bỏ qua những chuyện vui mấy ngày nay.

 

Giữa những trong nhà thì thù hằn gì, cùng xuống ăn một bữa cơm, cơn giận cũng vơi một nửa...

 

Hôm đó khi tan học, Từ Quốc Vinh định về ngõ Kim Cổ chuyển nốt mấy món nhạc cụ còn , thì Hà Vĩnh và một nữa chặn .

 

Sau hôm từ quán net về, mấy ít giao tiếp với hơn, hai nhận đó là sự xa lánh cố ý của Từ Quốc Vinh, vẫn còn kéo một phen.

 

"Ông chủ bọn gần đây còn giới thiệu thêm nhiều sinh viên đại học qua bán thời gian, yêu cầu trai, lương cơ bản thể trả cao. Bọn nghĩ ngay đến , nếu đồng ý qua đó, ông chủ chắc chắn sẽ nhận."

 

Từ Quốc Vinh hề do dự, mở lời từ chối ngay, "Thôi, hai , hôm đó khi quán bar về, bố đ.á.n.h một trận, giờ vết thương còn lành ."

 

Cậu kéo tay áo lên, thực một thời gian, vết thương còn đau nữa, chỉ là trông nó ghê rợn.

 

Hai giật , "Bố ác thế ? Quản nghiêm quá đấy."

 

Từ Quốc Vinh nửa thật nửa giả đáp , " , bây giờ họ chỉ cho hai điểm một đường thẳng, từ trường về nhà, phép chơi nữa, quán bar ."

 

Hà Vĩnh nhíu mày, "Cậu cứ lén lút , nhà cũng ?"

 

"Không , họ sẽ kiểm tra đấy."

 

Cậu tỏ vẻ nhút nhát, khi hai nhạo một lúc thì vẫn kiên quyết từ chối.

 

Chỉ thấy họ lộ vẻ thất vọng, tìm khác.

 

Từ Quốc Vinh ngang qua phía , lờ mờ thấy những lời họ đang thuyết phục, cũng gần giống như những gì lúc . Người bạn học đối diện cũng điều kiện kinh tế khá bình thường, rõ ràng là động lòng...

 

--------------------

 

 

Loading...