Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 534: Họ hàng đến

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:13:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ôi chao, cả đời từng đến nơi xa như thế , cái lưng sắp phế luôn ..." Nhị Tẩu Từ xoa xoa eo , ngoài năm mươi tuổi, tàu hỏa liên tiếp mấy ngày liền, đúng là chịu nổi.

 

Từ Đông Thăng vốn định bao vé máy bay cho họ, nhưng thứ nhất là họ chê đắt, thứ hai là trong lòng thấy sợ. Cái máy bay bay ở trời, cứ nghĩ nhỡ nó rơi xuống thì , mạng thể mất ...

 

Từ Đông Thăng: ... Nhỡ tàu hỏa va chạm thì mạng cũng mất thôi. lời thể ?

 

Anh đành mua vé giường mềm, thì dễ chịu hơn một chút.

 

Lần là để Từ Quốc Hoa dẫn đội, đưa gia cùng qua đây. Cùng một chuyến tàu, thể cho chăm sóc.

 

Mặc dù là bộ qua đây, nhưng cộng cũng hơn hai mươi , đội ngũ đông như , còn tưởng là đoàn du lịch cỡ lớn nào đó xuất phát.

 

Mẹ Từ dù cũng là từng đến Kinh Thị, vốn còn khoe khoang một chút, kết quả khỏi nhà ga, quá chừng, tất cả đều đổi.

 

Con đường lớn sạch sẽ gọn gàng, tất cả đều là các loại xe cộ, bà xem mà hoa cả mắt. Huống chi là những khác từng đến.

 

Đại Tẩu Từ, vẫn luôn ở trấn, mắt trợn tròn: "Ôi trời, cứ tưởng thành phố của chúng ghê gớm lắm , vẫn hơn Kinh Thị. Các xem tòa nhà đằng , chắc mấy chục tầng chứ?"

 

Từ Quốc Hoa một tay ôm đứa nhỏ, một tay kéo , chỉ sợ chen lấn lạc mất. Hoàng Thục Tú ở một bên cầm hành lý, cùng chị cô .

 

Từ Đông Thăng và Từ Quốc Tranh hai em đợi ở cửa, thấy liền vẫy tay.

 

"Bên !"

 

Mọi một loạt xe taxi màu vàng chỉnh tề phía bọn họ, tài xế còn tiến lên mở cốp cho để hành lý, bọn họ đều kinh ngạc, chút câu nệ.

 

"Thứ Ba, đây tất cả đều là xe con thuê ?"

 

Từ Đông Thăng gật đầu, đặt túi của cha xe nhà .

 

"Ba chiếc xe là của gia đình, thuê thêm ba chiếc taxi."

 

"Sao nhà ba chiếc xe?" Mẹ Từ trợn tròn mắt.

 

Kinh Thị ba chiếc, quê nhà một chiếc, đây là định mỗi một chiếc xe ?

 

"Mọi lên xe , gì chúng về nhà , đừng ngăn chặn đường."

 

Cha Từ và Mẹ Từ vội vàng lên xe, khi đó hỏi là chuyện gì.

 

Từ Đông Thăng lái xe trả lời vấn đề của họ: "Bồi giá cho Lâm Tích một chiếc, một chiếc cho hai em luân phiên dùng, chiếc còn là của A Tuệ."

 

"Cái ... Cho Lâm Tích bồi giá thì thôi , A Tuệ nhà còn mua riêng một chiếc? Không cái tiệm nhỏ của cô gần nhà ? Đi bộ đến nửa tiếng. Buổi sáng cũng cần dậy sớm mở cửa hàng, tiêu tiền gì, lãng phí ?"

 

Bọn họ hiểu một chiếc xe con bao nhiêu tiền, nhưng tổng cộng cũng hơn vạn tệ, bao nhiêu tiết kiệm một năm cũng tiết kiệm bấy nhiêu, gia bốn chiếc xe, đợi cháu lớn nghiệp còn mua một chiếc nữa ? Toàn gia năm chiếc xe, cái thật đúng là...

 

Từ Đông Thăng tay vững vàng nắm vô lăng, ngữ khí bình thường: "Nhà chúng thiếu tiền, A Tuệ mua gì cũng , chỉ cần cô vui vẻ."

 

Thôi , căn bản là tìm lý do để biện hộ cho vợ . Mẹ Từ tự tức giận, nhà bọn họ tiền, quản nữa .

 

Cha Từ sớm thoáng , lo lắng, vui vẻ ngoài cửa sổ.

 

"Này Thứ Ba, chúng đến ? Sao giống cái ngõ hẻm ? Tất cả đều dỡ bỏ xây mới ?"

 

Từ Đông Thăng xoa xoa mũi, gì, dừng cửa mới : "Đây là nhà chúng , một cái sân khác, chỗ tương đối lớn, họ hàng qua đây đều ở nhà chúng ."

 

Người lớn ở cùng lớn, trẻ con ở cùng trẻ con, dọn dẹp một chút, đều thể nhét . Cho dù là ở hết, chuyển đến căn nhà khác cũng , khi khách thuê bên trong đến kỳ hạn thì nhà cho thuê nữa, sạch sẽ gọn gàng thể trực tiếp ở.

 

Mẹ Từ nắm lấy tay Thứ Ba, nhất thời nên gì.

 

Lâm Tuệ mời dì giúp việc dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa, dẫn Lâm Tích ở cửa đón . "Cha , mau nhà nghỉ ngơi một lát."

 

Hôm nay mới chỉ là đợt đầu tiên đến, mà con hẻm chật kín, náo nhiệt hẳn lên.

 

Hàng xóm nhà họ chuẩn việc vui, nên thấy tiếng động cũng xem.

 

Từ Quốc Hoa bế con : " mà các tin, nhà Tam chú Tam thím to đặc biệt, còn đặc biệt nữa!"

 

Anh học thức, thể hình dung , chỉ dùng lời lẽ đời thường để , kết quả là ai cũng cho rằng đang khoác lác, tin. Lần thì tận mắt chứng kiến , ai nấy mắt đều trợn tròn, y như nhà quê .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-534-ho-hang-den.html.]

 

Hoàng Thục Hoa cũng lâu gặp Lâm Tuệ, bên cạnh cô , mắt mở to, kích động: "A Tuệ, các cô thật là giỏi, thể mua cái sân lớn như thế ."

 

Lâm Tuệ : "Cũng , mua do vớ bẫm thôi."

 

Bây giờ thì mua nữa .

 

"Chúng dạo trong sân một chút ."

 

Lâm Tuệ khuyên: "Không vội vội, cứ ăn cơm nghỉ ngơi một lát dạo cũng , dù thì thời gian sắp tới còn nhiều lắm."

 

Hôm nay thời tiết khá , Lâm Tuệ kê thẳng hai bàn ở trong sân, vô cùng náo nhiệt.

 

Nhân vật chính là Lâm Tích, chủ đề của đều xoay quanh cô : "Lâm Tích kết hôn xong sẽ ở ? Có xa chỗ ?"

 

Mặt Lâm Tích nóng lên một chút, nhưng vẫn giữ bình tĩnh: "Không xa chỗ . Tháng đầu tiên khi kết hôn sẽ ở cùng với lớn tuổi, đó thể chuyển đến sân mà nhà họ Liên tặng cho chúng . Cuối tuần và những dịp lễ tết thì về thăm lớn một chút là ."

 

"Nhà họ Liên còn tặng các cô sân nữa ?! Lớn cỡ nào ?"

 

Lâm Tuệ : "Lớn gấp đôi nhà chúng , đoạn đường , môi trường cũng ."

 

Mọi cả kinh một nữa, đến cả cơm cũng vội ăn.

 

"Hô— Nhà các cô đủ lớn , còn cái lớn gấp đôi nữa chứ. Cái là tặng cho Lâm Tích ?"

 

Lâm Tích giải thích: "Không tặng cho , là tặng cho và Liên Kình ở."

 

quả thực cũng thêm tên cô sổ hồng .

 

"Đôi vợ chồng còn phân chia gì cô với , đều như cả thôi."

 

Đại tẩu họ Từ còn ngây ngô hỏi một câu: "Cái sân lớn như , dọn dẹp xuể ?"

 

Khi sắp xếp gia cụ, Lâm Tích xem qua, rõ tình hình: "Nhà họ Liên thuê viên đinh và bảo mẫu để chăm sóc nhà cửa, chúng cần dọn dẹp."

 

"Viên đinh là cái gì?"

 

"Chính là trồng hoa trồng cỏ."

 

Bà họ Từ lẩm bẩm : "Nhà địa chủ lớn ngày xưa cũng chỉ đến thế thôi, ngay cả việc trồng hoa trồng cỏ cũng cần tự , thì còn việc gì nữa, gả qua đó hưởng phúc là ."

 

"Còn gì nữa?" Nhị Tẩu họ Từ kích động, cô vẫn bát quái như , hỏi ai cũng rõ sính lễ của Lâm Tích là bao nhiêu—, bây giờ hình như đều thích là tiền thách cưới.

 

Lúc đính hôn họ đều đến , phái con trai qua thì ích gì, chẳng hiểu gì cả, cũng rõ ràng, hỏi gấp quá thì bảo tự mà hỏi thăm.

 

đây chẳng đang nắm lấy cơ hội , tự hỏi chính chủ.

 

Mọi đều dựng tai lên , Lâm Tích liếc , gì nữa.

 

Vấn đề kiểu vẫn là trả lời thì hơn.

 

Lâm Tuệ sắc mặt như thường: "Nhà họ Liên tặng xe và nhà cho hai đứa nhỏ dùng, nhà chúng cũng của hồi môn xe và nhà cho Lâm Tích của riêng. Còn là phí an cư, trang sức vàng ròng, và một lễ vật thông thường khác."

 

nhẹ nhàng, nhưng bàn đều đến ngây . Nhà lão Tam còn của hồi môn xe và nhà cho con gái ư? Nhà ở Kinh Thị ? Rốt cuộc là mua mấy chỗ?

 

Ở bên , Từ Quốc Hoa còn hăng hái bổ sung thêm: "Lúc Lâm Tích đính hôn, các thấy , mấy món trang sức đó nặng trịch, đeo lên đầu Lâm Tích còn thấy nặng, vàng lấp lánh."

 

Anh nhớ , bản cũng khỏi líu lưỡi, mười cái hộp lận, mắt còn kịp.

 

Nhị Tẩu họ Từ mắt tinh, thấy cổ Lâm Tích còn đeo một sợi dây chuyền vàng, tay còn một chiếc lắc tay vàng, chiếc nhẫn tay thì trông bắt mắt lắm, liền hỏi: "Cái cô đang đeo bây giờ cũng là nhà họ Liên tặng ?"

 

Lâm Tích mím môi : "Là Dì Tình tự tặng, bảo bình thường cứ đeo mấy món nhẹ nhàng thôi, gây chú ý."

 

"Mẹ chồng cô thật là chu đáo."

 

Lâm Tích , quả đúng là . Mẹ chồng cô cởi mở, vốn dĩ đối xử với cô , bây giờ thì càng hơn nữa.

 

 

--------------------

 

 

Loading...