Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 536: Hôn Lễ
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:13:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ngày cưới, Lâm Tích dậy từ năm giờ.
Trong nhà mời thợ trang điểm đến.
Chị thợ trang điểm ngừng, lời ý , khen đến mức cô đỏ mặt.
“... Chị đây hề dối nhé, chị trang điểm cho bao nhiêu , em là hàng đầu đấy. Coi cái làn da trắng mịn , tóc cũng dưỡng nữa.”
Đợi đến khi Lâm Tích mặc lên bộ lễ phục Bách Điểu Triều Phượng, những trong phòng đều hoa mắt. Màu đỏ chủ đạo, khăn choàng vai màu xanh lục, đuôi váy dài, lộng lẫy gì sánh kịp.
Lâm Tuệ chỉnh đồ trang sức đầu cho cô , : “Rất .”
Từ Đông Thăng cũng một bên con gái .
Nhiếp ảnh gia chớp lấy khoảnh khắc ấm áp .
Đến giờ lành, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào náo nhiệt. Lâm Tích căng thẳng, nhưng ngoài xem một chút.
Bị chị họ chặn , “Em tuyệt đối ngoài, ngoan ngoãn đợi chú rể đến đón thôi.”
Tiếng động bên ngoài ngày càng lớn, đến cửa nào .
Không cần mời thêm giúp đỡ, chỉ riêng nhà họ Lâm và nhà họ Từ thôi cũng đủ để giữ chặt cửa .
Từ Quốc Vinh lúc quên mất tình nghĩa em lớn lên cùng , đút hai tay túi, vô cùng lạnh lùng vô tình với cuỗm mất em gái .
Anh xung phong , bắt Liên Kình cầm micro hát một bài tình ca, thì đừng hòng bước .
Mọi reo hò cổ vũ, Liên Kình ngượng đến đỏ cả mặt – lẽ hôm nay tỉnh dậy mặt đỏ sẵn .
Anh nhận lấy micro, hít sâu một bắt đầu hát.
Lúc đầu giọng còn run, càng hát càng vững.
“Em hỏi yêu em sâu đậm đến nhường nào…”
“Ồ ồ ồ—”
Mọi hò reo, mặt Liên Kình đỏ bừng như rỏ máu.
Hát xong một bài, Từ Quốc Vinh nhận lấy micro, hướng trong phòng hỏi một câu: “Lâm Tích, em thấy ?”
Mấy trong phòng đều Lâm Tích trêu.
Mặt Lâm Tích cũng đang nóng ran, gì chỉ là thấy, mà là rõ mồn một luôn, cái micro đó âm thanh lớn quá, vang tận hai con phố .
Trước văn võ, cửa ải của Từ Quốc Vinh coi như là dễ dàng nhẹ nhàng. Còn Từ Quốc Tranh lên là bắt chống đẩy một trăm cái .
Liên Kình thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng vợ cả hôm nay sẽ bắt đ.á.n.h một trận mới chịu cho đón dâu.
Anh cũng hề rề rà, vén vạt áo sơ mi nhét thắt lưng, sấp xuống đất bắt đầu chống đẩy.
Quần chúng xung quanh đếm cho , “Một, hai, ba…”
Làm đến cái thứ ba mươi, Liên Kình chợt cảm thấy lưng nặng trịch, ngẩng đầu lên mới phát hiện một đứa bé đang lưng.
Là con trai Từ Quốc Hoa.
Nặng thì nặng lắm, nhưng đứa bé còn nhỏ, lo rơi nên giảm tốc độ. Động tác càng chậm càng tốn sức, còn mười cái cuối cùng, mồ hôi mặt nhỏ xuống tí tách, thấm ướt mặt đất.
“Eo chú rể thật là lực!”
“Haha haha đừng dùng sức quá đà, đêm tân hôn cô dâu sẽ ré lên mất…”
“Ha ha ha ha ha ha…”
Đợi Liên Kình xong, Từ Quốc Hoa ôm con trai , hôn một cái.
Từ Quốc Tranh bê hai vại rượu nếp lên, cầm bát lớn rót đầy, hất cằm, “Không cần nhiều, uống .”
Rượu nếp thơm thì thơm thật, nhưng quá nặng đô.
Liên Kình đành c.ắ.n răng uống cạn một bát, đó bạn bè thích do nhà họ Liên phái đến liền xông lên giúp đỡ.
Trong đó cũng ít xuất từ quân đội, phương Bắc, tửu lượng . Mỗi ba bát lớn cũng chẳng thành vấn đề, đầy mấy phút uống sạch.
Lâm Tích trong phòng tiếng ồn bên ngoài ngày càng lớn, càng lúc càng gần, tim cô đập thình thịch.
Khi đến cửa, Từ Quyên Quyên mở lời, “Hỏi nhanh đáp nhanh, trả lời đúng mới .”
Bên ngoài lập tức trở nên yên tĩnh, Liên Kình hắng giọng, “Chị cứ .”
“Lâm Tích thích màu gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-536-hon-le.html.]
Liên Kình chút do dự, “Xanh lá, xanh dương và tím, thích nhất là màu tím.”
Từ Quyên Quyên Lâm Tích, cô gật đầu.
“Em thích ăn gì?”
“Món ngon nào cũng thích, thích vị chua ngọt, ví dụ như món cá sốt chua ngọt.”
“Em ăn gì?”
“Tạm thời kiêng cữ gì, trừ t.h.u.ố.c lá và rượu, dễ dị ứng.”
Trả lời nhanh quá, Từ Quyên Quyên thấy chẳng còn gì thú vị nữa, lớn lên cùng , suýt nữa là mặc chung quần, gì mà chứ?
Trương Giai Giai, cũng thuộc dạng mặt dày, cô hét lớn một câu: “Lần đầu chú rể hôn cô dâu là khi nào?”
Liên Kình đột nhiên hình, liếc bố vợ và hai vợ cả đang canh cửa.
Những xem bắt đầu hò reo, “Nói nhanh nhanh, là khi nào!”
Liên Kình mím môi, : “Năm mười bốn tuổi, trong phòng vẽ của Lâm Tích, cô gục bàn ngủ, lén hôn.”
Mọi ha hả, chỉ Từ Đông Thăng mặt tối sầm, đá cho cả và hai một cái, em gái nhòm ngó sớm như mà bọn họ !
Chuyện ngay cả Lâm Tích ở trong phòng cũng , mặt cô đỏ bừng, ngón tay nắm chặt gấu váy.
Trương Giai Giai cuối cùng hét lớn một câu: “Vậy đoán xem hôm nay son môi của Lâm Tích là màu gì? Đoán đúng sẽ cho .”
Đầu óc Liên Kình hình, sang mấy chị em họ bên cạnh, son môi ngoài màu đỏ thì còn màu gì nữa chứ?
Mấy chị em họ mấy màu, bảo chọn một.
Mọi chuẩn tinh thần cho việc chú rể xông thẳng .
Cuối cùng Liên Kình chọn “màu đỏ hồng”.
Trương Giai Giai liếc Lâm Tích một cái, cũng là đúng sai, cô mở một khe cửa, ngay đó bên ngoài mạnh mẽ đẩy tung .
Đám đông tràn , phong bao lì xì bay lả tả khắp trời.
Liên Kình chính là xuyên qua đám đông hỗn loạn đó mà đến mặt Lâm Tích.
Hai , trong mắt tràn đầy ý .
Lần đầu tiên thấy Lâm Tích trong trang phục lộng lẫy, Liên Kình ngây ngốc , quên luôn cả việc cầu hôn.
“Đây là do cô dâu quá, khiến chú rể ngây . Đón về bao lâu cũng .” Người mai mối bên cạnh nhắc nhở, vang.
Liên Kình chợt tỉnh táo , quỳ một gối xuống, bên cạnh đưa hộp nhẫn qua.
Anh tháo chiếc nhẫn tay Lâm Tích , đeo chiếc nhẫn vàng .
Lần cuối cùng cũng đeo ngón áp út.
Anh khẽ thở một , cúi đầu hôn nhẹ lên chiếc nhẫn, ngẩng đầu lên, trong mắt chỉ Lâm Tích, ngữ khí trịnh trọng, “Lâm Tích, em đồng ý lấy ?”
Mắt Lâm Tích long lanh ánh lệ, gật đầu, “Em đồng ý.”
Người mai mối bên cạnh một tràng lời ý , nào là “trời sinh một cặp”, “trời tác hợp”, nghi thức rước dâu náo nhiệt đang diễn suôn sẻ.
Ông nội nhà họ Liên vẫn thích lễ phục truyền thống hơn, nên hôm nay tổ chức hôn lễ kiểu Trung Quốc.
Tiệc chính khi rước dâu cũng tổ chức tại Tứ hợp viện lớn của nhà họ, mời đầu bếp nổi tiếng từ nửa năm , tay nghề nổi tiếng là cực kỳ , là quốc yến cũng kém gì.
Sau khi bái đường, Lâm Tích cùng Liên Kình một bộ lễ phục chúc rượu quá cầu kỳ, lượt từng sân để chúc rượu họ hàng và bạn bè.
Vì mới nghiệp lâu, cả hai bên đều mời bạn học cùng lớp. Chỉ cần đang ở Kinh Thị đều đến.
Lâm Tích cũng ngờ Lưu Duyệt ở trong đó.
Thiệp mời là do gia đình gửi, chắc là lường chuyện , cả lớp đều gửi, nhưng đối phương cũng thật là nhục nhã.
Trương Giai Giai cạnh lớp trưởng, cách Lưu Duyệt một xa, trong lòng ghét bỏ cũng thể lộ vẻ mặt khó chịu lúc .
Lớp trưởng ghen tị: “Lâm Tích tìm đối tượng ở mà giàu thế .”
Trông còn quyền lực nữa.
Lúc họ đến còn thấy vài quen từng xuất hiện TV, họ còn dám thở mạnh…
Lưu Duyệt thì thầm với bên cạnh một câu: “Lâm Tích là từ nơi khác đến, đây là gả cao hào môn …”