Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 544: Ngoại truyện Từ Quốc Vinh (1): Buổi hòa nhạc
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:13:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chị, rể, đây là vé của hai !"
Lâm Hoành một tây trang đen, chân đôi giày da đen lạch cạch lạch cạch vang, là trầm hơn , nhưng mặt nhà thì giọng điệu vẫn y như cũ.
Anh lau mồ hôi trán, giao mấy tấm vé cho rể.
Hôm nay Quốc Vinh tổ chức buổi hòa nhạc đầu tiên của tại sân vận động, trường kín chỗ. Nếu sớm đặt với bên tổ chức một ít vé, giờ chỗ .
"Quốc Tranh và Lý Linh vẫn còn đang bận, kịp tới ."
Hai họ khi nghiệp đều thuận lợi ở Kinh thị việc, một cảnh sát một pháp y, công việc ai cũng bận hơn . Gặp vụ án, ngay cả ngày nghỉ cũng .
Lâm Hoành gật đầu, "Không , ghi hình. Bên Quốc Vinh sẽ lưu trữ, bọn họ thể cùng bố xem ."
Người lớn tuổi, những dịp ồn ào chấn động lỗ tai thế chắc chắn thể cùng trẻ tới xem náo nhiệt.
Lúc phía một giọng hô to: "Ông !"
Anh đầu, hai đứa trẻ ngoại hình giống nắm tay chạy tới, phía theo một nam một nữ hai bảo vệ, cổ tay còn khoác hai cái cặp sách, thấy là tan học từ nhà trẻ liền chạy tới.
"Bà ngoại, ông ngoại!"
Lâm Tuệ sờ đầu hai đứa trẻ, "Gia Gia, Tiểu Cẩn."
"Sao các con tới đây?"
Hai bảo bối hai ông bà Liên gia nâng niu trong lòng bàn tay sợ tan chảy, bảo vệ kỹ, trường hợp cũng yên tâm ?
Liên Gia má tròn tròn, giọng non nớt: "Chúng con với Bà nội , bà thể tới xem hai. Bố con họ tới muộn một chút, cho nên chúng con hết tới đây."
Nói cũng bà cố một câu, cũng là chột .
Lâm Tuệ Triệu Tình chắc chắn ngăn hai đứa trẻ nũng, về phía bảo vệ phía bọn chúng.
Trong đó một : "Bà cụ thể, nhưng thể ở quá lâu, ngày mai còn học."
Lâm Tuệ liền hỏi bọn trẻ: "Các con đều ăn cơm ?"
"Ăn ."
Liên Cẩn thần thái giống Liên Kình sờ cái máy ảnh treo cổ , "Con mang cả sinh nhật của con tới , để chụp ảnh cho hai."
"Hít hà—" Lâm Hoành hiện tại ở trong giới lâu , cũng hàng. Anh vỗ vỗ vai tiểu t.ử , còn cao bằng eo , cả ngày ôm cái máy ảnh mấy vạn tệ khắp nơi chạy. Nặng như , cũng sợ té.
Liên Gia cũng từ trong túi tiểu công chúa của lấy một cái điện thoại, "Bà ngoại, điện thoại của con thể chụp cho ."
Lâm Tuệ lấy điện thoại cùng máy ảnh của bọn chúng, "Tốt, bà ngoại . Lát nữa tới chỗ đưa cho các con, kẻo lát nữa lấy mất."
Thấy sắp tới giờ, Từ Đông Thăng một tả một hữu ôm hai đứa trẻ, "Đi thôi, sân!"
Từ hậu đài trong sân, một cỗ sóng nhiệt ập tới.
Bọn trẻ chút dọa sợ, ôm chặt cổ ông ngoại dám chuyện.
Sân vận động thể chứa hơn một vạn fan, hiện giờ còn chỗ trống. Ai thấy cũng Từ Quốc Vinh giỏi giang!
Đối với đại bộ phận mà , như là một tiểu t.ử mới xuất thế. Hoàn bối cảnh, thậm chí tra công ty chống lưng, chỉ một studio mấy , là thể trong bốn năm, nhanh chóng nổi tiếng khắp quốc.
Anh năng lực sáng tác cực mạnh, ngón giọng cao, dựa tần suất một năm một đĩa nhạc nhanh chóng tích lũy fan hâm mộ.
Thậm chí mơ hồ danh hiệu "Tiểu Ca Vương".
Fan hâm mộ đem những cuộc thi loại nhỏ từng tham gia đây đều lật , thậm chí ngay cả thi đấu đầu tiên lúc mười mấy tuổi cũng buông tha.
Nhiều năm lắng đọng học tập như , trở nên mạnh mẽ hơn.
Có thực lực mới tự tin.
Từ Quốc Vinh ở hậu đài tiếng hoan hô của fan hâm mộ phía , cảm thấy đúng.
Anh đeo tai xong, uống một ngụm nước ẩm cổ họng, đó ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c ngoài.
Hôm nay là buổi hòa nhạc đầu tiên của , khách mời, chủ trì, bộ hành trình hai giờ đồng hồ đều dựa một trấn giữ sân khấu, nhất định rạng danh!
Khán đài vốn đang náo nhiệt, đợi đèn tắt, bọn họ lập tức ngừng thở, an tĩnh về phía trung tâm sân khấu.
Một chùm ánh sáng trắng chiếu lên đài nâng hạ, ở , lấp lánh tỏa sáng.
Toàn trường lập tức sôi trào!
Liên Gia đang đùi ông ngoại giơ gậy phát sáng lên hô to: “Là ! Cậu!”
Tai Từ Đông Thăng sắp chấn điếc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-544-ngoai-truyen-tu-quoc-vinh-1-buoi-hoa-nhac.html.]
Cũng may trường đều đang hoan hô, mấy thấy tiếng tiểu hài tử.
Liên Cẩn cũng hưng phấn, sự căng thẳng mới thoáng cái biến mất, cầm máy ảnh lên “cạch cạch” chụp.
Lâm Tuệ cũng lấy điện thoại di động của , chụp một tấm ảnh cho con trai thứ, gửi nhóm gia tộc QQ.
Lâm Tích: “Nhị Ca của hôm nay thật trai! và Liên Kình ở nửa đường , sắp tới!”
Lý Linh gửi một biểu tượng lóc, “Hôm nay còn tăng ca, thể chạy tới . Mẹ chụp thêm vài tấm ảnh nhé.”
Từ Quốc Tranh trả lời, rõ ràng là một ngày bận rộn đến mức rảnh cầm điện thoại.
Từ Quốc Vinh tham gia mấy chục trận đấu, cũng từng ca hát đường phố, lẽ đây còn căng thẳng, nhưng tới đài, ngược càng ung dung hơn.
Anh cầm micro lên, căn bản thấy ở phía , chỉ thể thấy từng tiếng đang hô to tên của .
Anh chào hỏi , “Chào , chào mừng các bạn đến với buổi hòa nhạc đầu tiên của . Hy vọng âm nhạc của thể lay động các bạn…”
Sau khi trò chuyện đơn giản vài câu, thuận lợi bắt đầu ca hát, khí chất mạnh mẽ, trường tiết tấu theo .
Có ở đài xong liền .
“ bắt đầu thích từ khi ca hát quảng trường đường phố, chờ xuất đạo, từng ngày thành danh, hâm mộ bên cạnh càng ngày càng nhiều, nhiều năm như , cuối cùng cũng tổ chức buổi hòa nhạc của riêng . quá đỗi tự hào về !”
Lúc đó cô mới 14 tuổi, lấy tiền tiêu vặt của thưởng cho , kết quả từ chối.
Cô còn nhớ rõ lời thần tượng với .
Anh đài, như thiên sứ , hy vọng cô thể hảo hảo học tập, kiếm tiền thì mua đĩa nhạc và vé buổi hòa nhạc của .
Bây giờ cô nghiệp đại học, cũng cuối cùng thực hiện nguyện vọng dùng tiền của để ca hát.
Bọn họ đều đang cố gắng tiến bộ.
Lâm Tuệ ở hàng con trai tỏa sáng đài, trong mắt cũng lóe lên nước mắt, sân khấu nhỏ biến thành sân khấu lớn, đây là sự nghiệp mà thích, cuối cùng cũng thành công …
Thời gian trôi qua nhanh, hai giờ ca khúc cuối cùng kết thúc, đám nhốn nháo, bắt đầu tan cuộc.
Lâm Tích và Liên Thanh thuận lợi chạy tới khi bài hát thứ hai ca hát, cô ôm Gia Gia đang ngủ, còn Liên Kình thì ôm Liên Cẩn, bé vẫn ngủ, nhưng mí mắt bắt đầu sụp xuống, tới giờ ngủ bình thường .
Bọn họ đợi phía mới dậy.
Hai cô gái ở hàng hình như chuẩn tâm lý lâu, lấy hết dũng khí vỗ vỗ vai Lâm Tuệ.
Cô đầu.
“Chị, nhĩ hảo…”
“Nhĩ hảo.”
Hai cô gái khuôn mặt Lâm Tuệ, ngượng ngùng, “Chúng mới thấy tiểu hài t.ử chuyện, xin hỏi cô là nhà của R ?”
“R” là nghệ danh của Từ Quốc Vinh.
Nguồn gốc tên chỉ là bởi vì lười nghĩ, tùy tay một chữ R, dần dần biến thành biệt danh của .
Lâm Tuệ chỉ cảm thấy vô cùng cạn lời.
Nghe cả đêm “RRR”, “a a a”, rốt cuộc hâm mộ đang gọi là đang thét chói tai…
Cô gật đầu, “ .”
Hai cô gái “a” một tiếng, che miệng , hưng phấn, “Là bố ? là trông giống R như mà…”
“Làm phiền giúp chúng chuyển lời một chút với R, đặc biệt ưu tú, đặc biệt tuyệt vời!”
“Chúng đặc biệt đặc biệt thích !”
Lâm Tuệ gật đầu: “Cảm ơn các bạn, sẽ với .”
Con trai nhiều thích như , cảm giác trong lòng Lâm Tuệ kỳ quái tự hào.
Đợi fan hâm mộ tản hết, Từ Đông Thăng bước tới khoác vai cô, "Chúng thôi."
"Ừm."
Bọn , trong QQ Space của một cá nhân nào đó, chụp ảnh lưng của bọn .
"Á á á—Quá may mắn! Tình cờ gặp nhà của R! Bọn họ trông đặc biệt giống ! Mẹ khí chất dịu dàng, bố cũng là một đại thúc trung niên trai! Toàn gia đều cao ráo mắt! thần tượng trai như , chắc chắn phẫu thuật thẩm mỹ!"
--------------------