Cha   kẻ ăn mày  mặt   điều, liền xắn tay áo định dạy dỗ, nhưng tên ăn mày vì kiệt sức mà ngất .
Thẩm Lan Tâm kéo cha  , lấy từ túi xách  tờ thông báo tìm  , hạ giọng :
“Cha ,   chính là con trai của  giàu nhất Quảng Thành, gia đình   thế lực.”
“Đừng thấy   bây giờ khốn đốn, đợi nửa tháng nữa nhận tổ quy tông, chúng  sẽ trèo cao  nổi .”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Ba  họ lập tức đồng ý, chuẩn  khiêng Giản Thiệu Dương về nhà.
 nhắc cha  rằng hôn lễ sắp bắt đầu,  nhà  nhanh chóng  trong.
Thẩm Lan Tâm hừ lạnh:
“Em gả cho một tên liên trưởng nghèo kiết xác thì  gì mà ?”
“Nhà chúng  sắp  con dâu của nhà giàu , nếu  điều thì tránh , đừng cản đường nhân duyên   của chị đây!”
Thẩm Lan Tâm  dự hôn lễ thì thôi, đằng  ngay cả   cũng hùa theo:
“Chuyện của con   quan trọng bằng của chị con ? Hôn lễ của con thì tự  mà tham gia, đừng  mất thời gian của chúng .”
Nói xong, cả nhà liền bỏ mặc ,  ngoảnh  lấy một .
 cảm thấy mặt nóng bừng, nước mắt rơi xuống. Họ  cần thiên vị đến mức  ?
Càng nghĩ càng buồn, bỗng nhiên một bàn tay ấm áp ôm lấy eo .
 giật   , Giang Chấn giống như một chú chó nhỏ giữ thức ăn, siết chặt   lòng. Bờ n.g.ự.c rắn chắc của  khiến tim  đập loạn nhịp.
   đôi mắt sâu thẳm của , tim như ngừng một nhịp.
Không hổ danh là mỹ nam  một  hai trong quân khu, quả thật  thể phản bác .
Ngoảnh đầu ,  Giang cũng bước đến, vỗ nhẹ lưng , phẫn nộ :
“Mẹ  là  cha  con thiên vị ! Sau  con cứ  con gái của ,  sẽ thương con!”
Hôn lễ vô cùng long trọng,  cha  Giang và Giang Chấn chống lưng, chẳng ai dám     về .
 đến ngày về  mặt nhà  đẻ,    thôn   thấy tin  của Thẩm Lan Tâm lan truyền khắp nơi.
Thôn dân bàn tán rôm rả:
“Cô con gái lớn nhà họ Thẩm nhặt một tên ăn mày ngoài đường về nhà thì thôi , đằng  còn chui thẳng  chăn của   ngay trong đêm đó!”
“Gặp ai cũng khoe đó là  đàn ông của , cấm ai giành mất!”
  cánh cổng lớn của nhà , ban ngày ban mặt mà đóng chặt thế , chắc chắn là cha    hàng xóm mắng đến mức  dám ló mặt  ngoài.
Mà cảnh tượng bên trong  càng khiến  chỉ  móc mắt  .
Vì cái danh con dâu nhà giàu, Thẩm Lan Tâm đúng là chẳng thèm giữ  chút liêm sỉ nào!
Chị  mặc một chiếc áo hai dây hở hang, quấn lấy Giản Thiệu Dương mà âu yếm ngay trong sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chi-gai-tranh-ga-cho-ten-an-may/2.html.]
Mãi đến khi  thấy  và Giang Chấn, chị  mới vội vàng khoác một chiếc áo mỏng lên.
“Xì, mang  hai chai Mao Đài rẻ tiền đến đây, còn tưởng nhà tư lệnh  thể mang  đồ vật gì khủng khiếp lắm cơ!”
Rượu  tuy  bằng rượu quý trong hầm của nhà giàu, nhưng là loại đặc biệt cung cấp cho quân khu,  ngoài  mua cũng   mà mua.
Giang Chấn  lời chị   thì khó chịu, nhíu mày.
Giản Thiệu Dương mặc một chiếc sơ mi chất liệu , cổ áo mở rộng, đôi mắt tràn đầy dục vọng  chằm chằm  .
Thẩm Lan Tâm  vui chắn  mặt  , sợ  cướp mất “ chồng ăn mày” của chị :
“Về nhà  đẻ mà ăn mặc  thế , định quyến rũ ai hả?”
“Cởi  hết để  cho ! Một con nhà quê mà cũng đòi mặc váy Tây cao cấp ?”
Giang Chấn lập tức nổi giận:
“Đó là  tặng cô …”
 nhanh chóng bịt miệng  :
“Cởi, cởi, cởi! Nếu chị thích thì em tặng cho chị!”
Nói xong,  kéo Giang Chấn  phòng trong. Anh bực bội hất tay  , tỏ rõ thái độ  hài lòng với sự nhẫn nhịn của .
  khẽ. Chuyện   là gì, từ nhỏ đến lớn, Thẩm Lan Tâm cướp bao nhiêu thứ  của  .
Huống hồ, chị  cũng chẳng thể đắc ý  bao lâu nữa.
 
Mẹ  phòng kéo   một góc, nhỏ giọng trách móc:
“Sau  đừng chỉ mang thuốc lá, rượu chè nữa, đưa tiền mặt luôn cho tiện!”
Nói xong, bà còn giật luôn sợi dây chuyền vàng  cổ , dúi  tay Thẩm Lan Tâm, thì thầm:
“Lan Nhi, đủ lộ phí ? Tên ăn mày  rốt cuộc khi nào mới  Quảng Thành nhận tổ quy tông?”
Thẩm Lan Tâm khó chịu đáp:
“Anh  cứ quấn lấy con chẳng   hơn ?”
“Chúng  càng hầu hạ   chu đáo, tình cảm của   với con càng sâu đậm, đến lúc đó mới đòi  sính lễ hậu hĩnh chứ! Hiểu ?”
Lúc ,  mới để ý thấy con bò già trong chuồng  còn nữa.
Những chiếc váy Tây đắt tiền trong tủ quần áo của Thẩm Lan Tâm cũng  thấy .
Cha   thì gầy rộc  trông thấy, như thể  lâu lắm    ăn no. Họ  chằm chằm  túi thịt kho   mua, nước miếng cũng sắp chảy .
Ngược ,   Giản Thiệu Dương  là hàng hiệu, trông   khác với mấy ngày  khi   cửa nhà hàng.
Hai má   cũng  còn hóp  nữa, cơ thể trông rõ ràng rắn rỏi hơn.
   bếp lò trống trơn, nghĩ thầm: Chẳng lẽ để gom tiền lộ phí mà  bán hết đồ đáng giá trong nhà ? Huống hồ,  còn  sính lễ mà nhà họ Giang  tặng.