Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Đã  tung tích của Thanh Thanh ,  mau đưa con bé về thôi!” Vương Tuệ Lan phấn khởi thốt lên, ánh mắt rực sáng hy vọng.
 trái ngược với mong đợi của cô, vẻ mặt nặng trĩu của Lục Quốc An và Lục Phi khiến tim cô chùng xuống. Tần Chiêu Chiêu cũng nhanh chóng nhận  sự việc  hề đơn giản như cô tưởng.
Lục Phi giữ vững tay lái, chiếc xe lao  khỏi con hẻm tối, hướng về trung tâm thành phố. Anh trầm giọng :
“Thanh Thanh   bố của Dương Thúy Thúy bán , mà lão     mua là ai. Giờ  lập tức tới đồn công an, cung cấp thông tin  ngay trong đêm.”
Cả Tần Chiêu Chiêu lẫn Vương Tuệ Lan đều  từng lo sợ đến khả năng tồi tệ , nhưng khi tận tai  Lục Quốc An và Lục Phi xác nhận, họ vẫn  khỏi sững sờ.
Vương Tuệ Lan siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, run rẩy:
“Đồ súc sinh! Sao  thể  thế với chính cháu ruột của  chứ? Lão  bán Thanh Thanh  mà chẳng   mua là ai… Vậy   tìm  con bé đây?”
Không khí trong xe trở nên nặng nề. Dù lo lắng,   vẫn cố trấn an cô.
“Chúng  sẽ tìm   Thanh Thanh.” Lục Phi  chắc nịch. “Người mua con bé khả năng cao vẫn còn ở Hải Thị. Chỉ cần trong địa bàn , công an nhất định sẽ   .”
Tần Chiêu Chiêu nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Vương Tuệ Lan, nhẹ giọng:
“Phải, Thanh Thanh nhất định sẽ an  trở về.”
Chiếc xe lao nhanh trong đêm. Chẳng mấy chốc, họ  rời khỏi vùng ngoại ô, tiến  trung tâm thành phố. Dưới ánh đèn đường vàng vọt, đồn công an hiện  với ngọn đèn vẫn sáng trưng dù  khuya.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1007.html.]
Bên trong đồn, các cảnh sát vẫn miệt mài  việc, một   đang đổi ca  một ngày tìm kiếm vất vả. Trong  đó  Hứa An Hoa—    đồn,  mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi xen lẫn căng thẳng.
Vừa  xuống  bao lâu, điện thoại của  rung lên. Là  vợ, Dư Hoa.
“Không   , con nghĩ họ chỉ  việc gì đó  chậm trễ thôi. Đừng lo lắng quá.”
Dư Hoa ở đầu dây bên  thấp giọng:
“Mẹ nghi họ đến nhà bà ngoại Thanh Thanh . Lục Phi nghi ngờ Thanh Thanh  bà  đưa . Con  thể qua đó xem  ?”
“Được,  cho con địa chỉ .”
Dư Hoa lập tức  địa chỉ nhà bố  Giang Tâm Liên cho con rể.
“Con nhớ . Mẹ đừng quá căng thẳng,  tin gì con sẽ báo ngay.”
Hứa An Hoa xin phép đội trưởng mượn xe, chuẩn  xuất phát.    tới cửa thì bất ngờ  thấy Lục Quốc An và Lục Phi bước  đồn công an. Anh lập tức dừng , tiến tới hỏi:
“Bố, . Mẹ đang lo lắng cho hai  lắm đấy,  đến giờ  mới về?”
Mộng Vân Thường
Lục Quốc An  trả lời thẳng, mà hỏi :
“Con định  ?”
“Mẹ bảo con qua nhà bà ngoại Thanh Thanh xem thử. Mọi  cũng  từ đó về ?”