Sau một hồi trò chuyện,  chồng Lục Dao rời khỏi phòng.
Chẳng bao lâu , bà mang món ăn dành riêng cho Lục Dao trong thời gian ở cữ  phòng.
Từ  khi sinh con, mỗi ngày cô đều ăn từ bốn đến năm bữa.
Vì nuôi con bú, tiêu hao  nhiều năng lượng, nên cô lúc nào cũng dễ đói.
Nhìn mâm cơm nóng hổi  mắt, Lục Dao cảm thấy vô cùng ấm áp.
Làm … tuy vất vả, nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc.
Để tiện chăm sóc con dâu trong thời gian ở cữ,  chồng Lục Dao  xin nghỉ một tháng để chuyên tâm lo liệu  việc.
Mâm cơm của cô  đầy đủ dinh dưỡng với trứng hấp, một cái bánh bao, một bát canh gà và món gà xào khoai tây.
Vào thời điểm , đây  thể xem là một bữa ăn cữ xa hoa, đủ để thấy gia đình chồng  coi trọng cô.
Mộng Vân Thường
Gần 11 giờ trưa, Dư Hoa cùng   chuẩn   về.
Hứa An Hoa và    cố gắng giữ :
"Bố của Lục Dao   đặt món ở nhà hàng , lát nữa   cùng ăn  hẵng ."
Ngay khi  chồng Lục Dao  dứt lời, bố của Hứa An Hoa từ bên ngoài đạp xe trở về, vui vẻ bước  sân.
"Thông gia , hai ông bà mà  ăn cơm cùng thì   !  nhất định  đồng ý. Phải ăn chung bữa,  với ông Lục còn  uống vài ly nữa chứ.   đặt nhà hàng xong, bên đó đang bắt đầu chế biến, giờ chúng   thôi!"
Lời   đến mức , nếu từ chối nữa thì quá khách sáo.
Vì An An và An Ninh còn nhỏ,  thể đưa đến nhà hàng đông , Tần Chiêu Chiêu định ở  cùng Lục Dao chăm con.
Dư Hoa thấy , liền bảo cô cứ  ăn, để bà trông cháu, cũng tiện  thêm thời gian trò chuyện cùng con gái.
"Con cứ   , chúng  cùng đến nhà hàng. Lát nữa về mang đồ ăn cho  ." Bố chồng Tần Chiêu Chiêu cũng lên tiếng khuyên.
Lục Trầm nhẹ nhàng tiếp lời: "Bố  đều bảo thế , em cứ  . Mẹ sẽ chăm các con, lát nữa nhớ mang đồ ngon về cho  đấy."
Cuối cùng, Tần Chiêu Chiêu đồng ý, cùng cả nhà tới nhà hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1093.html.]
Bố của Hứa An Hoa hào phóng gọi  những món ngon nhất.
Gà, vịt, cá, thịt, trứng… tất cả đều hiện diện  bàn ăn, món nào cũng  chế biến tinh tế, hương thơm ngào ngạt.
Cả bàn tiệc cùng rượu ngon, tính sơ sơ cũng  hơn 50 đồng—một khoản  nhỏ.
Lục Trầm ghé sát tai Tần Chiêu Chiêu, khẽ dặn dò:
"Lát nữa em  thanh toán tiền ăn , bữa  tốn kém lắm. Lục Dao ở cữ, ăn  đồ bổ, chi tiêu  nhiều. Tiền lương hàng tháng của Hứa An Hoa cũng  nhiều."
Tần Chiêu Chiêu gật đầu hiểu ý.
Lục Quốc An, Lục Phi, Lục Trầm, Hứa An Hoa và bố   cùng uống một chai rượu trắng.
Mỗi  chỉ uống  hai ly,  quá nhiều, nhưng tửu lượng của Lục Trầm vốn  cao.
Chẳng bao lâu ,  chỉ mặt mà cả cổ  đều đỏ bừng.
Những  khác vẫn bình thường, vui vẻ nâng ly cạn chén, chỉ  Lục Trầm là  choáng váng, đầu óc mơ màng một chút.
Anh  Tần Chiêu Chiêu  ngoài là để trả tiền.
Khi rượu ngừng rót,   bắt đầu ăn cơm.
Một lát , Tần Chiêu Chiêu  ,  xuống cạnh .
Lục Trầm lập tức hỏi: "Em trả tiền  chứ?"
"Không cần, chú  thanh toán  ."
"Vậy thôi, em ăn . Món cá  ngon lắm, em thích ăn cá mà, ăn nhiều ."
Lục Trầm gắp một miếng cá trong bát  sang bát cô.
Miếng cá đặt  cơm    dính xương.
Tần Chiêu Chiêu vô thức liếc  đĩa xương  mặt , chỉ thấy  những chiếc xương cá nhỏ.
Có lẽ  khi gắp cho cô,   nhặt hết xương .
Cá  ngon    quan trọng, quan trọng là sự tỉ mỉ của Lục Trầm khiến lòng cô ngọt ngào.