Cô còn  ăn xong miếng cá trong bát,   gắp tiếp một miếng thịt ba chỉ mềm ngậy đặt  bát cô.
"Món  cũng ngon lắm, thịt mềm, béo nhưng  hề ngấy."
Tần Chiêu Chiêu chẳng hề do dự, yên tâm nhận những món  gắp cho .
Không lâu , bát cơm của cô gần như  biến thành một "ngọn núi nhỏ".
Cô vội vàng giơ tay ngăn : "Được , em  ăn hết  nữa ."
Nghe , Lục Trầm mới chịu đặt đũa xuống.
Những  khác  bàn đều thấy cảnh  nhưng chẳng ai lên tiếng trêu chọc, sợ khiến cả hai ngượng ngùng.
Thế nhưng, Thanh Thanh và Á Á thì khác.
Ở độ tuổi hiếu kỳ, hai cô bé     "cửa kiểm soát" lời .
Người lớn thường tự gắp thức ăn, chỉ  trẻ con mới cần  lớn gắp giúp.
Vậy mà… tại  chú hai  gắp thức ăn cho thím hai như thể thím là con nít ?
Thanh Thanh ngây thơ nghiêng đầu hỏi:
"Thím ơi,   chú hai coi thím như trẻ con ?"
Tần Chiêu Chiêu đang cúi đầu ăn,  câu hỏi đột ngột liền ngẩn ,  hiểu cô bé   gì.
"Sao  thế? Chú hai coi thím như trẻ con lúc nào?"
Thanh Thanh chỉ  bát cơm  mặt cô, chớp mắt :
"Nếu  coi thím là trẻ con,  tại  chú hai  gắp cho thím nhiều thức ăn thế?"
Lúc , Tần Chiêu Chiêu và Lục Trầm mới hiểu   chuyện.
Lục Phi thấy tình hình  , vội vàng ngắt lời cô nhóc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1094.html.]
"Con bé , đừng nhiều lời. Ăn no ?"
Lục Trầm  hề thấy  vấn đề gì cả. Với , việc gắp thức ăn cho vợ là chuyện bình thường, chẳng  gì đáng bàn cãi.
Anh thản nhiên đáp:
"Trong lòng chú, thím hai chính là bảo bối."
Vừa dứt lời, cả bàn ăn bỗng chốc im bặt.
Mộng Vân Thường
Không khí yên lặng đến mức  thể  thấy cả tiếng nhai cơm.
Lời …  thể  thẳng  mặt bao nhiêu  như  ?
Ai nấy đều nổi da gà, thậm chí   còn len lén rùng  một cái.
Ngay cả Tần Chiêu Chiêu cũng  khỏi sững sờ, trong lòng dâng lên một cảm giác bối rối khó tả.
Cô  ngờ Lục Trầm   câu  ngay giữa bữa cơm gia đình.
Tần Chiêu Chiêu  chồng , thầm nghĩ chắc chắn là do  uống  nhiều nên mất  chút tỉnh táo.
Lục Trầm     để ý đến vẻ mặt kỳ lạ của  , vẫn thản nhiên thúc giục vợ:
"Mau ăn  em, để nguội mất ngon."
Tần Chiêu Chiêu  thể kiểm soát , cảm thấy mặt  đang nóng bừng lên.
Cô  chắc chắn gương mặt   đỏ ửng, mà càng nghĩ   càng  hổ hơn.
Không thể cứ im lặng như , cô đành tìm một cái cớ để  dịu bớt sự lúng túng:
"Có lẽ Lục Trầm uống quá nhiều ."
Mọi  lập tức giả vờ hiểu chuyện, ai nấy đều cúi đầu tập trung ăn cơm,  ai lên tiếng bình luận gì thêm.
Lục Trầm lúc  mới nhận  sự kỳ lạ, thấy vợ  đỏ mặt đến tận tai,   những biểu cảm cố nhịn  của   xung quanh,  suy nghĩ một chút liền hiểu  lý do.
Anh định mở miệng giải thích, nhưng  kịp    Tần Chiêu Chiêu lườm một cái sắc lẹm, đành ngoan ngoãn ngậm miệng .