Bà cụ tròn mắt kinh ngạc: "Sinh đôi ?"
"Vâng, một trai một gái."
"Trời ơi, chúc mừng con!  là phúc lớn. Hôm nay bà mời hai đứa ăn hoành thánh,  lấy tiền."
Dứt lời, bà nhanh nhẹn bưng bát hoành thánh bốc khói nghi ngút .
Tần Chiêu Chiêu vội vàng  dậy đỡ lấy: "Bà nhớ cho con thêm chút tôm khô như  nhé!"
Bà cụ  tươi: "Đương nhiên . Trước đây con là khách quen,  nào cũng gọi thêm tôm khô."
Bà bỗng ngẫm nghĩ  hỏi tiếp: "Trước con  dẫn một cô gái đến ăn, tên là gì  nhỉ? Đầu óc bà già , nghĩ mãi  ."
Tần Chiêu Chiêu trầm giọng: "Vinh Xuân Mai ạ."
" đúng! Vinh Xuân Mai. Ngày  con thường xuyên dẫn cô  đến đây,  con trả tiền. Cô gái đó cũng kết hôn  chứ?"
"Vâng, kết hôn ."
"Thế  con ?"
Tần Chiêu Chiêu khẽ lắc đầu: "Con  rõ lắm. Từ  khi kết hôn, bọn con  qua  nữa."
Bà cụ gật gù: "Không qua  cũng . Cô gái đó  là  tinh ranh, con thì hiền lành quá. Ở gần kiểu  đó, dễ  thiệt thòi lắm."
Tần Chiêu Chiêu lặng .  là  lớn tuổi  con mắt   hơn.
Trước khi cô xuyên  đến đây, nguyên chủ  chịu  ít thiệt thòi vì Vinh Xuân Mai.
Quầy hoành thánh của bà cụ vẫn tấp nập khách. Một nhóm  ăn xong rời ,   nhóm khác đến.
Tần Chiêu Chiêu  ăn hết bát hoành thánh  mặt, ngẩng đầu  Lục Trầm, tò mò hỏi:
"Thế nào? Vị  hợp khẩu vị ?"
Lục Trầm  chỉ ăn sạch mà còn uống hết cả nước dùng, gật đầu tán thưởng:
"Hoành thánh ngon, nước dùng cũng tươi ngọt,  tuyệt."
Thấy khách mới đến, hai  liền  dậy nhường chỗ.
Lục Trầm lấy tiền  định đưa cho bà cụ, nào ngờ bà xua tay từ chối:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1153.html.]
"Bà   mời khách , hai đứa đừng khách sáo."
"Sao  thế  ạ? Trời lạnh thế , kiếm tiền   dễ dàng."
Tần Chiêu Chiêu  xong liền cầm lấy tiền trong tay chồng, nhân lúc bà cụ đang lúi húi nấu hoành thánh, cô nhanh tay đặt tiền lên bếp  :
"Bà ơi, bà cứ cầm lấy nhé. Chúng con  đây ạ!"
Nói , cô kéo Lục Trầm rời , mặc kệ bà cụ   đuổi theo trả   .
Rời khỏi quầy hoành thánh, hai vợ chồng  dọc theo con phố.
Đi ngang qua một tiệm ảnh, Tần Chiêu Chiêu bỗng dưng dừng bước.
Cửa kính sát đất của tiệm dán đầy ảnh chụp –  ảnh chân dung của nam nữ thanh niên, ảnh gia đình, ảnh trẻ nhỏ, thậm chí cả ảnh cưới theo phong cách thời đại .
Lục Trầm  theo ánh mắt cô, lập tức hiểu .
Anh nắm lấy tay cô, khẽ kéo:
"Đi thôi,  trong xem thử. Chúng  vẫn   tấm ảnh chụp chung nào."
Tần Chiêu Chiêu bật , cô vốn cũng  ý định . Nếu  thể đưa An An và An Ninh đến cùng thì , chụp một bức ảnh gia đình  chỉnh.
Cô do dự: "Thôi,  là để khi nào  thời gian, đưa An An và An Ninh đến chụp chung ?"
Lục Trầm   đồng ý.
"Vậy chẳng lẽ khi bọn trẻ  ở đây thì   thể chụp ảnh ? Hôm nay là  đầu tiên chúng   hẹn hò,   cùng em  tất cả những điều mà các cặp đôi bình thường đều ."
Anh cúi đầu  cô, ánh mắt sâu thẳm.
Mộng Vân Thường
"Quan trọng nhất là   chụp một bức ảnh cưới, treo ở đầu giường của chúng ."
Nói xong,  nắm tay cô kéo  tiệm.
Tần Chiêu Chiêu cảm thấy trong lòng chợt dâng lên niềm vui khó tả.
Kiếp  cô  từng yêu ai, đến khi xuyên  sang đây, cô  là vợ của Lục Trầm. Một cuộc hôn nhân   tình yêu ngay từ đầu khiến cô  chút tiếc nuối.  giờ phút , những tiếc nuối  dường như đang dần  bù đắp.
Bước  tiệm ảnh,  gian bên trong mang đậm phong cách của thời đại .
Dù  thể so sánh với các studio hiện đại, nhưng ở thời điểm , đây   coi là tiệm ảnh cao cấp.