Chị dâu lập tức nhảy dựng lên, phản đối ngay:
"Bố , đừng vội! Dù nó   giấy cam kết thì  chứ? Sau  nếu nó bán nhà  khi tái giá, tiêu sạch tiền , thì giấy cam kết đó còn  giá trị gì?"
Lời  lập tức khiến bố  chồng d.a.o động.
Bố chồng cau mày: "Chị dâu con  cũng  lý."
Dương Cúc mệt mỏi  họ: "Con  cam kết ,  mà bố  vẫn  tin. Rốt cuộc bố   con   gì nữa?"
Chị dâu lập tức chớp lấy cơ hội:
"Chuyện  đơn giản thôi! Em cứ giao sổ đỏ và tiền bạc cho bố  giữ.
Yên tâm , nhà thì  chạy   . Tiền trợ cấp cũng  đụng . Bố  sẽ đưa em tiền sinh hoạt hàng tháng."
Dương Cúc bật , nhưng nụ   đầy chua chát:
"Đừng tưởng    chị đang nghĩ gì. Chị luôn nhắm  tài sản của .
Nếu   chị đ.â.m chọt, bố   chẳng để ý đến căn nhà   tiền thuộc về con .
Bố , con  thẳng,   con  tin hai , mà là con  tin chị .
Nếu bố  tin con, con  thể  cam kết rõ ràng, đảm bảo sẽ  xảy  chuyện như chị  .
 nếu bố  vẫn  tin,  con cũng  còn cách nào khác. Bố  cứ tiếp tục ở  đây, con  ý kiến.
  cả và chị  thì  dọn . Nếu , đừng trách con vô tình. Khi đó, chúng  chỉ  thể gặp  ở tòa."
Chị dâu Dương Cúc   thì  nhạt, ánh mắt đầy khiêu khích:
"Bố  thấy ? Nó bắt đầu lộ đuôi cáo . Để xem ai sợ ai!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1161.html.]
"Im ngay!" Mẹ chồng nghiêm giọng, ánh mắt lạnh lẽo: "Từ bây giờ, con đừng  thêm lời nào nữa."
Chị dâu sững .
Dù bố  chồng là  quyết định  chuyện trong nhà, nhưng  nay cô  vẫn  cách lấy lòng, ăn  khéo léo,  từng để họ tỏ thái độ nặng lời như .
Mẹ chồng Dương Cúc vốn là  suy tính kỹ lưỡng. Bà  con trai  yêu thương vợ thế nào. Kể từ ngày nó mất, ngày nào Dương Cúc cũng  đến c.h.ế.t  sống .
Mộng Vân Thường
Cô   kiểu  giả tạo,  lời  và hành động đều chân thật, thận trọng.
 bà và cô  sống chung, tình cảm  chồng nàng dâu vốn  quá  thiết. 
Từ  khi con trai qua đời, con dâu cả  ít    mặt  chồng mà nhắc  nhắc :
“Dương Cúc còn trẻ như , chắc chắn sẽ tái giá. Đến lúc đó, nhà cửa, tiền bạc lẫn con cái, tất cả đều thành của  khác.
Những gì em trai con vất vả đánh đổi cả mạng sống để  , cuối cùng chẳng còn  gì.”
Những lời  như hạt giống độc, từng chút một bám rễ trong lòng bà. Nghĩ tới cảnh tài sản của con trai rơi  tay kẻ xa lạ, bà  khỏi cảm thấy bất an. Nhân lúc  thứ còn trong tay,  lấy  để giữ cho đứa cháu nội – đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu bà lúc .
Vì , bà cùng chồng mù quáng tin theo, quyết tâm giành  tất cả.
 giờ đây, khi tận tai  thấy Dương Cúc chủ động  sẽ  tái giá, thậm chí còn sẵn sàng  giấy cam kết để bố  chồng yên tâm, chị dâu cả  sốt sắng tìm  cách xúi giục. Điều  khiến bà chợt tỉnh táo hơn, bắt đầu suy ngẫm  về con dâu cả.
Bà sống cùng cô  bao năm, thừa hiểu cô  là  khéo ăn khéo , tính toán tỉ mỉ. Bên ngoài lúc nào cũng    , nhưng lòng    đơn giản.
Không giống với Dương Cúc.
Nếu là con trai cả và con dâu cả   những lời hứa hẹn , bà tuyệt đối  tin.  khi những lời đó xuất phát từ miệng Dương Cúc, bà  cảm thấy khác biệt.
Chỉ cần Dương Cúc chăm sóc  cho cháu nội, chờ thằng bé trưởng thành, lập gia đình   con,   cô   tái giá cũng chẳng .
Suy cho cùng, vợ chồng bà chỉ  giữ   thứ vì nghĩ cho đứa cháu nội mà thôi.