Bà cụ chỉ  mà  đáp. Một lúc , bà vỗ vỗ tay con trai:
“Đừng nhắc đến chuyện  nữa. Các con ở đây lâu , mau về nghỉ ngơi . Hiện tại bố con   cả, quan sát thêm hai ngày là  thể xuất viện. Mẹ ở đây trông, các con cứ lo việc của .”
Tần Trung do dự,   mà lòng đầy áy náy:
“Mẹ,  là  về nhà nghỉ , để con ở  trông bố.”
“Không cần.” Bà cụ xua tay. “Con về nghỉ . Nếu  thời gian, giúp  tìm một căn nhà nhỏ thích hợp,  cần to ,  nhất  cái sân nhỏ. Ở ngoại ô cũng ,  yên tĩnh,  rẻ.”
Lý Lệ Hoa   thì vội phản đối:
“Mẹ  gì thế? Nhà bọn con rộng rãi,  chuẩn  sẵn phòng cho bố  . Cần gì  tốn tiền  ngoài thuê nhà?
Hơn nữa,  cũng  tuổi  cao, sống xa như  bọn con qua  thăm nom cũng bất tiện. Bố  cứ ở cùng chúng con .”
Tần Trung cũng tiếp lời:
“ đó . Mẹ  cần lo nhà chú hai đến  phiền, con  cách khiến thím hai im miệng. Thế nên  cứ yên tâm ở nhà con.
Chiêu Chiêu cũng  lấy chồng , bây giờ ngày nào con với vợ cũng  , nhà tập thể yên tĩnh lắm.”
Mộng Vân Thường
Bà cụ Tần  con trai cả, mũi cay xè. Nghĩ  bao năm qua, bà tự trách   quá mù quáng, dồn hết tâm tư cho nhà đứa con thứ, mà  quên mất ai mới thật sự là  đối xử  với .
Bà hít sâu một , giọng trầm :
“Không cần  nữa, bọn   quyết . Đợi đến khi thực sự già yếu  thể động đậy, mấy đứa  đuổi, bố  cũng tự tìm đến.
Mẹ   ơn vì các con  chấp nhặt chuyện cũ, vẫn nguyện ý chăm sóc bố . Mẹ   học thức,   diễn tả thế nào… nhưng thực sự cảm ơn các con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1175.html.]
Tần Trung khẽ cau mày:
“Mẹ, đừng  , con  thích  . Nếu bố  thực sự   ở cùng con, thì con sẽ tìm cho hai  một căn nhà  sân nhỏ.
 ở ngoại ô thì con  yên tâm. Con sẽ tìm chỗ nào gần đây, tiền thuê cứ để con lo, hai  giữ  tiền dưỡng già mà tiêu.”
“Gần đây cũng ,  cần sân vườn gì cả. Tìm một căn nhỏ  đủ là .” Bà cụ gật đầu  nghiêm giọng: “ tiền thuê nhà, bố  tự trả. Nếu con trả giúp,  thì bố  thà tự  thuê còn hơn.
Một tháng bốn mươi đồng, thuê nhà ăn uống vẫn dư dả,  cần ai lo.”
Tần Chiêu Chiêu , giọng thoải mái:
"Bố , ông bà  cần lo chỗ ở  ạ. Nhà xưởng con thuê vẫn còn một phòng trống,  là để ông bà nội dọn sang đó ở ? Hiện tại nhà máy cũng đang cần  trông coi, ông nội     ạ? Mỗi tháng còn  thêm 20 đồng tiền lương nữa."
Nghe đến đây, mắt ông bà cụ Tần lập tức sáng lên.
"Tất nhiên là  !" Bà cụ Tần mừng rỡ, vỗ vỗ tay chồng. " ông nội con  lấy tiền , trông coi miễn phí cho con luôn!"
Thấy hai ông bà vui vẻ như , Tần Trung, Lý Lệ Hoa và cả Lục Trầm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tần Chiêu Chiêu nhẹ nhàng  tiếp:
"Ông bà  cần khách sáo  ạ. Nhà máy thực sự cần  trông coi, nếu ông bà   thì bọn con vẫn  tuyển  thôi. Lương  là phần ông bà xứng đáng nhận."
Lục Trầm nãy giờ im lặng cũng lên tiếng phụ họa:
" . Nhà máy  chỉ của riêng Chiêu Chiêu, còn  hai  hợp tác nữa. Đây là công việc  lương rõ ràng,   gì  ngại cả."
"Như    ?" Bà cụ Tần vẫn  lưỡng lự.
"Có gì mà   ạ?" Tần Trung . "Bố  ở đó thì con càng yên tâm hơn."